“Tại sao cậu chỉ sờ Lạc Dương?” Tân Nguyên đột nhiên nói.
“… Tôi chỉ có hai tay thôi.” Váy ngủ của Khương Yến Yến bị hai người đẩy xuống thắt lưng, hai bầu vυ' mềm mại lộ ra trong không khí, núʍ ѵú bị Tân Nguyên veo run rẩy dựng đứng lên, một nơi khác cũng bị chóp mũi Khang Lạc Dương làm ngứa ngáy.
“Phải cần đến hai tay mới cầm được của Lạc Dương sao?” Tân Nguyên hỏi lại, vươn tay nắm lấy vυ' cô, hạ thân theo động tác của Khang Lạc Dương mà dịch lên, quần đùi đã không biết bị cậu cởi ra từ lúc nào, dươиɠ ѵậŧ cạ vào mông Sầm Yến Yến qua một lớp qυầи ɭóŧ.
Cảm giác có vẻ quen thuộc, có vẻ giống như Khang Lạc Dương đã làm vào ngày hôm đó.
Khương Yến Yến không biết phải trả lời câu hỏi của cậu như thế nào, mười ngón tay đang nắm lấy dươиɠ ѵậŧ Khang Lạc Dương giật giật, trong lòng đã cam chịu đáp án này.
Thấy Khương Yến Yến không nói tiếng nào, Tân Nguyên càng dùng sức xoa nắn ngực cô, xoa đến mức Khương Yến Yến phải ôm lấy ngực mình, quay đầu gọi tên cậu, thấp giọng cầu xin.
Cậu lại không nghĩ là sẽ tha cho cô.
Khang Lạc Dương hôn lên mặt của Khương Yến Yến, thích thú ngầm quan sát cảnh tượng kiều diễm từ bên dưới.
Tân Nguyên trời sinh đã tương đối trắng, lại không thường xuyên ra nắng, mười ngón tay thon dài khớp xương hiện rõ, lúc này đây đều bị bao phủ trong bầu vυ' vốn trắng nõn nay lại vì du͙© vọиɠ mà ửng hồng.. .
Khương Yến Yến cảm thấy dươиɠ ѵậŧ trong tay mình cứng hơn một chút, có chút ủy khuất mà nhẹ giọng oán giận: "Lạc Dương, đến khi nào mới được, tay tôi đau đến mức không thể cầm được nữa."
Khang Lạc Dương khi nghe lời này liền dời bàn tay đang đặt trên eo cô cầm lấy bàn tay cô, đồng thời di chuyển bàn tay nhỏ bé mềm mại lên xuống, dạy cô dùng ngón tay chạm vào mã mắt mẫn cảm trên đỉnh côn ŧᏂịŧ.
"Thật thoải mái... Yến Yến, tuyệt..."
Anh còn có thể chịu đựng, nhưng Khương Yến Yến không thể nhịn được nữa.
Hai bầu ngực nhỏ nhắn bị Tân Nguyên nhéo, tiểu huyệt được Khang Lạc Dương vuốt ve, côn ŧᏂịŧ Tân Nguyên lại đang di chuyển cạ sau mông, phối hợp với Tần suất xoa bóp bầu vυ' ...
Quá nhiều sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến cô hét lên liên tục.
Tân Nguyên đong đưa eo, côn ŧᏂịŧ mạnh mẽ chọc vào bờ mông căng tràn, qυầи ɭóŧ bị thủy da^ʍ làm ướt đẫm, dính lấy côn ŧᏂịŧ nóng bỏng giúp cảm giác càng thêm trần thật.
Trùng hợp trong nháy mắt, Khang Lạc Dương mυ'ŧ mạnh lấy âm đế, núʍ ѵú bị Tân Nguyên Vân vê, Khương Yến Yến run rẩy hét lên, âʍ đa͙σ có thấy một hồi, một lượng lớn chất lỏng chảy ra.
Ướt nhẹp giữa hai chân cô, qυầи ɭóŧ của Tân Nguyên, còn có tay Khang Lạc Dương ...
Khang Lạc Dương mỉm cười, đem bàn tay dính đầy da^ʍ thuỷ lên cho cô xem, Tân Nguyên nhẹ nhàng bóp vào bộ ngực nhạy cảm của cô sau cao trào.
Khương Yến Yến xấu hổ nghiêng đầu, Tân Nguyên véo cằm có nhẹ hôn lên.
Đầu lưỡi linh hoạt thâm nhập, hôn lên đôi môi hơi khô vì du͙© vọиɠ của cô, liếʍ đến khóe miệng dính đầy nước bọt, vụng về cắn lấy đầu lưỡi ẩm ướt của cô.
Khang Lạc Dương vẫn chưa bắn ra, tay cầm lấy dươиɠ ѵậŧ đứa đến giữa hai chân Sầm Yến Yến, tay cô vẫn đang chủ động loát lấy, Khang Lạc Dương luyến tiếc kêu cô buông ra, đem qυყ đầυ và một phần ít thân chen vào.
Khương Yến Yến khép hai chân sát vào nhau, huyệt thịt được anh sờ ướt, dễ dàng tiếp nhận được côn ŧᏂịŧ, huyệt thịt kiểu diễn cắn chặt một nửa cây dươиɠ ѵậŧ, Khang Lạc Dương động thân thọc vào rút ra.
Mỗi lần rút ra lại đem theo một dòng nước.
Cực kỳ thoải mái.
Khang Lạc Dương buông lỏng tay ra, vuốt ve Khương Yến Yến.
Trong một khắc vô tình, anh chạm phải một mảnh vải ướt nhẹp.
Anh nhìn lên, Tân Nguyên chậm rãi lườm anh một cái.
Tính xấu bỗng nổi lên, anh nắm tay Khương Yến Yến chạm vào góc quần của Tân Nguyên.
Khương Yến Yến còn đang bối rối không biết mình chạm vào thứ gì, thì nghe thấy giọng nói của Khang Lạc Dương.
"A Nguyên, tôi và Yến Yến cũng đã cởi sạch sẽ, sao cậu vẫn ăn mặc đàng hoàng vậy?"
Anh ỷ vào việc Khương Yến Yến không nhìn thấy, nháy mắt với Tân Nguyên.
Tuy nhiên, Khương Yến Yến vẫn còn khá choáng váng, cô đẩy Tân Nguyên ra khi nghe thấy Khang Lạc Dương nói vậy, rồi bày vẻ mặt vui vẻ xem kịch , hào hứng đáp lời: "Đúng vậy, đúng vậy."
Hoàn toàn không nhớ rằng cặρ √υ' vô vẫn còn trong tay Tân Nguyên.