Ngực trướng đau bị nhi tử nắm bóp đến tê dại, Chu Hoành không tự chủ được bắt đầu giãy dụa cùng tránh né, ánh mắt cầu cứu nhìn về phía Nghiêm Huân:" Lão công", vừa thẹn thùng vừa chật vật muốn tránh xa tầm mắt Nghiêm Huân.
Hắn đang bị con trai chính mình đùa giỡn núʍ ѵú, ngay trước mặt trượng phu, bị nhi tử đùa giỡn đến trướng ra sữa.
Nghiêm Huân nhìn thấy được ánh mắt cầu cứu của thê tử, nhưng hắn không dự định ngăn lại những hành vi quá trớn của Nghiêm Lê. .
Chu Hoành oan ức, lại kêu một tiếng, mang đầy tiếng khàn khàn nức nở:" Lão công".
Nghiêm Huân hai tay nắm lấy mông thịt Chu Hoành, nói một cách lạnh lùng:" Chính mình tự làm tự chịu, đây chính là trừng phạt".
Ánh nắng mặt trời lấp lánh chiếu vào bên trong khối pha lê trong phòng khách. Chu Hoành trên người mặt một bộ quần áo thoải mái bị đôi phụ tử giành qua đẩy lại đến rối tung rối mù.
Cúc áo toàn bộ bị mở ra, bộ ngực trắng mịn cùng đầṳ ѵú non mềm bị nhi tử giày xéo, một lúc thì kéo ra, một lúc lại xoa xoa rồi nhu nhu. Đầṳ ѵú một chút lại trở nên hồng hồng, mềm mềm trông đáng thương vô cùng.
Quần cũng bị kéo đến tận đùi, lộ ra côn ŧᏂịŧ màu hồng nhạt cùng một đoạn thịt đùi trắng trắng.
Bắp đùi bị Nghiêm Huân mạnh mẽ banh ra, một tay khác lại lần mò vào khe mông, ngón tay thon dài đi vào tiểu huyệt đầy nước đỏ thẫm.
Chu Hoành hai tay bị ràng buộc, bất lực để hai cha con tùy ý đùa bỡn thân thể của hắn:" Lão công, ân, nhẹ một chút, nhi tử cũng, ân, nhẹ một chút, núʍ ѵú bị nhi tử nắm đau".
Nghiêm Lê nói:" Nhi tử không ngắt, ba ba uy nhi tử bú sữa a". Nói rồi hắn cúi người xuống, liếʍ nhẹ rồi cắn cắn vào đầṳ ѵú, liếʍ đầṳ ѵú nhỏ đến ướt nhẹp, bóng loáng mê người.
Chu Hoành nhẹ nhàng rêи ɾỉ uốn éo người:" Các ngươi ân, không thể cùng nhau ức hϊếp ta". Bị hai nam nhân cao to đặt dưới thân đùa bỡn, Chu Hoành theo bản năng cảm giác bắt đầu hơi sợ hãi, hắn sợ ngày hôm nay hắn sẽ bị hai cha con này đùa đến chết.
Nghiêm Lê nút nút đầṳ ѵú Chu hoành vang lên tiếng chậc chậc :" Ba ba, cái núʍ ѵú này ăn thật ngon, còn mềm ngọt nữa".
Chu Hoành mắc cỡ hận không thể che đi lỗ tai chính mình. Tiểu hỗn đản này hôm nay sao có thể nói ra những lời không biết ngượng như thế này chứ.
Hai ngón tay Nghiêm Huân chơi đùa hậu huyệt của Chu Hoành đến mềm nhũn. Khoảng thời gian này, Chu Hoành đang trong thời điểm mang thai nên cơ thể không được khỏe, Nghiêm Huân cũng không thể cho hắn ngậm gậy xoa bóp mỗi ngày được.
Nghiêm Huân cau mày:" Mới có vài ngày đã chặt đến vậy, xem ra sau này phải cho em mỗi ngày đều ngậm gậy xoa bóp để nới rộng ra".
Kích thước dươиɠ ѵậŧ Nghiêm Huân vốn dĩ rất lớn. Sở dĩ để Chu Hoành ngậm gậy xoa bóp là vì muốn nới rộng hậu môn hắn, như vậy mới có thể tiếp thu hết được Nghiêm Huân mà không muốn bị thương.
Nghiêm Lê vẫn còn ăn chưa đã núʍ ѵú Chu Hoành, liền bị hai cái cánh mông kiều trắng trắng nộn nộn hấp dẫn.
Cái mông trắng trắng làm nổi bật lên mấy vệt hồng ngân, dấu vết đó hình như là do dây lưng tạo ra.
Bụng dưới Nghiêm Lê nóng lên, xoa xoa vài đạo hồng ngân, nói:" Ba ba, người yêu thích bị đánh mông sao?".
Chu Hoành đỏ mặt vừa muốn phủ nhận, nhưng ở trước con mắt đang nhìn mình của Nghiêm Huân chỉ đành co rút nuốt lại lời phủ nhận đó :" Ba ba, ân, yêu thích bị đánh mông".
Nghiêm Lê nóng lòng muốn thử:" Ta cũng muốn đánh mông ba ba, có được không?".
Chu Hoành theo bản năng mà nhìn về phía Nghiêm Huân. Hắn đã quen với việc nghe theo tất cả mệnh lệnh của Nghiêm Huân.
Nghiêm Huân phát hiện ra hình thức đặc biệt của Chu Hoành và Nghiêm Lê khi ở gần nhau. Nghiêm Lê mỗi lần đều nêu ra ý kiến và trưng cầu ý kiến của Chu Hoành. Nhưng hắn kỳ thực sẽ không quan tâm ý kiến của Chu Hoành mà thay đổi kế hoạch. Kỳ lạ là, Chu Hoành mỗi khi nhìn qua Nghiêm Lê làm nũng liền sẽ đáp ứng hắn vô điều kiện.
Chu Hoành quỳ sấp lên bàn làm bằng cỏ mây biên chế, cảm giác man mác khắp thân thể, xấu hổ, quay mông về phía nhi tử nâng lên:" Ân, không cho dùng quá sức".
Nghiêm Lê hưng phấn đến có chút không biết phải làm sao. Dùng dây lưng, rất nhẹ, rất nhẹ đánh vào mông Chu Hoành. Dây lưng va chạm vào da thịt non mềm kêu lên tiếng lách tách.Nhìn cái mông Chu Hoành một phút trước còn được mình mân mê, một phút sau liền bị dây lưng quật đến vô cùng đáng thương, run rẩy lay động.
Tiểu huyệt đỏ thẫm mấp máy mở ra, dâʍ ɖị©ɧ bên trong theo khe mông chảy xuống.
Nghiêm Lê liền cảm giác thấy có một dòng nước nóng mạnh mẽ chảy ngang qua người hắn. Cảm giác cuồng ngược hưng phấn nỗ lực đánh vỡ tâm tính ngoan ngoãn của hắn.
Hắn chỉ muốn quật thật mạnh vào cái mông Chu Hoành. Tốt nhất là đánh thật nhiều vào mông mắt đang hé mở kia. Đánh cho Chu Hoành khóc lóc cũng không dám né tránh, dâʍ ŧᏂủy̠ trong tiểu huyệt chảy ra, càng chịu đòn lại càng đối với hắn cầu hoan. .
Nghiêm Lê không biết đây có phải là thú tính trong con người hắn, hay là do gen bạo ngược của Nghiêm Huân truyền qua, hắn như điên cuồng khát vọng muốn khống chế Chu Hoành. Giống như Nghiêm Huân vậy, khống chế tất thảy tốt đẹp nhất của người kia.
Nghiêm Lê không khống chế được tay của chính mình, chỉ có liên hồi nắm lấy dây lưng quật mạnh vào mông Chu Hoành.
Chu Hoành đau đến rêи ɾỉ một tiếng :" A".
Nghiêm Lê vẫn còn đang trong cơn cuồng ngược, nhắm vào trong mông mắt mê người quật mạnh xuống.
Chu Hoành lung lay cái mông muốn né tránh. Trong thanh âm kèm theo tiếng khóc nức nở:" Dừng lại, ân , tiểu hỗn đản ngươi !".
Tên vô lại nghe hắn nói xong, chỉ có không dừng lại ,mà liền tiếp tục đánh.Nghiêm Lê một hồi rồi lại một hồi đánh vào cái mông của Chu Hoành, một bên quật, một bên gấp gáp thở dốc:" Xin lỗi, ba ba, ta không nhịn được, xin lỗi".
Chu Hoành đẹp đến mê người, làn da trắng như tuyết nhẹ nhàng run rẩy dằn vặt định lực hắn.
Trong kẽ mông dâʍ ŧᏂủy̠ chảy càng nhiều, Nghiêm Lê ra tay càng lúc càng tàn nhẫn:" Ba ba, nhi tử đánh ba ba có sướиɠ không ? Tao huyệt chảy ra nhiều dâʍ ŧᏂủy̠ như vậy, ba ba, ba ba ngươi nói, có phải nhi tử đánh hậu môn ngươi rất sướиɠ hay không?". .
" A, nhi tử không cần đánh, ô ô, hậu môn ba ba bị đánh đến hỏng mất, không cần ,không cần". Nghiêm Lê ra tay không biết nặng nhẹ, Chu Hoành đau đến chịu không nổi, đau đến chỉ lay hoay nắm lấy góc áo Nghiêm Huân cầu cứu:" Lão công, lão công cứu em, ô ô".
Nghiêm Lê nghe được tiếng khóc mềm nhũn của hắn, còn luôn miệng gọi lão công, trong lòng vừa tức giận vừa đố kị, ném đi dây lưng, nắm chặt mông trắng như tuyết của Chu Hoành, dươиɠ ѵậŧ to lớn dưới khố hạ, nhắm ngay tiểu huyệt mạnh mẽ cắm xuống đến cùng.
Qυყ đầυ cứng rắn đột nhiên đỉnh vào hoa tâm nơi sâu nhất , Chu Hoành cái mông trướng đến dục tiên dục tử, lại quỳ không được,nằm sấp xuống bàn run rẩy.
" A, bị đại dươиɠ ѵậŧ của nhi tử theo đến tử ©υиɠ mất, lão công, cứu em , ân" Chu Hoành khó chịu, nức nở" Nhi tử ở bên trong, ân, đại dươиɠ ѵậŧ muốn đυ.ng vào nhi tử, ân ".
Nghiêm Huân lạnh nhạt nói:" Chú ý thân thể ba ba ngươi, trên bàn quá lạnh".
Nghiêm Lê nhìn thấy cái bụng Chu Hoành kề sát vào trên bàn lạnh lẽo, trong lòng hổ thẹn, bận rộn ôm Chu Hoành vào ngực, từ dưới đỉnh sâu vào:" Ba ba, xin lỗi, là ta sơ sẩy".
Chu Hoành bất lực, ỷ ôi vào l*иg ngực của nhi tử, tùy ý hắn tách hai chân mình ra, dùng đại dươиɠ ѵậŧ đỉnh vào bên trong hậu huyệt ẩm ướt.
Cái tư thế này làm dươиɠ ѵậŧ càng tiến vào sâu hơn, qυყ đầυ cứng rắn càng đi sâu vào vách thượng, đâm mạnh vào đó, dường như muốn thao nát cái bụng hắn.
Chu Hoành bị nước mắt cùng mồ hôi làm cho mắt trở nên mơ hồ, mơ màng nhìn vào thân hình của Nghiêm Huân, lập tức không muốn xa rời, ôm cổ Nghiêm Huân, oan ức khóc lóc oán giận:" Ân, lão công, lão công, nhi tử muốn thao chết đứa bé trong bụng, ân".
Đầṳ ѵú bên trái Chu Hoành bị Nghiêm Lê hấp đến vừa nhũn vừa hồng, phản phất lúc nào cũng có thể tràn ra sữa. Bên phải vẫn chưa bị hấp qua, vẫn còn một viên hồng nhạt. Nghiêm Huân cắn vào đầṳ ѵú bên phải của hắn, tranh thủ muốn hấp cho nó nhũn hơn so với viên bên trái kia.
Chu Hoành đây là lần thứ hai mang thai, vậy nên vừa mới mang thai không lâu, ngực liền có phản ứng. Phần ngực bằng phẳng đều có cảm giác trướng không thoải mái. Vừa nãy bị Nghiêm Lê cắn qua nhưng vẫn không giảm bớt khó chịu mà càng lan tràn ngứa rát.
Nghiêm Huân rất có kỹ sảo, vừa vào liền dùng môi bao lấy toàn bộ núʍ ѵú, bàn tay bên ngoài chậm rãi xoa bóp, một bên ba nhẹ một nặng chậm rãi mυ'ŧ vào.
Chu Hoành mơ hồ có cảm giác sữa bắt đầu tràn ra. Hắn hai tay bị trói ôm lấy cổ Nghiêm Huân:" Ân, lão công, sữa muốn tràn ra, lão công, ân , thật giỏi".
Nghiêm Lê thở phì phò dùng sức đâm mạnh vào tiểu huyệt:" Ba ba!".
Chu Hoành bị thao đến suýt chút nữa ngất đi, ôm đầu Nghiêm Huân, thần trí mơ hồ nhẹ nhàng lấy lòng nhi tử ở đằng sau:" Dươиɠ ѵậŧ nhi tử thật lớn, tiến vào hậu môn ba ba thao sướиɠ ân, ba ba, ân, ba ba đang mang thai, ngươi, ngươi điểm nhẹ a".
Nghiêm Huân dùng lưỡi cùng răng nhẹ nhàng nút nút núʍ ѵú Chu Hoành, đột nhiên hút mạnh một cái, vài giọt sữa béo ngọt tran tới, toàn bộ bị đầu lưỡi Nghiêm Huân hút lấy hết, nuốt vào.
Chu Hoành đột nhiên thở dốc, trong lúc phun sữa nháy mắt đạt đến cao trào. Thịt huyệt bên trong thoải mái co rút co giật, một cỗ dâʍ ŧᏂủy̠ sền sệt nóng rực bao trùm lấy dươиɠ ѵậŧ nhi tử.
Nghiêm Lê cố gắng không bắn , ngón tay ở trên đùi Chu Hoành bấu chặt đến hiện lên từng đạo dấu tay.
Nghiêm Huân ngẩng đầu nhìn con mình:" Còn không ra?"
Nghiêm Lê đắc ý nói:" Ta còn chưa bắn".
Nghiêm Huân tìm kiếm nơi hai người giao hợp ( chỗ hậu môn của Chu Hoành á), nói:" Nhịn được thì cùng nhau ".
Chu Hoành vẫn còn đang chìm đắm trong cao trào, thân thể đặc biệt mềm mại cùng mẫn cảm. Hắn có chút kinh hoảng, run giọng nói:" Lão công anh, anh muốn làm gì ?".
Nghiêm Huân phối hợp với nhi tử đồng thời chế ngự Chu Hoành, không cho hắn đào tẩu, lấy dương đỉnh nhắm vào chỗ hai người đang giao hợp mà đỉnh vào.
" Không thể, không thể như vậy" Chu Hoành sau khi cao trào một điểm khí lực cũng không có, chỉ có thể khóc lóc cầu xin :" Sẽ xấu, ô ô".
Khổng lồ qυყ đầυ mạnh mẽ chen ngang vào giữa nơi hắn và nhi tử đang giao hợp, phần miệng tiểu huyệt căng chặt khiến nếp nhăn nơi miệng huyệt đều bị giãn ra hết cỡ, Chu Hoành bất lực mở miệng, nhưng không thể phát ra được âm thanh nào.
Hắn có cảm giác chính mình sắp hỏng rồi, hai đại dươиɠ ѵậŧ của trượng phu cùng nhi tử đều có kích thước hơn người đồng thời đều nhét vào bên trong hắn, hai dị vật to lớn chen chúc lẫn nhau, thay nhau đâm sâu vào tử ©υиɠ hắn.
Sẽ chết mất, cứ như thế này hắn sẽ chết mất.
Chu Hoành trần như nhộng bị hai thân thể to lớn kẹp chặt ở giữa, hai người thân cận nhất trên đời này của hắn đều đồng thời dùng dươиɠ ѵậŧ thao vào tiểu huyệt của hắn.
" Tốt, ân, đều no" Chu Hoành thần trí không rõ, mở miệng thở dốc:" Ân, toàn bộ đều bị lấp đầy, bị dươиɠ ѵậŧ của lão công cùng nhi tử nhét đến chật kín, bất cứ đồ vật gì cũng không thể nhét thêm vào được".
Sau cao trào tràng bích mẫn cảm đến đòi mạng. Dươиɠ ѵậŧ nổi đầy gân xanh mỗi lần đi vào đều khiến cho dâʍ ŧᏂủy̠ hắn chảy ròng ròng.
Sau khi vui vẻ đến cực hạn, thần trí Chu Hoành bắt đầu mơ màng, trở nên mơ hồ xa xôi.
Hai cái dươиɠ ѵậŧ cùng nhau đỉnh hết những điểm mẫn cảm có trong thân thể hắn. Không để cho hắn có một cơ hội hòa hoãn hay thích ứng. Liên tiếp không ngừng đẩy mạnh kí©ɧ ŧɧí©ɧ trên cơ thể hắn, dằn vặt dươиɠ ѵậŧ vừa bắn cách đó không lâu của hắn.Hai chân Chu Hoành bất lực trên không trung lay động, những ngón chân trắng bệch bắt đầu co dũi liên hồi.
Không biết dươиɠ ѵậŧ của người vào đi xuyên vào mang theo vài cộng lông mao, khiến hắn vừa ngứa vừa đau. Nghĩ muốn trốn tránh nhưng lại vừa muốn được lấp đầy.
Chu Hoành mềm nhũn, dựa vào hai người mang miệt mài kia. Một đạo tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng bắn hết thảy vào vách thượng Chu Hoành. .
Không biết bao lâu, một đạo tϊиɧ ɖϊ©h͙ khác cũng bắn vào hắn.
Chu Hoành hỗn loạn, ngủ thϊếp đi. Không biết mê man bao lâu, liền bị một đạo tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng ập đến làm tỉnh giấc.
Hắn nằm trên giường, trong mông cắm một cái dươиɠ ѵậŧ, trên miệng cũng có một cái.
Mùi tanh tϊиɧ ɖϊ©h͙ vẫn lan truyền trong dạ dày hắn, từ trong ra ngoài hắn đều bị mùi vị tϊиɧ ɖϊ©h͙ chiếm cứ.Hắn như trở thành lọ đựng tinh của hai cha con bọn họ.
Chu Hoành cực kỳ uể oải, nhưng lại mang đầy cảm giác thỏa mãn.
Mệt đến mức đại não không cách nào phân tích được cảm giác thỏa mãn này đến từ đâu. Hắn chỉ ỷ ôi vào l*иg ngực của một người, kéo căng cái mông để người phía sau tiếp tục xuyên hắn. Liền như vậy mang ý cười thỏa mãn tiến vào giấc ngủ.