Nhóm Nghiên Cứu Phim Sex

Chương 25

"Sao cậu nhiều chuyện như vậy?" Tân Nguyên trực tiếp đáp trả Khang Lạc Dương.

Cậu cúi đầu, bắt gặp gương mặt tươi cười của Sầm Yến Yến, có chút nghẹn họng, nhướng mày, nở nụ cười: "Cậu cởi giúp tôi?"

Sầm Yến Yến rũ mắt xuống, qua tia ánh sáng từ đỉnh đầu truyền xuống nhìn thấy tay Tân Nguyên vẫn đang cầm lấy ngực cô, nhìn xuống thêm nữa, là dươиɠ ѵậŧ vẫn đang được kẹp giữa hai chân cô của Khang Lạc Dương .

Anh không có đi vào, chỉ cọ xát huyệt thịt giữa hai chân cô, nhưng cũng đủ để cô cảm giác được sự tiếp xúc cực thân mật.

Cô kẹp chặt hai chân lại, Khang Lạc Dương thở dốc vài tiếng, rồi bắt lấy tây Sầm Yến Yến loát vài cái, tất cả tϊиɧ ɖϊ©h͙ đều bắn lây váy ngủ cô, trên bụng cũng bị dính một chút.

Sầm Yến wđưa tay sờ đến, mê mang tò mò, há miệng liếʍ liếʍ, rất khó để hình dung được mùi vị gì, dù sao với dưới tác động đặc thù, cô cũng chỉ hơi có chút ghét bỏ mà nhíu mày, cái gì cũng không nói.

Khang Lạc Dương nhìn thấy cô vươn đầu lưỡi liếʍ tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên ngón tay, bụng dưới lại căng lên, liền cởi cái áo thun còn lại duy nhất trên người ra, nóng nãy gỡ tay Tân Nguyên ra, vùi mặt vào ngực Sầm Yến Yến. "Cậu vừa làm gì vậy?"

Đối với thiếu niên mới lớn, bất kỳ tác động thị giác hoặc thính giác nào cũng có thể dễ dàng rung động.

Anh cũng không biết nên diễn tả cảm xúc trong lòng mình lúc này như thế nào, tóm lại là căng phồng, phảng phất như có một con tuấn mã đang phi loạn, bóp nghẹt anh trong giây lát.

Trong đầu chỉ còn lại ba từ, Sầm Yến Yến.

Từ lúc bắt đầu, anh cũng không thể cảm thấy gì.

Nhưng vào lúc này, ngược lại anh lại trăm ngàn cảm xúc mà không thể phát tiết, trong đầu lặp đi lặp lại trăm ngàn lần.

Sầm Yến Yến không nghĩ nhiều như vậy, cô chỉ làm theo tiềm thức bản năng mà thôi.

Nhưng Khang Lạc Dương lại chôn trước ngực cô, hơi nóng anh phun ra như thổi vào tim cô, khiến cô không biết nên làm sao, cứng nhắc trả lời: "Không làm gì mà."

Lại vứt chuyện của Tân Nguyên ra sau đầu.

Váy ngủ vẫn còn nhàu nát quấn quanh eo, dính đầy chất lỏng, vừa ướt vừa nặng, Sầm Yến Yến khó chịu kéo kéo, Tân Nguyên nhìn thấy liền giúp cô cởi váy ngủ ra.

Lúc này, cả Sầm Yến Yến và Khang Lạc Dương đều đã trần trụi, chỉ còn lại Tân Nguyên.

Trong nhóm nhỏ ba người này, phần lớn thời gian Tân Nguyên chỉ lặng thầm theo dõi từng nhất cử nhất động của Sầm Yến Yến và Khang Lạc Dương.

Nhưng trong một số thời khắc quan trọng, lại là người có cảm giác tồn tại lớn nhất.

Ví dụ như bấy giờ.

Sầm Yến Yến cảm thấy có chút lạnh một cách khó hiểu, xoay người trốn vào lòng Tân Nguyên.

Lần này, cô liền cảm nhận được rõ ràng áo và qυầи ɭóŧ của Tân Nguyên đang mặc trên người, sau đó cô mới chợt nhớ ra chuyện của Tân Nguyên, lớn mật duỗi tay xuống bụng dưới cậu mà thăm dò.

Không có động tác phản kháng.

Khang Lạc Dương dựa người vào cô quang minh chính đại quan sát, còn ở phía sau xúi giục: "Đi xuống nữa đi, Yến Yến."

Thực sự anh không hề có một tí cảm xúc ghen tuông. Thứ nhất, từ nhỏ đến lớn anh đã quen cảm giác cái gì cũng làm với Tân Nguyên, anh còn không thể nhớ rõ được số lần bọn anh cùng nhau xem phim sεメ rồi thủ da^ʍ. Thứ hai, dù sao thì anh cũng đã bắn ra một lần rồi, mà đến qυầи ɭóŧ Tân Nguyên cũng chưa cởi, không phải Tân Nguyên đang bị thiệt sao.

Về phần Sầm Yến Yến, tạm thời anh không rảnh để kịp quan tâm đến cảm nhận của cô, dù sao cô cũng không tỏ ra cảm xúc khó chịu.

Sầm Yến Yến cúi đầu như đà điểu, xoay người chui vào lòng Khang Lạc Dương, không dám nhìn Tân Nguyên.

Tay lại rất lớn mật, sờ qua cơ bắp trên eo cậu, , nhẹ nhàng chui vào trong qυầи ɭóŧ.

Đầu tiên là bộ lông mịn, cô liền nghe thấy tiếng hít thở dồn dập của Tân Nguyên, không có một chút vướng víu cản trở, liền cảm nhận được hơi nóng từ côn ŧᏂịŧ, như một tiếng trống xốc tinh thần thêm hăng hái, kiên quyết chạm vào cây dươиɠ ѵậŧ rắn chắc.

Mặc dù cọ xát vào mông cô rất lâu, nhưng Tân Nguyên vẫn chưa bắn.

Nhẫn nại được rất lâu giống Khang Lạc Dương, Sầm Yến Yến liền suy nghĩ lan man, nói không chừng họ cùng nhau rèn luyện trong quá trình xem sεメ không chừng.

Tay cô ở trong quần loát dươиɠ ѵậŧ, tay và dươиɠ ѵậŧ trong quần đều chưa kịp cảm thấy khó chịu, thì Khang Lạc Dương đã không thể chịu được, với tay kéo qυầи ɭóŧ Tân Nguyên xuống, so với lúc kéo qυầи ɭóŧ Sầm Yến Yến còn thô bạo hơi.

Sầm Yến Yến nhẹ húc khuỷu tay vào ngực anh: "Cậu đột nhiên làm gì vậy?"

Tân Nguyên cũng nhìn anh với ánh mắt sâu thẳm, trầm mặc không nói, ánh mắt cũng không biết là đang tán thưởng hay lên án.

Khang Lạc Dương tự nhận định là đang tán thưởng anh, đắc ý cười cười, hạ sát bên tai Sầm Yến Yến dạy cô loát cho Tân Nguyên.

Tay cũng không ngừng véo mông Sầm Yến Yến, niết cánh mông, từ từ đi xuống miệng huyệt.

Sầm Yến Yến né tránh không cho anh chạm vào, hai người bắt đầu chơi trò trốn tìm, nhưng lại càng dính chặt nhau, cũng không quên côn ŧᏂịŧ Tân Nguyên .

Sờ từ đỉnh đến thân, lại đi xuống xoa trứng phía dưới.

Thỉnh thoảng, lúc phân tâm hay quá thoải mái, Tân Nguyên sẽ cúi đầu cắn lấy vυ' cô.

Cũng không biết vô tình hay cố tình, Tân Nguyên cảm thấy số lần Sầm Yến Yến phân tâm ngày càng nhiều, dứt khoát chôn trước ngực, mυ'ŧ đầṳ ѵú khiến Sầm Yến Yến hồn bay phách lạc.

Khi Tân Nguyên bắn ra, Sầm Yến Yến cũng đã sớm cao trào một lần nữa dưới sự vuốt ve của Khang Lạc Dương, không để anh vào bên trong âʍ đa͙σ, chỉ xoa nắn bên ngoài âm đế.

Khang Lạc Dương khen cô mẫn cảm, liếʍ ái dịch rồi nói cô tao, véo đầṳ ѵú và nhào nặn nó.

Sau khi cao trào hai lần, Sầm Yến Yến có chút mệt.

Tân Nguyên cởϊ áσ, ôm cô vào lòng dỗ cô ngủ, Khang Lạc Dương cũng không biết xấu hổ quấn lấy cô, còn muốn nằm trong ngực cô ngủ.

Tân Nguyên hỏi cô: "Đêm nay cậu thoải mái không."

Cô nghe mơ mơ màng màng, rồi lại mơ mơ màng màng gật đầu.

Bàn tay phía trước của cô dường như đang bị nhét một thứ gì đó, nhưng cô không còn sức lực để nghĩ xem đó là thứ gì.

Cứ thế này ngủ đi.