Nếu Dương gia biết chuyện này , sẽ bất mãn với An An , gã qua đó cũng chỉ người có hại là An Niệm Cửu, loại người này thực ghê tởm .
An Niệm Cửu: “Cũng đúng,vậy con đi tìm Dương Dật giải thích một chút . "
Mẹ An nheo đôi mắt lại : “ Thành thật nói cho mẹ biết , con có lén lút gặp qua i tiểu tử của Lâm gia không?.
Lúc trước giữa nhiều người muốn là thong gia như vậy , mẹ An xem trọng Lâm gia nhất , An Niệm Cửu rớt xuống nước , nhưng họ cũng xem như không có gì.
Nếu nhà bọn họ không thèm để ý, biết tin tức trước tiên, hẳn là có người lại đây.
Nhưng chờ tới ngày hôm sau, mẹ Dương lại lần nữa tìm tới cửa, cũng không thấy động tĩnh gì .
Ngày hôm sau mẹ Dương lại tới , An gia nhiệt tình tiếp đón như vậy , chủ yếu là do thất vọng đối với Lâm gia .
Ngày đầu tiên không đến, cho dù là mai tới , thì chứng tỏ trong lòng bọn họ đối với An An cũng đã có khúc mắc.
Mẹ An trong lòng đã hạ quyết tâm, sẽ không gả con mình đi nữa .
Nhà bọn họ thật là không tồi, nhưng nhà thôn trưởng càng thêm tốt a.
Vạn nhất gả đến Lâm gia đi, ngày sau lại nói đến chuyện này, chẳng phải sẽ làm con gái bà không ngẩng đầu lên được sao ?
An Niệm Cửu yên lặng, cũng không tính đến việc sẽ trả lời vấn đề này.
Mẹ An vừa thấy cô không phản ứng lập tức phản bác, biết việc này vẫn là sự thật .
Mẹ An đang muốn nói cái gì đó, đột nhiên chú ý tới, hai anh em còn đang đợi ở nơi này , tức khắc trừng mắt, bất mãn nhìn bọn họ:
“Vì sao hai con còn ở đây ? "
Hai anh em không biết trả lời như thế nào , giãy giụa nói: “Mẹ, củi lửa nhà chúng ta , từ trước đến nay không phải do em gái phụ trách sao ?”
Mẹ An phẫn nộ nhìn bọn họ :
“Các con là đang không nghe lời mẹ !? "
“Em gái các con nửa năm nữa sẽ phải gả đi rồi . Về sau rất bận rộn , không biết bao nhiêu vất vả, cho em nghỉ ngơi một chút không được sao?!”
Anh hai An vò đầu: “Mẹ, em gái ở nhà cũng phải cũng sẽ làm chút việc sao ? "
Mẹ An thẹn quá thành giận nói: “Các con có đi hay không?!”
Hai anh em tức khắc gian đứng lên, chờ Mẹ An tìm được một cái đồ vật tiện tay , hai anh em đã đi ra cửa.
Mẹ An ném gậy gộc xuống , quả thực là giận quá hóa cười: “A, lúc này đây các con chạy trốn cũng thật mau!”
“Không phải nói làm cho hai đứa nó hôm nay đem chuồng gà nhà chúng ta sửa lại một chút sao?” Cha An ở một bên, chậm rì mở miệng.
Bỗng nhiên mẹ An nhớ tới chuyện này : “…… Sao ông không sớm nhắc nhở tôi . "
“Nhắc nhở bà , bà chẳng phải sẽ càng thêm tức giận?”
Mẹ An trừng mắt: “Tôi là cái dạng này người sao?”
Cha An hút một ngụm thuốc lá sợi: “Bà lần trước cũng làm bộ dạng này , kết quả đem bọn họ đánh một trận.”
Mắt thấy mẹ ruột cô lập tức tiến vào trong trạng thái thẹn quá thành giận, họ hàng không nhận , An Niệm Cửu lôi kéo tay áo bà : “Mẹ, mẹ không phải muốn cùng con thương lượng chuyện này sao?”
“Con đã gặp qua ?”
“Gặp qua.”
An Niệm Cửu bất đắc dĩ nói: “Chỉ là đem chuyện nói rõ ràng với hắn. "
Con trai Lâm gia, cũng không biết từ nơi nào nghe nói.
Chạy tới ngăn đón chính mình, An Niệm Cửu nói rõ ràng với hắn, không đến ba phút, mà lúc ấy, cô nhớ rõ hình như là không có ai a?
Rốt cuộc là ai đã nhìn thấy ?
An Niệm Cửu nhớ lại một chút, người thường xuyên qua lại nơi đó cũng không nhiều lắm .
Trong lúc nhất thời cũng không biết ai ở sau lưng nói hươu nói vượn?
“Con a, chẳng bao giờ nên thân , tại sao lại tùy tiện gặp hắn ? "
An Niệm Cửu vô tội nói: “Là hắn tới tìm con .”