Tuy rằng Thu Kha không hẳn quá khó chịu, nhưng khi ngón tay của Thu Giác chọc vào miệng huyệt của y, lại kèm thêm tính trợ hứng của dược liệu, huống hồ kể từ khi y trải qua chuyện giường chiếu cho tới nay vẫn chưa từng bị ai vứt qua một bên mà không ngó ngàng thế này, cả thân lẫn tâm trí đều cực kỳ bức bối, y càng thêm hứng tình rồi dâʍ đãиɠ kêu rên: "Ta ngứa quá.....hức......ca ca, ca ca!" Cũng không biết là đang gọi vị ca ca nào đây.
Hai vị ca ca đứng ở mép giường nghe thấy đều rất đau lòng, Thu Hành hận không thể tự mình đi an ủi tiểu lãng hóa kia, nhưng y e ngại Thu Giác ở đây nên chỉ có thể đè nén tâm trạng xuống, hắn lén nhìn trộm đại ca của mình, lại thấy được chỗ kia của đại ca đã phồng lên thành túp lều, Thu Hành thầm nghĩ trong lòng: "Quả nhiên đứng trước cảnh đẹp như vậy mà không phản ứng thì không phải nam nhân. Đại ca vốn rất giữ lễ tiết, muốn thành sự thì ta phải thúc đẩy hắn một chút mới được." Sau khi suy nghĩ một hồi, Thu Hành đi đến bên cạnh Thu Giác, khuyên nhủ hắn : "Đại ca, huynh nhìn coi, nếu cứ để Tam đệ ngứa ngáy khó chịu như vậy thì sợ là không ổn chút nào, không bằng huynh tới giúp nó đi ." Nói xong, hắn lập tức vươn tay cởi bỏ quần áo của Thu Giác, Thu Giác khẽ giãy dụa, nhưng vẫn ngầm đồng ý cho hành động của nhị đệ.
Sau khi cởi bỏ quần áo, dưới háng của Thu Giác bật ra một cây côn ŧᏂịŧ thô dài bự chảng, so ra cũng không thua kém gì phụ thân, đặc biệt là qυყ đầυ to bằng quả trứng vịt kia, Thu Hành không khỏi tán thưởng một câu: "Cây côn của đại ca cũng vĩ đại thật!" Thu Giác ho nhẹ một tiếng, không biết đáp trả thế nào, Thu Hành cũng không thèm để ý, hắn lấy dược bôi trơn vừa mới dùng bôi lên thứ to lớn kia của đại ca, sau khi thoa xong thì dươиɠ ѵậŧ thô dài lại càng thêm oai phong bừng bừng, Thu Hành đẩy nhẹ eo Thu Giác một cái, nói: "Kha Nhi đừng nôn nóng nào, đại ca sẽ tới yêu thương đệ liền."
Thu Kha chăm chú nhìn lên, quả thực là một cây dương cụ cực lớn, y thầm nghĩ: "Hậu huyệt của ta hôm nay là lần đầu tiên, qυყ đầυ thô tráng như này làm sao có thể tiến vào được chứ?" Trong lòng vừa bồn chồn vừa lập tức tránh né, nhưng lại bị Thu Hành dùng lực đè chặt trên giường, chỉ trong chốc lát Thu Giác đã ở phía sau mông y, qυყ đầυ cường tráng cắm vào cúc huyệt đã được Thu Hành moi móc một hồi.
Thu Giác nắm lấy dươиɠ ѵậŧ, hắn cảm giác tiểu huyệt kia đang chọc vào qυყ đầυ của mình, trong lòng do dự một lát, cuối cùng trước sự thúc giục của nhị đệ, Thu Giác thẳng lưng đẩy vào, dầu bôi trơn khiến cho qυყ đầυ tiến vào được hơn phân nửa, Thu Kha nhất thời hét lên một tiếng "A", Thu Giác lại tiếp tục ra sức đẩy mạnh vào hơn nửa đoạn côn ŧᏂịŧ.
Hậu huyệt của Thu Kha từ trước đến nay chưa từng được cắm vào, hiện giờ lại bị dươиɠ ѵậŧ to cứng như sắt thế này thao phá, y đột nhiên có cảm giác sưng tấy và đau đớn, liền lập tức cầu xin: "Ca ca chậm một chút, ta đau quá!"
Thu Giác tuy rất nứиɠ, nhưng đây là lần đầu tiên hắn cắm vào lỗ huyệt khô cằn thế này, chỉ cảm thấy vừa nóng vừa chặt, vách thịt non xung quanh bao bọc dương căn khiến hắn vô cùng sảng khoái : "Đệ đệ ngoan, nhẫn nại một chút nào, đại ca không nhịn được." Vừa nói vừa rút dương căn ra, sau đó lại mạnh mẽ đâm vào, thọc vào rút ra mấy chục lần mới có thể đút hết nguyên cây thịt to bự vào trong tiểu huyệt chưa trải sự đời của Thu Kha.
Thấy Thu Kha bị dương căn của đại ca đâm cho kêu la dữ dội, rốt cuộc Thu Hành vẫn là đau lòng thay vì ghen tỵ, hắn tới nằm kế bên Thu Kha, hôn môi an ủi rồi rồi vuốt ve chơi đùa tiểu ngọc hành của y. Có lẽ do công hiệu của dược liệu, hoặc do Thu Hành an ủi, Thu Kha dần dần hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ khi hậu huyệt bị đâm chọc, thứ kia của Thu Giác lớn đến mức không cần qυყ đầυ đυ.ng chạm, mỗi khi thao đều có thể quét qua từng điểm sướиɠ trên thành ruột mẫn cảm, thoải mái đến mức y lại bắn ra dương tinh lần nữa.
Thu Giác nhận ra đệ đệ bị hắn thao đến bắn tinh, biết y đã có thể chịu đựng được, dưới háng không hề giảm lực, hắn bẻ ra hai cánh mông thịt rồi đâm vào liên hồi, mỗi lần đều đút đến tận sâu trong hậu huyệt, qυყ đầυ thậm chí có thể chạm đến ruột thừa.
"A! Đại ca, ca ca đâm vào tận bụng ta rồi! Nát mát, ruột bị thao nát mất thôi!" Thu Kha vừa sảng khoái lại vừa hoảng sợ mà kêu lên.
Thu Hành xem hai người bọn họ lăn lộn đến khí thế ngất trời, du͙© vọиɠ dưới háng tăng vọt, nhưng mà Thu nhị thiếu gia không bao giờ để hắn phải thiệt thòi, hắn nhìn xung quanh phòng, dùng nước trà rửa sạch dươиɠ ѵậŧ của mình, sau đó hắn đi tới giường, nhéo hai má của Thu Kha rồi đút côn ŧᏂịŧ to bự vào miệng y. Thu Kha vốn đã quen với việc ăn thứ to lớn ấy, lại cảm thấy hơi bỏ bê nhị ca, nên qυყ đầυ vừa đút vào y liền liếʍ mυ'ŧ một cách say mê, khiến cho vật kia càng trướng to hơn nữa.
Rõ ràng đang bị hắn thao lạn, lại còn ngấu nghiến dươиɠ ѵậŧ của nhị đệ một cách dâʍ đãиɠ, tận đáy lòng Thu Giác dâng lên kɧoáı ©ảʍ luân lý mãnh liệt, dưới háng đâm thọc càng thêm tàn nhẫn, nhất thời trên giường toàn tiếng nước ướŧ áŧ, không rõ là từ hoa huyệt hay trong miệng truyền đến. Thu Kha bị hành đến mức dần dần không còn sức lực, không thể tiếp tục liếʍ mυ'ŧ dươиɠ ѵậŧ, Thu Hành đơn giản chỉ cần ôm hai má của y rồi tiếp tục thao cái miệng nhỏ nhắn kia. Như thế cả trên lẫn dưới đều bị đâm thục, ước chừng làm hơn ba mươi phút, hai người mới trước sau bắn vào trong miệng lẫn hoa huyệt của Thu Kha. Tuy đã bắn đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙, nhưng vẫn luyến tiếc rút ra, Thu Hành cảm thấy không ổn nên liền cố ý dùng qυყ đầυ tiếp tục thao miệng của Thu Kha, hơn phân nửa tϊиɧ ɖϊ©h͙ trực tiếp phun vào trong bụng y, còn dư lại ở trong miệng cũng bị hắn làm cho nuốt vào toàn bộ.
Bị hoa huyệt của đệ đệ siết chặt đến bắn tinh, đây có thể là khoảnh khắc vui sướиɠ nhất trong cuộc đời Thu Giác, trứng dái của hắn vẫn kề sát trên mông thịt mơn mởn của đệ đệ, một chút cũng không muốn rời đi. Chỉ là du͙© vọиɠ qua đi, Thu Giác dần lấy lại bình tĩnh, tuy không hối hận nhưng cũng có chút tự trách, hắn rút dươиɠ ѵậŧ ra khỏi hậu huyệt của đệ đệ, Thu Kha lật thân mình lại rồi nhẹ nhàng nằm xuống, đôi mắt đào hoa mông lung hơi nước mà mơ màng.
Trong phòng tràn ngập mùi tanh hôi của tϊиɧ ɖϊ©h͙, Thu Giác ngồi một bên im miệng không nói, Thu Kha nhẹ nhàng thở đều. Ba người dù sao vẫn còn trẻ trung, nghỉ ngơi một lát lại hừng hừng khí thế, Thu Hành duỗi tay sờ mó hoa huyệt của Tam đệ, bẻ ra hai cánh âʍ ɦộ ướŧ áŧ trước mặt đại ca, cười nói: "Đại ca, tiểu âʍ ɦộ của Kha nhi cũng ngứa đó, huynh không thể mặc kệ nha."
Thu Giác quả nhiên bị âʍ ɦộ nhỏ nhắn kia hấp dẫn, bắt chước động tác của nhị đệ mà xoa xoa hai cánh hoa môi, cảm xúc da thịt mịn màng tinh tế thập phần mê người, sau đó hắn chạm đến âm hạch rồi nhéo mạnh, Thu Kha khẽ run người, tuy đã nháo loạn một hồi lâu nhưng nữ huyệt kia vẫn khô ráo sạch sẽ, hiện tại được mơn chớn đùa giỡn nên lập tức chảy ra dâʍ ŧᏂủy̠.
Thu Hành nói: "Đại ca nãy giở chỉ lo moi móc âʍ ɦộ, bên trong đảm bảo đã ướt đẫm rồi, bây giờ đâm vào cũng không sao đâu."
Thu Giác nghe lời rút ngón tay ra, tìm kiếm miệng huyệt rồi đút ngón tay vào sâu chừng một tấc, Thu Kha không tự chủ siết chặt vách trong, hút ngón tay vào sâu trong huyệt động. Thu Giác thầm nghĩ: " Âʍ ɦộ nhỏ nhắn này siết ngón tay của ta chặt thật đấy, có phải đang cầu xin ta đút thứ kia vào không nhỉ ?" Trong lúc đang suy nghĩ, vật to lớn đã được thỏa mãn kia lại bắt đầu dựng cứng lên, Thu Giác đút vào thêm một ngón tay khoáy đảo liên tục cái huyệt kia, suy nghĩ: "Vừa nãy tuy là hai người bọn họ bày mưu tính kế để lừa ta, nhưng ta cũng không hề giữ được mình, bị cuốn vào mối quan hệ nghịch luân lý thế này, bây giờ lại còn muốn mắc thêm lỗi lầm nữa sao?" Đang do dự thì nghe giọng nói của Thu Kha, nữ huyệt đã ướt đãm và ngứa ngáy, y không nhin được mà dâʍ đãиɠ kêu lên: "Ca ca, mau dùng đại dươиɠ ѵậŧ thao âʍ ɦộ của ta."
Thu Giác bị y kêu đến nỗi trong lòng nhảy dựng lên, thầm nghĩ: "Thôi thôi thôi, dù sao cũng đã đâm đầu theo lao rồi, cứ việc thao nát nữ huyệt dâʍ đãиɠ câu nhân này !" Đã hạ quyết tâm, Thu Giác dâng tràn du͙© vọиɠ, hắn đem hết lễ tiết vứt ra sau đầu, chỉ lo lập tức sung sướиɠ, hắn nắm lấy dương căn đã ướt dầm dề, dùng qυყ đầυ nghiền nát âm phụ non mềm một hồi, khiến cho Thu Kha một trận nóng vội, cặp mông đẫy đà thúc giục mời gọi dươиɠ ѵậŧ to lớn kia.
Thu Hành thấy y tao đến nỗi hắn cũng khó nhịn, trong lòng cũng nóng lòng nhấm nháp tư vị huyệt động phía sau, hắn từ sau lưng bế đệ đệ lên, tách hai chân y ra tựa như đang bế đứa trẻ xi tiểu, nhắm ngay thứ đang dựng thẳng cứng ngắc của Đại ca, cười nói: "Đại ca đừng chọc ghẹo nó nữa, chút nữa lại khóc lóc ."
Thu Giác nhớ đến bộ dáng lễ tiết đứng đắn của Thu Kha, hiện tại thấy y dâʍ đãиɠ phát tao như vậy, hắn cũng có chút cảm giác mới mẻ, dùng sức đẩy eo, hung hăng đâm qυყ đầυ thô to vào trong miệng huyệt, Thu Kha tức khắc la lên một tiếng "Ai u". Thu Giác lại kịch liệt đâm vào, bên trong tiểu tao âʍ ɦộ khá nông, dương căn còn chưa đút vào hết, thế nhưng đã chạm đến hoa tâm. Thu Giác dừng lại thở phì phò, vách thịt bên trong vừa nộn vừa mềm, lại kẹp chặt đến thế, kí©ɧ ŧɧí©ɧ du͙© vọиɠ trong ngực tăng cao, hắn lập tức đè y xuống rồi cắm rút hơn trăm cái.
Hoa tâm tao ngứa như được rũ lòng thương, Thu Kha vui mừng vô cùng, dâʍ ɭσạи kêu lên: "A! A! Ca ca thao nhanh quá! Kha nhi thật sướиɠ!"
Thấy đệ đệ nhỏ bị chính mình đâm đến tao lãng như này, Thu Giác càng thêm hưng phấn, chỉ lo miệt mài thao lộng, qυყ đầυ thô to liên tiếp đâm vào tâm huyệt non mềm, càng cắm càng vào sâu hơn, thao đến nổi khiến huyệt động không ngừng chảy ra dâʍ ŧᏂủy̠.