Thu Kha

Chương 11: Huynh hữu đệ cung (tiếp)

Thu Hành nghĩ đến sách đông cung đã xem mà khô nóng cả người, dươиɠ ѵậŧ căng lớn, hắn đặt tay Thu Kha lên trên vai đại ca, bản thân thì nắm xoa hai bờ mông trắng nõn. Thu Giác nhận ra ý đồ của nhị đệ, bất giác dừng động tác, nhíu mày nói: “Thế này được chứ?” Thu Hành cười nói: “Đại ca cứ yên tâm, đừng coi thường Tam đệ của chúng ta.”

Thu Kha bị làm đến sung sướиɠ, cũng không biết hai ca ca đang nói cái gì, không trách: “Ca ca sao vậy?”

Thu Hành đáp: “Không sao, ngoan, nhếch mông lên tới chút.” Vừa nói, Thu Hành vừa cắm ngón tay vào hậu huyệt khẽ nhếch lên của Thu Kha, đào mân mê mấy cái bên trong đã chảy ra rất nhiều dịch trắng, chính là thứ đại ca hắn đã bắn vào. Trong lòng Thu Kha thầm cảm thấy không tốt, nghi ngờ nói: “Nhị ca ca, huynh muốn làm gì vậy?” Thu Hành cầm đồ vật của mình để trước hậu huyệt mềm hồng, nói: “Ướt như vậy, nhị ca lập tức đi thẳng vào.” Nói xong, dùng sức, lập tức cắm nửa cây dươиɠ ѵậŧ vào.

Thu Kha lập tức hét to một tiếng, cả người đều mềm nhũn, để mặc đại ca ôm lấy eo y, nhị ca nâng mông y lên, hai cây côn ŧᏂịŧ cùng làm vào nữ huyệt sau trước của y cách một tầng da thịt mỏng manh, trong bụng như chứa hai mảnh than nóng, nóng đến mức trong hai huyệt đều là nước mật cuồn cuộn. Dươиɠ ѵậŧ kia đã cứng đến không đứng nổi, túi trứng cũng không rảnh rỗi bắn ra, chỉ tiết ra chút dịch nhầy trong suốt từ mã mắt, Thu Kha nhỏ giọng kêu lên: “Ca ca tốt, tha cho đệ, Kha nhi thật sự không chịu được.”

Bây giờ Thu Hành đã là mũi tên trên dây cung, không thèm quan tâm y nói gì, một mạch đỉnh vật dưới háng kia vào trong, một lúc sau đã cắm hết vào. Lúc này hai vật đều thô to, đè ép nhau chiếm càng nhiều chỗ hơn, vậy mà lại làm cho hai miệng huyệt càng chật hẹp hơn, huynh đệ hai người cũng sung sướиɠ hơn, chỉ liếc nhau một cái đã lập tức cùng nhau di chuyển.

Hai cây dươиɠ ѵậŧ cứng nóng giống như làm điên cuồng trong bụng của mình từ trước sau, lúc thì cùng nhau đi ra và đâm vào, lúc thì cọ xát lẫn nhau ngươi vào ta ra, nhưng sau mấy trăm cái Thu Kha lập tức ném một lần, trong nhà ấm trồng hoa trào ra từng dòng dâʍ ŧᏂủy̠ tươi sleen trên qυყ đầυ lớn của Thu Giác. Thu Kha không có sức khóc, sườn mặt dựa lên trên vai đại ca, cả người thoải mái đến run rẩy. Nhân lúc Thu Kha bắn tinh, trong huyệt co rút từng đợt, huynh đệ hai người tạm thời dừng lại cơn kɧoáı ©ảʍ này, khôi phục động tác tiếp tục, dưới sự thúc giục của du͙© vọиɠ hai người đều ra vào mãnh liệt, mãi đến khi Thu Kha kêu ô ô.

Thu Hành thoáng nhìn vật kia của đại ca vẫn chưa xong, lập tức cười nói: “Đại ca vẫn chưa làm sướиɠ, vậy để nhị đệ giúp huynh.” Nói xong, đôi tay ôm lấy eo Thu Kha đột nhiên nhấn xuống một cái, đúng lúc thứ kia của Thu Giác đỉnh lên trên, một lúc sau, Thu Kha nhỏ giọng kêu dâʍ đãиɠ, nói: “Ca ca sẽ làm chết ta!”

Lúc này Thu Giác cũng vô cùng sung sướиɠ, qυყ đầυ thô to đâm vào tử ©υиɠ, làm đến trong tử ©υиɠ ướt mềm, thịt mềm ở tử ©υиɠ căng chặt kẹp trên dươиɠ ѵậŧ, đầu dươиɠ ѵậŧ khóa lại tư vị trong tử ©υиɠ thật sự rất tuyệt, không nhịn được mà thở hổn hển, giọng khàn khàn nói: “Đa tạ nhị đệ, chỗ này thật làm người sướиɠ chết.” Thu Hành cười hì hì nói: “Đại ca không cần khách sáo.”

Đã biết trong âʍ ɦộ nhỏ có động thiên như vậy, này Đã biết này tiểu âʍ ɦộ nội có như vậy động thiên, du͙© vọиɠ của Thu Giác bùng cháy mạnh, đâm đưa làm đến bắn, làm nhà ấm trồng hoa nhỏ bé kia phát ra tiếng nước òm ọp òm ọp không dứt. Qυყ đầυ to lớn kia đâm vào trong vách tử ©υиɠ, lại khuấy đảo xung quanh, làm cả người Thu Kha tê dại, miệng không thể nói, vô cùng thích thú, dâʍ ŧᏂủy̠ trong tử ©υиɠ mẫn cảm chảy nhỏ giọt, đệm chăn bên dưới cũng gần như ướt đẫm. Thu Kha lập tức không khống chế được cơ thể, dựa trên ngực Thu Hành giống như nước, vách tử ©υиɠ của cậu mỗi lần bị đập, tràng huyệt trước sau cũng chặt hơn chút, kẹp đến mức Thu Hành liên tục kêu sướиɠ.

Cứ cọc như thế đưa hai nghìn cái còn lại, Thu Kha nhi đã bị làm đến cả người không còn sức, đầu mắt lành lạnh, qυყ đầυ cong nhếch lên của nhị ca nhiều lần làm đến điểm mẫn cảm trên ruột, rõ ràng dươиɠ ѵậŧ đã bắn đến mức không thể bắn, nhưng vẫn bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ như chảy ra cái gì đó. Lại làm một lúc, Thu Giác chợt thấy một phần nước nóng trên bụng, cúi đầu nhìn, ngươi nói làm sao, vậy mà côn ŧᏂịŧ kia của chảy nước ào ạt, nướ© ŧıểυ màu nhạt làm ướt bụng Thu Giác. Thu Hành cũng nhìn thấy, thấy hình như Thu Kha nhi hoàn toàn không có cảm giác, cầm mặt đệ đệ để y cúi đầu xem, cười dâʍ đãиɠ nói: “Đệ đệ tốt, sao đệ có thể tiểu trên người đại ca, thật vô lễ.”

Lúc này Thu Kha nhi mới biết vậy mà mình bị hai vị huynh trưởng làm đến không khống chế được tiểu ra, mặt cũng nhất thời xấu hổ đến đỏ bừng, giọng run rẩy nói: “Đều tại huynh……”

Thu Hành cười vừa hôn lên tai cổ đệ đệ, vừa nói: “Sao có thể trách huynh? Kha nhi thật không hiểu chuyện, vừa không biết chuyện, nên để huynh trưởng dạy dỗ, đại ca, đệ nói có đúng không?”

Thu Kha vừa nghe đã biết hắn vẫn luôn ngụy biện, vừa thẹn lại tức giận, cố gắng chống cơ thể cách nhị ca dựa vào trong lòng đại ca, không ngại động tác như vậy sẽ làm tử ©υиɠ trong bụng mình đưa đến vật kia của đại ca, thoáng chốc lại làm một lúc. Cho đến khí đâm điên cuồng mấy trăm cái, qυყ đầυ của huynh đệ hai người phát run, túi trứng no lớn, bắn mười mấy dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào trong huyệt ở hai huyệt trước sau, nóng đến mức Thu Kha ưm ưm a a.

Niềm vui tràn trề như vậy, mây thu mưa nghỉ, cả người Thu Kha hết sức lực, y chỉ mong có thể nghỉ ngơi một lúc, chợt thấy hậu huyệt càng căng phồng hơn, cẩn thận tiếp nhận dòng nước mạnh mẽ dường như do vật kia của nhị ca bắn ra, đánh vào trên thành ruột, nhưng rõ ràng mới bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙, sao còn nữa? Chỉ một lát sau dưới bụng Thu Kha giống như nữ tử có thai, Thu Kha sáng tỏ, vậy mà nhị ca lại tiểu vào trong ruột mình!

Thu Hành bóp vòng eo tam đệ, vui sướиɠ bắn nướ© ŧıểυ vào nơi vừa nuốt tϊиɧ ɖϊ©h͙, sướиɠ nói: “Kha nhi thân yêu, đã làm chuyện sai lầm phải chịu bài học thật tốt, ca ca đang giúp đệ hiểu.”

Thu Kha tức giận đến mù mờ, nghiêng người không có sức đứng dậy, chỉ có thể cầu cứu đại ca. Lúc này Thu Giác đã nhặt lại uy nghi của đại ca, hai tay dừng sức ôm tiểu đệ cách vật kia của Thu Hành, bảo hắn đi lấy chút nước sạch đến rửa sạch, Thu Kha nhi không đợi lau xong đã mệt đến ngủ thϊếp đi, chỉ còn hai vị huynh trưởng thu dọn tàn cục. Thu Giác đã vào vũng nước đυ.c này, nên chỉ phải che giấu cẩn thận, thấy dấu tay sưng đỏ trên má Thu Hành, tùy tiện kêu nhị đệ đi ra ngoài trốn mấy ngày, còn lại do hắn giấu giếm che giấu không nhắc tới.