Lục Hòa được Tiêu Hữu nhặt về.
Dưới Tiêu Hữu cẩn thận tỉ mỉ chăm sóc, cậu khỏe mạnh trưởng thành, cậu biết mình không giống người thường, lại được Tiêu Hữu giáo dục cũng không tự ti. Cùng nam nhân ở chung một ngày lại một ngày, cậu bị Tiêu Hữu ôn nhu săn sóc hấp dẫn, không có người có thể vào mắt cậu, ngoại trừ cha. Sùng kính dần dần đổi chất, cuối cùng có một ngày, Lục Hòa phát hiện, cậu đối với cha nuôi —— Tiêu Hữu, động tâm.
Lục Hòa bắt đầu lên mạng tìm tòi câu dẫn nam nhân như thế nào? Thậm chí tìm GV học tập làʍ t̠ìиɦ với nam nhân như thế nào.
Cậu bắt đầu cố ý ăn mặc hở hang ở nhà, tắm rửa xong cũng không mặc qυầи ɭóŧ, bọc áo tắm dài hoặc chọn một cái áo ba ba không mặc lắc lư khắp nơi. Có đôi khi cố ý nửa lộ vυ' phát dục to mọng, sau đó làm bộ khom lưng nhặt đồ trước mặt hắn, lộ vυ' trong mắt hắn, hoặc là cố ý ngồi trên người nam nhân làm nũng, dùng hoa huyệt dâʍ đãиɠ cách quần cọ một đoàn thật lớn dưới thân cha. Sau đó tiểu huyệt chảy ra dâʍ ɖị©ɧ sẽ làm ướt quần hắn.
Tiêu Hữu cảm thấy con nuôi đang câu dẫn mình, không biết từ khi nào bắt đầu, Lục Hòa ăn mặc ở nhà càng ngày càng ít, thường xuyên khoác áo sơ mi lớn hoặc áo tắm dài đi tới đi lui trước mặt, hoặc là ngồi trên người hắn cọ tới cọ đi. Có đôi khi rõ ràng là cậu làm ướt quần hắn nhưng vẻ mặt vô tội nhìn hỏi hắn sao nơi này ướt.
Tiêu Hữu biết đây là không đúng, nhưng hắn không khống chế được. Không khống chế được muốn nhìn vυ' lớn Lục Hoà. Không khống chế được nhìn hoa huyệt lỏa lồ bên ngoài, càng không khống chế được dươиɠ ѵậŧ bị câu dẫn cương cứng.
Hôm nay Lục Hòa lại mặc áo sơ mi trắng không che mông được, càng không nói đến vυ' bị căng lộ ra. Nam nhân xem đến môi khát lưỡi khô, hạ thân có dấu hiệu ngẩng đầu, hắn nhanh chóng hoảng loạn dời hai mắt nhưng nhìn đến cảnh tượng càng mê người.
Lục Hòa đang xoay người lấy điều khiển từ xa trên bàn trà, vạt áo kéo lên, mông thịt đầy đặn trực tiếp bại lộ trong không khí, cúc huyệt bị khí lạnh kí©ɧ ŧɧí©ɧ khép mở, huyệt khẩu còn có chất nhầy như đang chờ thứ gì tiến vào.
“Ân ha……”
Lục Hòa hừ nhẹ gọi lý trí Tiêu Hữu trở về, hắn phát hiện hai tay mình bất tri bất giác sờ lên cánh mông, thậm chí hung hăng xoa bóp để lại dấu tay.
“Tiểu Hoà…”
Tiêu Hữu theo bản năng buông lỏng tay ấn mông, lui về phía sau một bước.
“Thực xin lỗi…… Ba ba…… Ba ba không phải cố ý……”
Miệng nói xin lỗi, cặp mắt nhìn chằm chằm vừa mông thịt vừa tiếp xúc, không tự giác nuốt nước miếng.
“Ba ba…… Không sao…… Hơn nữa…… Mông Tiểu Hoà rất ngứa…… Ba ba……”
Hai tay cậu chống bàn trà, dẩu mông lắc qua lắc lại, xoay đầu đi, đầu lưỡi liếʍ môi, vẻ mặt khờ dại câu dẫn Tiêu Hữu. Bộ dáng đơn thuần lại dâʍ ɖu͙© càng làm du͙© vọиɠ nam nhân tăng vọt.
“Tiểu tao hoá!”
Cuối cùng hắn bị cậu câu dẫn quên luân lý, một chưởng hung hăng vỗ vào mông thịt đong đưa lúc lắc.
“Câu dẫn ba ba.”
Sau đó ngón tay nhắm ngay cúc huyệt lúc đóng lúc mở, phát hiện đi vào vô cùng thông thuận như đã sớm bôi trơn. Hắn không lưu tình thêm một ngón tay, hai ngón tay khép lại đâm vào rút ra, mắng:
“Tiểu tao hóa, đều tốt chuẩn bị. Nói! Muốn câu dẫn ba ba đã bao lâu?”
“Ha…… Sâu…… Sâu một chút……”
Lục Hòa dẩu mông làm ngón tay đi vào càng sâu, miệng học GV da^ʍ kêu:
“Ba ba…… Con muốn câu dẫn ba ba…… Ân…… Đã lâu…… Mỗi ha…… Mỗi buổi tối…… Đều ngô…… Đều nằm mơ…… Mơ thấy ba ba thao con……”
“Tiểu tao hoá!”
Tiêu Hữu thấy khuếch trương cúc huyệt tốt nên không do dự cởϊ qυầи, phóng xuất ra thịt trụ đầy gân xanh để ở huyệt khẩu.
“Thao chết con tiểu tao hóa!”
Nói xong tách ra hai cách mông hung hăng đâm vào.
“Ha…… thật đầy…… Ba ba…… Ba ba thật thô……”
Cậu cao vυ't hét lên một tiếng, vừa thở dốc vừa khích lệ cự vật, chủ động nâng cao mông cho hắn dễ ra vào.
Tiêu Hữu một bên vỗ mông thịt, một bên thao làm hậu huyệt dâʍ đãиɠ, cảm nhận được thịt ruột ướt nóng đè ép mυ'ŧ vào kê ba, hắn thoải mái thở dài:
“Tiểu tao hóa, thật biết hút.”
“Ngô ha…… Ba ba…… Dùng…… Dùng sức……”
Cuối cùng được thoả mãn nguyện vọng, cậu híp mắt hưởng thụ phía sau truyền đến kɧoáı ©ảʍ.
“Tiểu tao hóa, làm chết con!”
Tiêu Hữu ôm eo con trai dần mềm xuống, càng thêm nhanh chóng trừu cắm.
“A a a a! Ba ba! Nơi đó!”
Khi nam nhân đỉnh đến một chỗ, cậu thét chói tai bắn ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn trên bàn trà bằng kính. Cúc huyệt cao trào theo phía trước, chặt chẽ co rút hút ra tinh hoa nam nhân trữ đã lâu.
“Ha…… A ha……”
Lục Hòa bị bắn cả người ngã lên bàn thở phì phò, cảm nhận lần đầu tiên cao trào.
Cậu cảm thấy ngực phát dục bình thường đột nhiên có chút trướng nên trở mình khóa ngồi trên đùi ba ba cau mày khóc lóc kể lể:
“Ba ba, ngực Tiểu Hoà rất trướng, ô ô ô.”
Ngực trướng đau bức ra nước mắt, nam nhân cả kinh không rảnh lo dáng ngồi, cách áo sơ mi quan tâm vuốt ve vυ'.
“Tiểu Hoà, sao lại không thoải mái?”
Sau đó không rảnh lo quần áo, kéo ra cúc áo lộ ra nhũ thịt lúc ẩn lúc hiện, hắn không thưởng thức mà lo lắng sờ soạng.
“Ngô…… Ba ba…… Xoa xoa…… Đau quá……”
Hai tay nam nhân thô ráp, sờ lên vυ' non mịn lưu lại vệt đỏ nhạt, nhưng dưới xoa bóp Lục Hòa cảm thấy ngực thoải mái rất nhiều, nhanh chóng ưỡn ngực đưa vυ' vào tay hắn.
“Bảo bảo, con trướng ngực? Hay phát tao? Ân?”
Tiêu Hữu nhìn động tác cậu gần như câu dẫn, trong mắt dục hỏa càng vượng, tay vốn trấn an càng ngày càng mạnh, vυ' đầy đặn bị xoa thành các loại hình dạng. Lục Hòa lớn tiếng lãng kêu:
“Ba ba…… Thật thoải mái…… A…… Dùng sức……!”
Theo hắn xoa ấn ngực như được đả thông, cậu rõ ràng cảm nhận được chất lỏng dọc theo đầṳ ѵú phun ra ngoài. Cậu thét chói tai da^ʍ kêu như thống khổ lại hưởng thụ, đầṳ ѵú phun ra chất lỏng màu trắng, vừa lúc phun lêm môi hắn.
Hai người đều ngốc một lát, sau đó Tiêu Hữu dùng đầu lưỡi liếʍ chất lỏng trên môi, vị sữa, vẻ mặt hắn nghiêm lại:
“Tiểu Hoà, đây là cái gì?”
“Ba ba…… Con…… Con cũng không biết.” Lục Hòa không biết làm sao.
Hắn nhìn cậu thật sâu, đôi môi hút lấy đầṳ ѵú khác dùng sức mυ'ŧ vào muốn hút sữa tươi. Hai tay cũng tự nhiên thăm hoa huyệt kề sát đại điểu.
Đúng vậy, Lục Hòa là người song tính, lúc trước Tiêu Hữu ôm cậu về liền phát hiện. Hiểu rõ nguyên nhân cậu bị vứt bỏ nhưng hắn không để bụng. Hắn nghĩ đây là tiểu sinh mệnh, không nên bởi vì thân thể khiếm khuyết mà mất đi cơ hội sống sót.
Lúc ấy hắn trăm triệu không nghĩ tới, có một ngày hai tay mình sẽ sờ khe thịt này. Vì đùa bỡn qua cúc huyệt và nhũ thịt, đoá hoa đã sớm ướt loạn không thôi, tùy thời có thể cắm vào.
Hắn một tay bế cậu lên, dùng cự thú cọ hoa đế nhưng không đi vào.
“Ba ba…… Tiến…… Tiến vào……”
Hai ba giọt lệ dọc theo khóe mắt nhỏ xuống, cậu nhu nhược đáng thương lại đầy mặt cơ khát.
“Tiểu Hoà muốn thì tự tới.”
Cậu bị hư không trong cơ thể tra tấn, một tay nắm lấy cự căn thô to dán lên hoa huyệt, hông dùng sức ngồi xuống. Tiểu huyệt đầy dâʍ ɖị©ɧ nuốt nhục cụ cực kỳ thông thuận, hư không lập tức bị lấp đầy, cậu phát ra rêи ɾỉ thoải mái.
“Tiểu huyệt bảo bảo thật ấm áp.”
Tiêu Hữu hút xong sữa tươi bắt đầu hôn loạn vυ' mềm, chỉ chốc lát sau liếʍ láp đầy nước bọt, ẩm ướt dính dính, nhưng Lục Hòa lại hưởng thụ đưa vυ' tới trước mặt hắn hy vọng được càng nhiều yêu thương.
Nam nhân không cự tuyệt, một bên liếʍ mυ'ŧ một bên trừu động hành thân, một lần lại một lần đưa cậu vào vực sâu du͙© vọиɠ. Hai tay hắn không ngừng sờ tới sờ lui eo, mông thịt, làm huyệt vốn mẫn cảm càng không muốn sống phun nước văng khắp nơi.
Dưới mãnh liệt thao làm, hoa huyệt càng ngày càng co rút, tiếng rêи ɾỉ phóng đãng cũng càng lúc càng lớn, trong phòng khách vờn quanh tiếng thân thể giao triền cùng Lục Hòa kiều mị rêи ɾỉ. Khóe mắt Tiêu Hữu đã bị du͙© vọиɠ nhiễm hồng, trong mắt chỉ có tao hóa dưới thân, nơi nào còn nhớ rõ đây là con trai một tay nuôi lớn, đầy đầu óc đều là “Thao chết con trai!”
Dưới thân tiến công mãnh liệt, không bao lâu ép hoa huyệt cao trào một phen.
Lục Hòa cảm thấy sắp bị cha nuôi làm chết ở chỗ này, cậu dần mất sức rêи ɾỉ, chỉ còn lại một hai tiếng vô lực hừ nhẹ, vội vàng xin khoan dung:
“Ba ba…… Tiểu Hoà…… Tiểu Hoà không được……”
“Tiểu tao hóa, bản thân thỏa mãn rồi mặc kệ ba ba?”
Tiêu Hữu đã sớm làm đỏ mắt, nơi nào quản cậu xin tha, “Hôm nay ba ba phải làm chết con!”
Nói xong ôm Lục Hòa đi lại trong phòng khách.
Theo đi đường, nhục vật luôn có thể đi vào chỗ sâu, bức tiểu huyệt không thể không giao ra dâʍ ɖị©ɧ. Ai ngờ đó cổ vũ cho thú tính, nam nhân càng thêm dùng sức hướng vào chỗ sâu, cuối cùng thao tới một cái miệng nhỏ.
“Bảo bảo, đây là chỗ nào?”
Tiêu Hữu thao đến cái miệng nhỏ, tâm tình kích động, tốc độ thao lộng lập tức càng nhanh, đỉnh cậu rầm rì vô pháp trả lời.
“Là…… Là tử ©υиɠ…… A a a a……”
Lục Hòa mới tìm cơ hội đáp giây tiếp theo kê ba thô tráng đỉnh mở miệng nhỏ nhắm chặt. Cậu thất thanh thét chói tai đạt tới cao trào, vô lực ngăn cản xâm lấn.
“Ngô…… Đi vào……”
Tiêu Hữu vừa lòng đỉnh lộng cung khẩu ấm áp, ngừng lại nện bước đè cậu trên bàn cơm hung hăng thao lộng.
“Tiểu Hoà, còn có sữa cho ba ba uống sao?”
Tiêu Hữu cắm lộng tiến đến bên tai liếʍ láp vành tai tiểu xảo, chơi đến ướt dầm dề.
“Không…… Ha…… Không biết…… Ba ba…… Ba ba hút hút……”
Lục Hòa nói xong nâng ngực, dùng đầṳ ѵú sưng đỏ cọ xát cơ bắp hắn. Nhũ viên mẫn cảm mang đến kɧoáı ©ảʍ làm cậu thở gấp.
Tiêu Hữu nghe vậy buông tha vành tai, lần nữa ngậm nhũ quả dùng sức mυ'ŧ vào.
Đèn làm Lục Hoà lắc lư hoa mắt, ngực đau đớn cùng kɧoáı ©ảʍ dưới thân làm đầu óc cậu trống rỗng. Cuối cùng tử ©υиɠ mãnh liệt co rút, Tiêu Hữu chống cung khẩu bắn ra. Vυ' phát trướng trào càng nhiều sữa, nam nhân tham lam nuốt từng ngụm, nằm ở trước ngực cậu như đứa bé được mẹ cho ăn. Ai có thể nghĩ đây là cha con.
Chờ bắn xong, bụng nhỏ cậu đã hơi phồng, dùng sức nhấn một cái từng luồng dâʍ ɖị©ɧ theo tràn ra, Lục Hòa đẩy đẩy Tiêu Hữu ý bảo hắn mau đi ra.
Ai biết Tiêu Hữu lại nhẹ vỗ về bụng cậu hơi phồng, vẻ mặt ôn nhu nói, “Trong bụng Tiểu Hoà có thể có con của ba ba không?”
Nói xong không đợi cậu đáp tự nhủ bổ sung, “Chút này không đủ, ba ba còn phải nỗ lực thao tiểu huyệt mới được.”
Nói xong bế người lên vào phòng ngủ.
Lục Hòa bị hắn đè trên giường lăn qua lộn lại, nhưng cậu không chống đẩy, chỉ gắt gao ôm hắn, trên mặt lộ ra tươi cười hạnh phúc. Cuối cùng nguyện vọng được thực hiện, cả đời cậu sẽ không tách khỏi ba ba.
“Bảo bảo, lúc em kêu ba ba, tiểu huyệt hút thật chặt.”
Trong phòng tối, đối phương đè trên người cậu nỗ lực phập phồng.
“Anh…… A ha…… Câm miệng…… Ân ân……”
Mặt cậu đỏ bừng, thật sự là đối với tiết mục câu dẫn này cảm thấy thẹn.
“Được, ba ba không nói lời nào, hảo hảo làm Tiểu Hoà.”
Tiêu Hữu cố ý ở bên tai cậu nhắc tới hai chữ kia sau đó câm miệng không nói, chỉ toàn tâm toàn ý thao lộng hoa huyệt làm hắn sung sướиɠ.