Ca ca Chu Hoành - Chu Giang là một bộ đội đặc chủng, là thuộc hạ trước đây của Nghiêm Huân, quanh năm ở khu đặc chủng chấp hành nhiệm vụ.
Lần này Chu Giang trở về, Chu Hoành liền chọn một nhà hàng quen thuộc để tiếp đãi ca ca.
Chu Hoành hỏi :" Lần này trở về ngốc được bao lâu ?".
Chu Giang ngậm điếu thuốc lá, nói :" Không biết, bọn họ còn phải kiểm tra tâm lý cho ta, sau đó mới quyết định có nên cho ta trở về khu đặc chủng hay không ". .
Chu Hoành dùng tay che miệng ho khan mấy lần.
Chu Giang thấy vậy liền dập tắt đi điếu thuốc :" Còn em, ta nghe ngóng ở phía truyền thông rằng em đang muốn rút lui sao ?".
" Không có chuyện này ", Chu Hoành uống một ngụm nước trái cây " Em chỉ là đang chờ một kịch bản tốt thôi ".
" Nghiêm Huân hắn, có đối tốt với em không ?".
" Rất tốt ".
Chu Giang nói :" Thời điểm khi hắn còn làm luyện binh, các tân binh đều mắng hắn là biếи ŧɦái ".
Chu Hoành trầm mặc một hồi, miễn cưỡng nói :" Hắn hiện tại là rất tốt rồi ".
Chu Giang nghĩ một hồi, đột nhiên nói :" Em từng nghĩ tới việc ly hôn sao ?".
Chu Hoành sửng sốt.
Đây không phải là việc hắn hay Nghiêm Huân tùy hứng liền có thể ly hôn, trừ phi đối phương mất đi năng lực sinh sản, thì hệ thống mới phân phối cho người kia một bầu bạn mới.
Chu Giang nói :" Ta ở quân bộ nghe được , có một cách có thể ly là hôn là ...( khúc này nó viết khó hiểu lắm nên mình không dịch được ), ta nghe như vậy, chỉ sợ ngươi có ý kia, nên mới xin trở về sớm ".
Chu Hoành bị cái tin tức này đánh một đòn nặng nề vào tâm trí, đến giờ cơm tối vẫn còn suy tư về việc này.
Đêm nay Nghiêm Huân còn phải tham dự một cuộc hội nghị, còn Nghiêm Lê thì bị giáo sư của hắn bắt lại làm chân chạy vặt.
Chu Hoành một mình ở trong nhà, quỷ thần xui khiến liền bắt đầu tra cứu về những tin tức liên quan đến việc ly hôn.
Tin tức này không có công bố ra bên ngoài, nhưng lại có rất nhiều người quan tâm đến nó.
Chu Hoành lướt tin tức trên diễn đàn, đọc hết từng tờ báo một.
Bên trong khí thế thảo luận ngất trời, đa số đều là những người bức xúc với việc ghép đôi của hệ thống mà thảo luận việc muốn ly hôn.
Ở trong phòng làm việc của Nghiêm Huân, thư ký đều xanh mặt, lúng túng hỏi :" Tướng quân, có cần chặt đứt mạng lưới tiếp nhận thông tin của phu nhân không ?".
Nghiêm Huân nhìn lướt qua tin tức mà Chu Hoành đang xem xét, không có chút biểu cảm gì nói:" Không cần ".
Ly hôn ?
Nghiêm Huân hơi cười lạnh, nghĩ cũng không cho nghĩ tới.
Chu Hoành điều tra một chút tin tức trên diễn đàn, cũng chẳng có chút ý nghĩ gì, đóng lại trang web, nằm lăn ra ghế salon ngáp ngủ.
Tiểu Nghiêm Thần tròn vo từ bên trong phòng chạy đến, chân trần nhào lên l*иg ngực Chu Hoành :" Ôm ôm, ngủ ".
Chu Hoành ngáp một cái :" Ừm, ngủ ".
Tiểu Nghiêm Thần cũng ngáp một cái, hài tử nói ngủ liền ngủ, oa ở trên l*иg ngực Chu Hoành thấp giọng gáy nhỏ.
Chu Hoành cũng sắp ngủ.
Lúc này, một trận gió lạnh tràn tới, Chu Hoành mơ mơ màng màng mở mắt, nghe được người hầu nhỏ giọng nói :" Tướng quân, người đã về ".
Chu Hoành ôm lấy nhi tử ở trong sô pha, nửa tỉnh nửa mê, nháy mắt :" A ?".
Nghiêm Huân đi tới, đối với người hầu nói :" Đưa thiếu gia đi ngủ ". .
Người hầu đáp một tiếng, ôm lấy tiểu Nghiêm Thần từ trong l*иg ngực Chu Hoành.
Tiểu Nghiêm Thần oan ức nắm lấy áo Chu Hoành không buông, thật vất vả mới lấy ra được, còn chẹp miệng hai lần mới chịu yên.
Chu Hoành nhìn mặt Nghiêm Huân, có chút chột dạ :" Em em cũng nên đi ngủ ".
Đêm nay chắc là Nghiêm Lê phải ở lại trường. Ít đi một thằng nhóc quấy rối, trong phòng ngủ có vẻ trở nên đặc biệt rộng lớn.
Nghiêm Huân ung dung thong thả, mở ra cúc áo, cẩn thận tỉ mỉ vuốt những sợi tóc dính ở trán.
Chu Hoành hơi sốt sắng. Tuy rằng hơi nửa cuộc đời hắn đều là cùng với Nghiêm Huân trải qua, tuy rằng bọn họ đã cùng nhau trải qua vô số triền miên không dứt.
Chu Hoành cả người đều trở nên căng thẳng. Chỉ cần Nghiêm Huân lộ ra một chút ý vị xâm lược, hắn đều trở nên vô cùng căng thẳng, khó có thể thả lỏng được.
Nghiêm Huân không vội ngủ, mà là xoa xoa mái tóc của Chu Hoành một hồi :" Có tâm sự ?".
Trong lòng Chu Hoành trở nên càng căng chặt hơn. Mỗi lần Nghiêm Huân lộ ra dáng vẻ " Chúng ta cần phải giải quyết một số vấn đề", thì chắc chắn hắn sẽ bị dằn vặt cực kỳ thê thảm.
Chu Hoành có chút mờ mịt :" Tâm sự chuyện gì cơ ?".
Nghiêm Huân nhìn ra được trong ánh mắt Chu Hoành chứa đựng đầy sự mê man. Chu Hoành không biết mình đã làm sai điều gì, càng không biết hắn là vì chuyện gì mà tức giận .
Nghiêm Huân chăm chú mím mím môi, cùng ánh mắt mờ mịt của Chu Hoành, bốn mắt nhìn nhau.
Một hồi lâu sau, Nghiêm Huân liền chậm rãi phun ra một câu :" Em cảm thấy ta như thế nào?".
Đầu óc Chu Hoành càng thêm mơ hồ :" Anh làm sao ?". Nghiêm Huân ngày hôm nay có chút quái lạ, con ngươi âm trầm còn tích thêm mấy phần thô bạo, nhìn qua liền thấy quỷ dị cực kỳ.
Nghiêm Huân cau mày. Nếu như Nghiêm Lê có ở đây, tên kia sẽ nói những lời gì ?! Nhất định sẽ làm nũng bán manh :" Ba ba người có cảm thấy ta đẹp trai hơn không ? Có mê người không ?Thao ngươi sướиɠ hay không sướиɠ ? Ta nhất định sẽ khiến người không cam lòng rời đi ta ".
Nghiêm Huân hít sâu một hơi , hắn quả nhiên không thể giống như tên hỗn đản Nghiêm Lê kia, không biết kiêng kị mà nói ra những lời xấu hổ.
Chu Hoành an ủi ôm lấy eo Nghiêm Huân :" Ta buồn ngủ quá a ".
Nghiêm Huân trầm mặc không nói.
Chu Hoành cố ý đánh một cái ngáp thật to.
Ngáp là thứ có thể truyền nhiễm được, Nghiêm Huân cũng không tự chủ được ngáp một cái.
Nghiêm Huân bỗng nhiên ôm lấy Chu Hoành đè xuống giường, con ngươi đen kịt không chớp một cái nhìn chằm chằm con ngươi Chu Hoành.
Chu Hoành sợ đến run cầm cập một hồi.
Nghiêm Huân âm u nói :" Em thật sự muốn ly hôn ?". .
Chu Hoành rốt cục cũng tìm được nguyên nhân khiến Nghiêm Huân tức giận, bận rộn giải thích một hồi :" Em không có " . Hắn thật sự không nghĩ đến việc ly hôn a!
Nghiêm Huân đánh gãy lời nói của hắn :" Nếu như em dám ngươi dám " hắn dừng lại một chút, nỗ lực tìm những từ ngữ ôn nhu :" Bảo bối nhi, ta sẽ cố gắng sửa đổi ".