Mẹ Dương vừa nghe liền hiểu, trong An gia có rất nhiều nam nhân, chỉ có mỗi mình An Niêm Cửu là con gái, đương nhiên sự cưng chiều là không thể thiếu.
Mẹ Dương sốt ruột nói nói: " Chờ An An kết hôn rồi dọn tới, tất nhiên sẽ dọn ra ở riêng, cùng hai anh trai của hắn tách phòng. "
" Đến lúc đó, sính lễ sẽ có rất nhiều! " mẹ Dương khoa tay múa chân một chút.
Mẹ An cho dù là hạ quyết tâm không để bọn họ nhanh như vậy mà đạt được ý muốn, thấy bà khoa tay múa chân ra tới cái số này, kinh ngạc trong nháy mắt:
" Hai vị chị dâu của anh trai hắn sẽ không nháo lên sao? "
Nếu con gái mình trong tay cầm nhiều tiền như thế , gả đi, cũng không sợ chịu khổ.
Con số này ước chừng là hơn phân nửa số tài sản nhà mình rồi.
Dương gia thật là có tiền.
Tại nơi này mọi người nghèo đến không sống nổi, có thể xuất ra như thế nhiều sinh lễ như vậy, có thể nói là rất chân tâm thật ý.
" Đây là tiền của chúng ta, bọn họ có thể nói gì...? "
Mẹ Dương không thèm để ý mà nói, nhà thằng cả thằng hai, hai thân già tôi cũng không cho ít trợ giúp, chẳng lẽ tiền vốn quan tài của chúng tôi cũng còn muốn nhớ thương?.
Bọn họ nếu không muốn, liền cút ngay!
Hai vợ chồng bọn họ có thu nhập, về sau không có con trai nuôi dưỡng lão, trong tay có tiền cũng không sợ.
Mẹ An cộng lại một phen, càng nghĩ càng cảm thấy, trong nhà bọn họ tựa hồ cũng không tệ.
Thanh danh Dương Dật trong thôn đích thật là không tốt, xuống đất một ngày có hai ba công điểm đã không sai, thêm cả chuyện hắn 2 3 hôm lại xin nghỉ.
Thôn trưởng là cha hắn, xin phép nghỉ lại không thể không phê, trong nhà anh em nhiều, lại thêm chuyện cha mẹ vẫn còn có thể làm, người khác hâm mộ đố kỵ cũng đành chịu.
Không có chỗ nào là đích thật là vấn đề, g cũng không có nghe nói, có thói quen bất lương khác.
Con gái của mình là một người có thể làm , hơn nữa có chủ kiến, phối hợp bới tên lười nhát Dương Dật này , mười cái công điểm, tăng thêm phụ cấp cha mẹ Dương Dật , cuộc sống chắc hẳn không khó qua.
Người bình thường gặp gỡ Dương Dật, cuộc sống có lẽ là rất khó qua, nhưng là con gái bà cũng không phải bình thường người a...!
Đi trên núi đốn củi , có thể đem cây lớn phải hai ba người đàn ông trong nhà mới kéo về được dễ dàng kéo về trong nhà , có thể là bình thường người sao?
Trong lòng mẹ An có chủ ý, cũng không nóng nảy đáp ứng.
Bà tối thiểu phải để Dương gia đến thăm ba lần, mới có thể đáp ứng.
......
An Niệm Cửu ngủ một giấc dậy, tăng lên cấp bậc mình muốn, khí sắc càng thêm là tốt hơn ba phần
Thấy mẹ có một bộ dạng tâm tình không tệ, An Niệm Cửu ngạc nhiên chọc chọc anh hai: " Anh hai, mẹ sao lại cao hứng như vậy? "
Rõ ràng trước khi đi ngủ, mẹ là một bộ dáng muốn bốc hỏa, sao vừa ngủ một giấc dậy, mẹ lại thay đổi như vậy.
Ngủ một giấc, biến hóa cũng thật lớn đi?
Anh hai An rầu rĩ không vui nói: " Em xem đồ vật trên bàn rồi sẽ rõ.”
Bọn họ thật sự là quá giảo hoạt, rõ ràng cầm nhiều đồ vật như thế đi tới hối lộ mẹ hắn, hết lần này tới lần khác mẹ còn ăn cái dạng này.
Lúc này mới bao lâu, thái độ đối với thím Dương liền tốt lên rồi.
An Niệm Cửu nhìn sang, trứng gà, đường đỏ, còn có sữa mạch nha--nghe nói khó có thể mua được !
" Mẹ,cái gì trên bàn vậy? "
“ À, đều là mẹ Dương đem qua, nếu có chỗ nào không thoải mái thì đem ra hầm vài chén canh tẩm bổ thân thể”
" Không cần, mẹ trước cứ bận việc, con tự làm "
An Niệm Cửu làm việc, hoặc là mọi người cùng nhau uống, hoặc là tất cả mọi người không uống.
Thoáng cái đã quấy ra vài ly sữa mạch nha.
Cô cầm ly của mình, ý định đi ra ngoài một chút.