Bạch Lạc Xuyên vốn định thừa dịp nửa đêm tập kích đại mỹ nhân nhi một cách thú tính, đáng tiếc…… Hắn không dự đoán được tam thúc đã hạ cấm chết trên người Thẩm Thanh Liên, chỉ cần hạ thể của Bạch Lạc Xuyên tiếp xúc với hoa huyệt của y thì sẽ bị đóng băng lại. Hắn còn chưa kịp ăn thịt, vậy mà thịt bổng của hắn đã bị đông cứng trong nháy mắt rồi, vốn dĩ cự vật đang nóng hừng hực muốn đi vào nơi ấm áp kia, đột nhiên như bị rót cho chậu nước đá, Bạch Lạc Xuyên một tâm nhiệt tình đã hóa thành một tiếng hét thảm. Tiểu bạch a, máu chảy thật thê thảm……
Thẩm Thanh Liên mơ màng bị xả hết quần áo ra, chợt nghe thấy tiếng hét thảm cũng liền bừng tỉnh. Thấy Bạch Lạc Xuyên quỳ gối giữa hai chân mình, cúi người che lại hạ thân, lập tức muốn ngồi dậy, lại thấy tay mình bị một cái vòng sáng cột vào đầu giường, thoáng có chút sáng tỏ, y lớn tiếng nói:
“Lạc Xuyên, chàng buông ta ra trước được không? Chàng làm sao vậy? Là ta làm chàng bị thương sao?”
“……” Bạch Lạc Xuyên cúi đầu che lại hạ thân không nói lời nào, đành thu lại vòng sáng, hắn vừa tức giận vừa xấu hổ, hàn băng thuật của tam thúc thật sự quá độc ác! Thần khí còn sót lại trong cơ thể căn bản không giải được nó, thật là mất hết thể diện trước mặt đại mỹ nhân nhi mà…… Tam thúc, ngươi cũng đủ tàn nhẫn lắm, 5555 ( huhuhu =)))))))) )……
Thấy Bạch Lạc Xuyên không trả lời, Thẩm Thanh Liên đành phải đứng dậy chỉnh độ sáng của mấy viên dạ minh châu ở đầu giường, quỳ ngồi trước mặt hắn, đôi tay dùng sức mà ôm lấy khuôn mặt của hắn, “Tướng công, chàng ngẩng đầu nhìn lên nhìn ta đi……”
Bạch Lạc Xuyên thuận thế ngẩng đầu, đôi mắt to long lanh như pha lê đen sáng lấp lánh của đại mỹ nhân, đôi môi đỏ hơi hé mở, căng mọng mang theo cảm giác nɧu͙© ɖu͙©, mái tóc đen mượt mà thả rối bời ở sau lưng, ánh sáng của dạ minh châu chiếu rọi thân thể trắng nõn như trân châu phát ra hào quang, từng tấc da thịt đều thật mịn màng, bóng loáng như gốm sứ, trước ngực là cặp cự nhũ mượt mà cao ngất hơi đong đưa, đỉnh núʍ ѵú do luôn bị hút liếʍ dâʍ ɭσạи nên so với lúc trước lớn hơn một chút, còn tản ra hơi thở ngọt ngào, giống như hai quả dâu tây ngon lành, vòng eo tinh tế mềm dẻo, bụng nhỏ phẳng lì, chồi non non nớt giữa hai chân…… Đại mỹ nhân nhi ôn nhu trần như nhộng ngồi ở trước mặt mình như vậy, Bạch Lạc Xuyên máu đều dồn lên não…… Giờ làm sao đây a, vạn nhất thật như lời của tam thúc, tiểu đệ nhà mình sẽ bị đông lạnh một hai năm, ta còn có một lão bà câu nhân giống yêu tinh đang chờ đó nha !
Thấy Bạch Lạc Xuyên nhìn chằm chằm mình không nói lời nào, Thẩm Thanh Liên tiến lên, vòng tay ôm lấy cổ, đem thân thể mềm mại rúc vào trong lòng ngực của hắn, “Tướng công, có phải nơi đó của chàng rất khó chịu, để ta nhìn thử xem.”
Bạch Lạc Xuyên theo bản năng đưa một tay ôm lấy eo Thẩm Thanh Liên, đem đại mỹ nhân nhi thơm mềm siết chặt vào trong lòng, bộ ngực phồng to của y bị ép tới thay hình đổi dạng, hắn cảm thấy l*иg ngực nóng lên, mùi hương của sữa toả ra, hắn cúi đầu thì nhìn thấy những giọt nước màu trắng ngà dính trên núʍ ѵú của y, bởi vì bị ép nên chảy ra ít sữa.
“Gần…… Gần nhất có hơi nhiều sữa, tướng công, chàng muốn nếm thử hay không?” Thẩm Thanh Liên đỏ mặt ôm hai bầu vυ' của mình, hơi ưỡn ngực ra, đưa bộ ngực đến trước mặt Bạch Lạc Xuyên.
Có tiện nghi mà không chiếm là đồ khốn kiếp, Bạch Lạc Xuyên tuy không chiếm được xuân thủy dạt dào của tiểu muội muội, nhưng mà tranh thủ tiện nghi của hai bầu vυ' no đầy thì cũng không tính uổng phí, há miệng muốn cắn một cái, nhưng Thẩm Thanh Liên lại chợt tránh né qua một bên, Bạch Lạc Xuyên ngây ngẩn cả người, đại mỹ nhân nhi này muốn tạo phản phải không ?
“Tướng công, chàng cho ta nhìn thử chỗ đó đi, ta sẽ cho chàng ăn, được không?” Thẩm Thanh Liên ôm ngực, ánh mắt long lanh nhìn Bạch Lạc Xuyên.
Bạch Lạc Xuyên nổi giận, lão hổ không gầm lên thì tưởng là mèo ốm sao, em cho ta là “Bệnh tình nguy kịch” hả !
“Tiểu tiện nhân, em có phải ăn gan hùm rồi hay không! Đầu tiên là hạ dược ta, hiện tại lại muốn trêu tức ta, có phải ta đối với em quá chiều chuộng ?”
Hắn kéo tay Thẩm Thanh Liên qua, đè thân thể trắng nõn mượt mà lên trên đầu gối, vỗ cái bốp lên bờ mông đầy đặn, đánh cho mông thịt rắn chắc phải run lên.
Bạch Lạc Xuyên nhìn thấy mông thịt béo múp quay cuồng, nổi lên ý nghĩ xấu xa, muốn khi dễ Thẩm Thanh Liên, bàn tay to lớn hung hăng vỗ mạnh vào mông của Thẩm Thanh Liên mấy cái, ngoài miệng nói càng là không muốn buông tha, “Yêu tinh dâʍ đãиɠ, cho em câu dẫn người này …… cho em lừa gạt ta này…… cho em hạ dược này……” Bạch Lạc Xuyên mỗi một câu nói đều hung hăng đánh lên cái mông bự trắng nõn.
“Ân…… A…… A…… Tướng công…… Đau……” Thẩm Thanh Liên dẩu mông dựa vào đầu gối của Bạch Lạc Xuyên không giãy giụa được, vẻ mặt vừa xấu hổ vừa thẹn thùng, mông thịt nguyên bản trắng nõn đã nhiễm màu phấn hồng, cái mông trắng lộ ra mạt hồng giống như một quả đào to mọng nước. Nhưng đau đớn da thịt lại không ngăn cản được cảm giác khô nóng dâng lên trong cơ thể, kɧoáı ©ảʍ từ mông thịt nóng rát truyền đến nơi xấu hổ giữa hai chân, y không tự chủ được mà kẹp chặt lại, sợ giữa đùi sẽ tràn ra da^ʍ thuỷ.
Bạch Lạc Xuyên thấy Thẩm Thanh Liên lắc nhẹ mông, hai bắp đùi gắt gao khép lại, một bộ dáng xuân tình khó nhịn, càng thêm hưng phấn cùng bạo ngược! Hắn đem Thẩm Thanh Liên thay đổi tư thế quỳ bò ở trên giường, nâng cái mông lên rồi nhấn eo xuống, bờ mông trắng nõn càng có vẻ lớn hơn nữa.
“Tiểu tiện nhân, cái mông bự của em cảm giác thật sảng nha, nóng bỏng cực kỳ.” Bạch Lạc Xuyên ở trên mông thịt mê người đánh một cái, dẫn tới Thẩm Thanh Liên lại rêи ɾỉ da^ʍ lãng, giữa đùi tràn ngập xuân triều, hoa môi run rẩy rốt cuộc chịu không được, mật dịch chậm rãi chảy ra.
“Tiểu da^ʍ phụ, thân thể của em thật quá da^ʍ lãng, có phải hay không thích ta đánh em như vậy? tao huyệt chảy nhiều nước quá, thật lãng phí!” Bạch Lạc Xuyên xấu xa tát một cái lên hoa môi tràn ngập xuân triều, Thẩm Thanh Liên hét to một tiếng, eo liền mềm nhũn, mông nhếch lên càng cao, đóa hoa cúc đỏ tươi giữa hai đùi khép mở lấp ló ở trước mặt Bạch Lạc Xuyên.
Bạch Lạc Xuyên tò mò chạm vào những nếp gấp trên cúc huyệt, lỗ cúc lúc đóng lúc mở rất mẫn cảm, giống như hải quỳ co rút lại rồi chợt buông ra, tựa hồ có một chút sắc màu ẩm ướt.
Cúc huyệt của Thẩm Thanh Liên phi thường mẫn cảm, y kẹp chặt rãnh mông, muốn che dấu cúc huyệt mẫn cảm dâʍ đãиɠ. Bạch Lạc Xuyên làm sao mà chịu , hắn hung hăng vỗ vào cái mông vừa hồng nhuận vừa nóng bỏng, “Kẹp chặt như vậy làm gì, buông ra……”
“Không…… đừng mà…… Lạc Xuyên…… chỗ đó……” Không đợi Thẩm Thanh Liên nói xong, Bạch Lạc Xuyên liền banh ra rãnh mông sâu thẳm, tách cúc huyệt ra hai bên, mị thịt đỏ tươi bên trong lộ ra. Bạch Lạc Xuyên nhìn hoa môi phía dưới cúc huyệt đang chậm rãi phun ra mật dịch, mật dịch ngọt ngào từ từ chảy dọc theo bắp đùi trắng nõn nở nang của Thẩm Thanh Liên, cảm thấy có chút lãng phí, nên hắn vốc nước da^ʍ ở chỗ hoa huyệt xoa ấn lên nếp uốn dày đặc của hoa cúc, Bạch Lạc Xuyên dùng một ngón tay cắm vào trong cúc huyệt.
Cúc huyệt của Thẩm Thanh Liên cũng thật là trời sinh hoàn hảo, bên trong có tầng tầng lớp lớp cực kỳ chặt chẽ, thành ruột nóng hổi mấp máy thập phần mẫn cảm, dưới sự trêu đùa của ngón tay Bạch Lạc Xuyên mà tiết ra tràng dịch dính nhớp làm ướt cả ngón tay. Thẩm Thanh Liên cũng không cảm thấy khó chịu, chỉ cảm thấy sau khi cúc huyệt mẫn cảm được lấp đầy, phía dưới hoa huyệt ngược lại có chút trống trải. Bạch Lạc Xuyên thấy khuỷu tay của y chống lên giường, nghiêng đầu dựa vào gối, híp lại đôi mắt, vẻ mặt rất là lười biếng thoải mái, trong lòng biết yêu tinh này rất sảng khoái, liền cắm ba ngón tay vào trong cúc huyệt nóng bỏng chật khít kia mà càn quấy. Thẩm Thanh Liên cũng không tỏ ra đoan chính nữa, vâng theo bản năng mà liên tục rêи ɾỉ, âm thanh trong trẻo nhu hoà, đánh thẳng vào lòng người.
“Ân…… A…… Tướng công…… Thật thoải mái…… sâu một chút…… bên trong ngứa quá……” Thẩm Thanh Liên vặn vẹo mông muốn nuốt lấy ngón tay Bạch Lạc Xuyên vào sâu hơn, điểm mẫn cảm bên trong cũng muốn được đâm chọc để giảm bớt ngứa.