Lần đầu tiên gặp gỡ, Chu Hoành chỉ là thiếu niên 14 tuổi, miệng ngậm kẹo, đôi mắt mở to nhìn trừng trừng tòa nhà quân bộ. .
Năm ấy, Nghiêm Huân 24 tuổi, hệ thống vẫn chưa tìm ra người tương xứng cho hắn kết hôn. Người lãnh đạo trực tiếp lúc đó là quân lục Tổng tư lệnh đều sốt ruột thay hắn.
Thiếu tướng 24 tuổi Nghiêm Huân đứng ở bên cạnh cửa sổ văn phòng nhìn xuống nam hài đẹp đẽ kia, trong lòng liền dâng lên một cảm giác khao khát mãnh liệt.
Hắn nghĩ muốn chiếm lấy nam hài này, muốn nam hài này sinh con cho hắn.
Binh lính chuyên làm thủ tục Chu Giang liền nhìn thấy dáng dấp của thủ trưởng mình đầy cau có, thấp giọng hỏi :" Ngài đang nhìn gì vậy ?".
Nghiêm Huân chỉ chỉ nam hài phía dưới :" Đây là ai ?".
Chu Giang nói :" Đệ đệ ta, hôm nay nhà không có ai, không thể làm gì khác hơn là dẫn nó theo" .
Nghiêm Huân hỏi :" Đã phân hóa chưa ?". ( kiểu giống đã xác định giới tính chưa ý : O : A: beta)
Thời điểm khi hắn nói ra câu đó, ngón tay chỉ nam hài kia có chút thấp thỏm run lên, tố cáo tâm trạng lo lắng của hắn lúc này.
Chu Giang nói:" Ba ngày trước mới vừa phân hóa, vẫn còn chưa dẫn hắn đi đăng ký ".
Nghiêm Huân nói mà không chút biểu cảm nào :" Tốt nhất nhanh một chút, đáng lẽ thời điểm ngày phân hóa ngươi liền phải đưa hắn đi đăng ký ".
Qua ngày hôm sau, Nghiêm Huân liền không chờ được nữa, hướng cấp trên trình giấy xin kết hôn với nam hài vừa phân hóa giới tính thứ hai, gia đình xuất thân quân đội, xinh đẹp, thích ăn đồ ngọt.
Tuy rằng không phù hợp với trình tự, nhưng xuất phát từ chức vị đặc thù của Nghiêm Huân, quản lý hệ thống liền khởi động máy đo lường cho Nghiêm Huân cùng Chu Hoành. Kết quả xác định Chu Hoành hoàn toàn phù hợp với Nghiêm Huân, đơn xin kết hôn được thông qua.
Chu Hoành nửa tỉnh nửa mơ hai mắt lẫm bẫm:" Lão công, em mơ thấy một giấc mơ, mơ thấy hệ thống phân phối chúng ta với những người khác".
Nghiêm Huân nói như không có chuyện gì:" Sẽ không, số mệnh của em thuộc về ta".
Chu Hoành nửa đêm nửa tỉnh nửa mê, hai tay nắm lấy góc áo Nghiêm Huân, lẫm bẫm :" Ngươi không phải Nghiêm Huân ".
Nghiêm Huân cau mày :" Ân ?".
Chu Hoành nói :" Nghiêm Huân mới không có tâm tình như vậy, Nghiêm Huân chính là một lão gàn bướng ".
Lão gàn bướng Nghiêm Huân nhíu mày, không nói lời tâm tình sẽ là lão gàn bướng ?
Có thể là Chu Hoành đã ôm cánh tay của hắn ngủ, thê tử thời kỳ mang thai trở nên uể oải. Nghiêm Huân cũng không nhẫn tâm gọi hắn dậy để thảo luận về việc này.
Nghiêm Huân từ vườn hoa đi tới , rón rén đặt cạnh Chu Hoành một bó hoa hồng.
Hai cha con tràn ngập mùi thuốc súng, đối diện nhìn nhau, sau đó ngầm hiểu ý cùng rời khỏi phòng.
Giữa bọn họ có một loại ngầm hiểu, họ sẽ không ở trước mặt Chu Hoàn đánh nhau.
Cái bụng Chu Hoành càng lúc càng lớn, đứng cũng không được mà nằm cũng không thoải mái.
Nghiêm Lê đau lòng không biết làm sao, liền ôm bụng Chu Hoành nói:" Ta không muốn ba ba mang thai ".
Chu Hoành dở khóc dở cười, hậm hực vỗ vỗ sau ót Nghiêm Lê :" Lúc trước ta đã nói ngươi không cần bắn vào trong, nhưng ngươi không chịu nghe, bây giờ lại tỏ vẻ oan ức như vậy ?".
Nghiêm Lê nói :" Ta không phải oan ức, là ta sinh khí". Hắn nhìn cái bụng tròn vo của Chu Hoành:" Ta sinh khí cái tiểu hỗn đản kia làm ngươi khó chịu ".
Nghiêm Huân xa xa nhìn thấy Nghiêm Lê đang nằm sấp lên người Chu Hoành. Chu Hoành thì ôn nhu xoa xoa đầu hắn . Trong lòng Nghiêm Huân dâng lên một luồng khó chịu không tên.
Mỗi lần chỉ cần Nghiêm Lê mặt dày làm nũng, Chu Hoành sẽ dung túng cho hắn được voi đòi tiên, bởi vì vậy mà chịu rất nhiều đau khổ, nhưng chết cũng không chịu hối cải.
Nghiêm Lê dính một lúc, liền muốn ôm lấy Chu Hoành hôn hôn. .
Nghiêm Huân mặt không hề cảm xúc, lấy tay kéo nhi tử từ trên người Chu Hoành kéo xuống :" Sản kiểm ".
Trong nhà có một dụng cụ kiểm tra, đáng lẽ sẽ có bác sĩ gia đình đến làm. Nhưng mà Nghiêm Huân đã tìm thấy lạc thú bên trong, nên cũng không cần bác sĩ nữa.
Ngày dự tính sinh của Chu Hoành còn nửa tháng nữa. Này nào Nghiêm Huân cũng đều muốn kiểm tra.
Cơ khí lạnh lẽo màu trắng, Chu Hoành hai chân trắng nõn bị mở ra hai bên, kinh hoảng luống cuống nhìn Nghiêm Huân:" Lão công, nhẹ chút ". Kỳ thực Nghiêm Huân chưa bao giờ làm hắn đau, nhưng hắn vẫn rất sợ.
Nghiêm Huân từ trên cao nhìn xuống, lãnh đạm nói :" Nhẫn nhịn ".
Kính dò xét chậm rãi cắm vào miệng huyệt căng mịn của Chu Hoành, kim loại lạnh lẽo mạnh mẽ cắm vào bên trong tràng bích, Chu Hoành hơi co rúm lại :" Lạnh a".
Nghiêm Lê nhịn không được liền trách cứ Nghiêm Huân :" Ngươi không thể nhẹ tay một chút sao !".
Nghiêm Huân đột nhiên dùng sức, kim loại dò xét mạnh mẽ đỉnh vào bên trong vách thịt.
Chu Hoành đột nhiên giơ cao bụng:" A".
Bên trên màng ảnh là một mảnh thịt đỏ tươi, chất lỏng dính nhớt hiện lên bên trong màn ảnh. Hình ảnh dâʍ đãиɠ càng trở nên mơ hồ.
Chu Hoành quay đầu không chịu nhìn màn hình. Tràng thịt không bị khống chế kẹp chặt lấy kính dò xét. Trong vách nhúc nhích càng thêm lợi hại.
Chu Hoành nỗ lực thở hổn hển thả lỏng. Nghiêm Huân nhân cơ hội dùng sức, kính dò xét mạnh mẽ cắm qua khe hở ở hoa tâm, đẩy mạnh đi sâu vào tử khoang sinh sản của Chu Hoành.
Kính dò xét rất nhỏ, không giống như qυყ đầυ cắm trướng đến khó chịu. Chỉ là vật thể cứng rắn không cẩn thận động vào vách khoang sinh sản non mềm. Cảm giác tê dại khiến cho Chu Hoành khó chịu loan loan nước mắt :" Ô ô, khó chịu lão công, không cần cắm vào ,ô ô".
Nghiêm Huân vỗ vào mông Chu Hoành một cái tách vang dội:" Nhẫn nhịn, không được cử động, nếu không lão công sẽ không thể nhìn kỹ".
Nếu như Nghiêm Huân không thấy rõ lắm, vậy thì chuyện này sẽ không kết thúc.
Chu Hoành oan ức, nỗ lực để cho bản thân không cần giãy giụa, để cho Nghiêm Huân nhìn rõ bên trong. .
Nghiêm Huân cẩn thận ghi chép các số liệu kiểm tra, tiếp tục lay động qua chỗ khác để ghi chép tiếp.
Nghiêm Lê lấy cơ khí kiểm tra vυ', thuần thục giam lại hai đầṳ ѵú Chu Hoành. Cảm giác hút mạnh bao vây lấy đầṳ ѵú Chu Hoành, lực hấp mạnh mẽ khiến Chu Hoành vừa đau vừa ngứa, cũng không dám giãy giụa, hai tay nắm chặt gra giường, chờ cảm giác khó chịu này kết thúc.
Có thể là Nghiêm Huân cùng Nghiêm Lê không chịu buông tha hắn, tiếp tục nhiều lần dò xét, kiểm tra. Nửa tiếng sau muốn kết thúc, kính kim loại dò xét bị lấy ra.
Chu Hoành ánh mắt mê ly thở hổn hển. Hai chân cuối cùng cũng được thả tự do, xấu hổ quấn quýt vào nhau:" Hai người, hai người xấu, ân". .
Từ khi có được thân thể hắn, Nghiêm Lê bản chất ngoan ngoãn đáng yêu liền càng bộc lộ tính cách giống Nghiêm Huân biếи ŧɦái, độc đoán , thô bạo. Càng hơn chứ không kém.
Cho tới khi Nghiêm Huân cùng Nghiêm Huân đồng thời ôm lấy hắn, Chu Hoành liền trở nên hoang mang, rốt cục người hắn sợ là ai ?
Nghiêm Huân lạnh lùng nghiêm túc cùn cẩn trọng, ra lệnh cho hắn bắt buộc phải nghe theo, nhẹ thì trầm mặt, nặng thì dùng roi quất.
Nghiêm Lê tuy rằng luôn bán manh làm nũng, đối với hắn vừa đánh vừa xoa, nhưng bất cứ lúc nào cũng có thể hóa thân thành ma quỷ, ăn hắn đến mẩu xương cũng không còn.
Mắt thấy hai cha con muốn cùng nhau làm hắn, Chu Hoành cuống quýt đẩy đầu Nghiêm Lê :" Đừng quậy, chút nữa ta còn có việc ".
Nghiêm Huân hỏi :" Chuyện gì ?".
Chu Hoành ở trước mặt Nghiêm Huân không dám nói dối, ngoan ngoãn trả lời :" Chút nữa có công việc cần xử lý".
Nghiêm Huân có chút không vừa lòng :" Không phải ta đã nói trước khi em sinh hài tử thì không được làm việc ?".
Chu Hoành thấp giọng cầu xin :" Chỉ có vài phút trực tiếp, em chỉ cần ở nhà, sẽ không ảnh hưởng".
Hắn cũng không muốn thời điểm sắp sinh này mà lại khiến Nghiêm Huân sinh khí, lịch tuyên truyền phim đã sớm định ra, nhưng hắn bất ngờ vì chuyện mang thai mà gây trì trệ cho đoàn kịch, nếu không thể quay trực tiếp một chút để quản cáo thì không biết phải làm sao ?
Nghiêm Lê nhân cơ hội này lấy lòng Chu Hoành, đứng ở bên người Chu Hoành chỉ trích Nghiêm Huân bá đạo :" Công việc của ba ba rất trọng yếu, không chỉ vì ngươi không thích mà không làm a ".
Nghiêm Huân không thích việc kế hoạch đã định sẵn vì sự cố mà phải thay đổi, hắn chính là không thích thái độ của Nghiêm Lê. Nghiêm Lê nhân cơ hội này, lập tức nhận lấy được hảo cảm của Chu Hoành, khiến cho tam giác cân của ba người trở nên mất đi cân bằng.
Nhìn ánh mắt nhi tử kɧıêυ ҡɧí©ɧ cùng ánh mắt cầu xin của thê tử, Nghiêm Huân thở dài, quyết định nhượng bộ một chút :" Ta cho em thời gian mười lăm phút ".
Chu Hoành biết đây chính là nhượng bộ lớn nhất của Nghiêm Huân, ngoan ngoãn tiếp nhận điều kiện.
Nghiêm Huân nhếch mày một chút:" Thế nhưng em phải trả giá thật đắt".
Chu Ảnh đế lẳn lặn mất nửa năm, vì tuyên truyền cho phim mới nên mới xuất hiện, người hâm mộ ào ạt kéo vào xem khiến cho hệ thống bị sập nhanh chóng.
Đoàn phim khẩn trương đi tìm một hệ thống mới để Chu Ảnh đế tiếp tục trực tiếp.
Trong lúc này, các toàn nhà lớn đang chiếu quảng cáo cũng chuyển sang đường link trực tiếp của Chu Hoành.
5, 4, 3 , 2, 1
Màn hình với hình ảnh không quá sắc nét hiện lên.
Chu Ảnh đế rất lâu chưa từng xuất hiện đã một lần nữa xuất hiện trước công chúng, Chu Hoành mặc một cái áo sơ mi bông màu trắng, mái tóc đen ngổn ngang, vài cọng tóc rủ xuống trán. Gương mặt lãnh đạm mang theo ý cười nhàn nhạt, ôn nhu tao nhã, mười phân vẹn mười, tiếng nói khàn khàn thông qua màn hình đi vào tai người hâm mộ :" Xin chào, đã lâu không gặp ".
Đám đông tự phát tụ tập ở quản trường lần lượt hét chói tai, người hâm mộ kích động mười phần :" Aaaaa, thật êm tai a !".
" Ta nghe được tiếng nói của hắn, cuối cùng ta cũng nghe được rồi a!!!".
Trong màn ảnh Chu Hoành giơ ngón tay ngay trước miệng, nhẹ giọng nói :" Xuỵt ".
Đám động một giây trước kích động liền im lặng như tờ, trợn mắt há mồm, quan sát nhất cử nhất động của người trên màn ảnh, chỉ lo vị tinh linh kia hoảng sợ bay mất.
Chu Hoành trên màn ảnh nửa người trên ăn mặc hoàn mỹ, nụ cười chỉnh tề, nửa người dưới lại trống trải, mông trần mở ra ép phải ngồi lên một cái ghế đặc chế. Miệng huyệt đỏ sẫm khó khăn phun ra nuốt vào dươиɠ ѵậŧ giả to lớn.
Bụng hắn đã to đến khó gài nút, chỉ có thể quay phần từ phía ngực trở lên, sợ fan cùng giới truyền thông phát hiện.
Dươиɠ ѵậŧ giả sau một hồi lộng hành huyệt động hắn, thì lần theo khe hở đã bị mở ra lúc trước chưa kịp khép lại mà tiến vào tử ©υиɠ, bất ngờ phun một luồng nước nóng vào. Chu Hoành rên lên một tiếng dùng tay che đi nửa khuôn mặt, vì muốn che dấu nên không thể làm gì khác hơn, giả bộ hắc xì một cái thật lớn :" Hắc xì !".
Trên màn ảnh người ái mộ lập tức xôn xao một trận :" Chú ý thân thể !" " Chú ý thân thể !".
Chu Hoành cố ý nén lại thân thể không khỏe, xoa xoa mũi đối diện với màn hình :" Ta không sao, các ngươi cũng chú ý thân thể ".
Qυყ đầυ giả cứng rắn đỉnh vào hoa tâm non mềm, thô to đến mức miệng huyệt có chút trướng.
Chu Hoành căng thẳng hai chân, cảm nhận dâʍ ŧᏂủy̠ cùng dâʍ ɖị©ɧ bản thân không khống chế chậm rãi chảy ra ngoài, khó khăn duy trì vẻ mặt hoàn mỹ, đối với các fan lần lượt giới thiệu bộ phim của hắn. .
Nghiêm Lê ý xấu, thay đổi hình thức run chuyển của dươиɠ ѵậŧ. Dươиɠ ѵậŧ nguyên bản đang đỉnh sâu vào liền chấn động đung đưa. Qυყ đầυ mài mạnh vào từng tấc thịt, Chu Hoành ức chế không được, đầu va xuống bàn.
Quảng trường lại thêm một phen hoảng hốt, các tin đồn lần lượt xuất hiện mỗi lúc một nhiều.
" Chu Hoành mắc bệnh nan y xuất ngoại phẫu thuật " lời đồn này lại bao phủ khắp các trang mạng.
Chu Hoành không biết fan cùng truyền thông suy đoán hắn như thế nào, để duy trì khống chế vẻ mặt không hiện lên vẻ dâʍ đãиɠ đã tiêu hao hết khí lực của hắn
" Thật có lỗi quá " Chu Hoành hàm răng nhẹ nhàng run, hắn chống đỡ vẻ mặt nhẹ nhàng nói:" Ta thời gian này đều bận viết kịch bản, nên có chút mệt mỏi ".
Tuyên truyền xong bộ phim mà hắn diễn xong, Chu Hoành liền mang việc hắn cùng bằng hủ đang lên kế hoạch cho phim mới nói ra.
Mục đích của hắn là để thay đổi sự chú ý của người hâm mộ, tập trung suy nghĩ về kịch bản tiếp theo, chứ không phải là vẻ mặt tùy lúc phát tao của Chu Ảnh đế.
Tiếp theo là 5 phút trả lời phỏng vấn của fan.
Chu Hoành rút thăm ngẫu nhiên, nhưng kỳ thực đã bị tổ chế tác chọn lọc kỹ càng, tất cả đều là hỏi về điện ảnh mà hắn tham gia, cùng với dự định tương lai của hắn.
Chu Hoành từng cái từng cái trả lời, sau đó kết thúc buổi phỏng vấn trực tuyến.
Vừa đóng lại máy tính, Chu Hoành cũng không ức chế hơn được nữa, gào khóc một hồi lâu, hai chân căng thẳng, bắn ra trên ghế.
Nghiêm Lê ôm lấy vai Chu Hoành lẫm bẫm :" Chu tiên sinh, ta cũng có vấn đề muốn phỏng vấn ngươi ".
Chu Hoành đỏ mặt, cầu xin nhìn về phía Nghiêm Huân, hi vọng Nghiêm Huân có thể đem hắn nhấc ra khỏi các ghế ác ma này.
Nghiêm Huân gật đầu, xem như đồng ý.
Rời khỏi cái ghế, Chu Hoàn mềm mềm nằm trong l*иg ngực Nghiêm Lê thở dốc:" Tiểu hỗn đản, ngươi lại muốn hỏi cái gì ?". .
Nghiêm Lê hỏi :" Ta muốn hỏi Chu tiên sinh, mỗi ngày đều được nhi tử dùng đại dương vậy đút cho ăn no, vậy ngài không định báo đáp nhi tử cái gì sao ?".
Chu Hoàn mắc cỡ, hai má đỏ lên, nhẹ nhàng vùng vẫy một hồi , hỏi :" Vậy ngươi muốn ta hồi đáp cái gì a?".
" Gọi lão công" Nghiêm Lê dùng dươиɠ ѵậŧ đỉnh đỉnh vào mông Chu Hoành, nhưng không có đi vào :" Ta muốn ngươi gọi ta là lão công "