Tù Sinh

Chương 4

Công tác của Nghiêm Huân rất bận, Chu Hoành cũng bận đến tối tăm mặt mũi.

Dù bị Nghiêm Huân khống chế nghiêm ngặt nên Chu Hoành cũng trở thành một diễn viên có thời gian làm việc cùng nghỉ ngơi hết sức trật tự.

Nhưng dẫn sao là diễn viên nổi tiếng, Chu Hoành vẫn làm việc đến không có ngày nghỉ, cuộc sống tràn ngập công việc cùng công việc. .

Với địa vị và thân phận của Nghiêm Huân, hắn không nhất thiết phải cần phu nhân của mình nỗ lực làm việc, nhưng hắn tôn trọng công việc của Chu Hoành, chỉ là thêm một chút nguyên tắc thôi.

Đối với chuyện này, Chu Hoành trong lòng tràn ngập cảm kích.

Nếu như năm đó hệ thống ghép cho Nghiêm Huân một người xứng đôi, ngoan ngoãn lễ phép . Thì Nghiêm Huân sẽ trở thành một trượng phu hiền lành mẫu mực.

Hiếm thấy Chu Hoành có một ngày nghỉ, Nghiêm Huân cũng xả cho hắn nghỉ cả ngày, không bắt hắn nhét đồ vật dày vò gì vào người.

Chu Hoành trái lại ngủ không được, mơ mơ màng màng, từ trên giường ngồi dậy. Dựa vào vai của Nghiêm Huân nhắm nhắm con mắt giúp hắn cài nút áo.

Nghiêm Huân rất vừa lòng, vỗ vỗ nhẹ sau gáy của Chu Hoành, ý muốn Chu Hoành ngủ thêm một chút. Sau đó chỉnh lại nút áo đã bị Chu Hoành cài đến lung ta lung tung.

Chu Hoành dằn vặt nửa ngày, cuối cùng cũng buột miệng nói :" Xin lỗi "." Không sao "Nghiêm Huân cuối đầu xuống cho hắn một nụ hôn chào buổi sáng " Ba giờ chiều, tới phòng làm việc gặp ta, quần áo chính mình chọn ".

Chu Hoành nghe lời, nhẹ nhàng " Ừ " một tiếng rồi ngủ.

Bảy giờ, chuông báo thức vang lên để Chu Hoành có thể đúng giờ tỉnh dậy.Hắn mơ mơ màng màng, ngáp một cái - duỗi thẳng người. Vừa mở mắt ra đã thấy một chiếc camera quay về phía hắn, chậm rãi di động , từ mặt hắn đến cái mông nhô cao.

Chu Hoành mắt nhắm mắt mở cau mày :" Nghiêm Lê, ai bảo ngươi tiến vào ?".

Nghiêm Lê giơ máy quay phim lên nói :" Dáng ngủ của baba rất ưa nhìn, ta nhịn không được nghĩ muốn quay lại một chút ". .

Chu Hoành thật sự không thể sinh khí với đứa con trai ruột này, không thể làm gì đành lười biếng hỏi :" Vậy quay đủ chưa ?".

Nghiêm Lê lắc đầu , trịnh trọng nói :" Chưa, cả đời này đều quay không đủ !". Nam hài tuổi còn nhỏ đã nói ra những lời sến súa này, mang theo một tâm tình nghiêm túc khiến người khác không thể nhẫn tâm đả kích, nghiêm túc nói , cả đời chính là cả đời.

Chu Hoành bất đắc dĩ nói :" Tắt đi, ta muốn thay đồ ".

Nghiêm Lê oan ức - cuối đầu :" Không, không thể quay sao ?".

Chu Hoành vừa bực mình vừa buồn cười, lạnh mặt nói :" Đóng lại !".

Nghiêm Lê lưu luyến không rời , đem máy quay của mình để xuống một bên.

Thấy vẫn còn sớm, Chu Hoành tìm lấy một bộ y phục trông đơn giản mặc vào.

Ánh mắt của Nghiêm Lê đã sớm dán vào người của Chu Hoành, rọi vào cái mông lúc ẩn lúc hiện của hắn. Ngày hôm nay Nghiêm Huân không có ở nhà, Nghiêm Lê đánh bạo muốn đem chuyện tối hôm qua giải quyết cho xong .

Chu Hoành ở trong tủ tìm quần áo. Nghiêm Lê lẳng lặng đi tới phía sau, đột nhiên duỗi tay ra kéo Chu Hoành vào lòng, vật cứng nóng hổi gồ lên kề sát bờ mông của Chu Hoành, dùng sức đẩy đẩy hai cái.

Hai chân Chu Hoành mềm nhũn suýt nữa ngã chổng vó : " Nghiêm Lê!!".

"Ba ba" Nghiêm Lê thấp giọng nói :" Dươиɠ ѵậŧ của nhi tử ăn có ngon không ?".

Chu Hoành nhớ lại khung cảnh lễ đường tối hôm qua. Dươиɠ ѵậŧ thô to của nhi tử nhồi vào toàn bộ khoang miệng của hắn, qυყ đầυ hung tợn như muốn đâm sâu vào cổ họng hắn. Chu Hoành đỏ mặt, nhắm mắt không chịu nói.

Nghiêm Lê nói:" Baba, người sao lại nhắm mắt ? Thẹn thùng sao ?".

Chu Hoành sốt sắng mà nuốt nước miếng, cực lực mở mắt tỉnh táo quay đầu nhìn Nghiêm Lê :" Thả ra !".

Nghiêm Lê vừa cứng rắn vừa làm nũng :" Không buông !".

Ngữ khí của Chu Hoành trở nên mềm yếu :" Tiểu Lê, con rốt cục là muốn làm gì ?".

"Ta muốn đem đại dươиɠ ѵậŧ thô to này cắm vào cái mông đầy dâʍ ɖị©ɧ của baba" Nghiêm Lê kéo cái quần mà Chu Hoành vừa mới mặc xuống, dùng sức ngắt một cái vào cái mông săn chắc :" Mạnh mẽ cắm sâu vào !".

Chu Hoành ức chế không được, rêи ɾỉ một tiếng. Con trai ruột của hắn- một người thiếu niên còn trẻ tuổi đang chính thức hung hăng tuyên cáo muốn thao hắn. Mà hắn, cũng từ lâu đã dung túng cho những việc này phát sinh ra . .

Con trai ruột của hắn, đối với hắn có du͙© vọиɠ.

Người hầu ở ngoài phòng ngủ gõ cửa:" Phu nhân, bữa sáng đã chuẩn bị xong ".

Chu Hoành kiềm chế âm thanh run rẩy, nói :" Ta không muốn ăn ".

Người hầu có chút bất đắc dĩ :" Phu nhân, tướng quân ngài ấy sẽ không cao hứng đâu ".

Bị khống chế. Hắn hết thảy đều bị khống chế. Chu Hoành trầm luân trong sự khống chế nghiêm ngặt của Nghiêm Huân, cùng tìm thấy niềm hoan khởi trong đấy.

Nhưng hắn cũng sẽ có lúc cảm thấy bất mãn cùng mất kiềm chế.

Chu Hoành nhắm mắt lại ,nói :" Biết rồi, vậy thì ta xuống ".

Làm một chút vượt rào cản đi, làm một chút bạo phát đi - trong lòng của Chu Hoành thét gào.

Nghiêm Lê thấp giọng:" Phụ thân thật là một tên cuồng khống đáng ghét, hắn biết rõ người ghét ăn dầu giấm cùng salat".

Chu Hoành nói :" Nghe lời, cùng ta đi ăn cơm".

Nghiêm Lê thuận miệng làm nũng :" Nếu nghe lời, hài tử sẽ có thưởng sao ?".

Chu Hoành xoay người, lấp loáng trong áo , đầṳ ѵú mập mạp thoát ẩn thoát hiện. Hắn quay về phía con trai của mình, nhẹ giọng nói :" Sau khi ăn cơm xong, ba ba cái gì cùng nghe lời con. Hài lòng không ?". WebTru yenOn linez . com

Nghiêm Lê vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ, vô cùng mừng rỡ. Nhất thời một đạo máu mũi chảy xuống.

Ăn xong điểm tâm, Nghiêm Lê lôi kéo Chu Hoành muốn đi chụp ảnh. Kéo Chu Hoành vào phòng làm việc của Nghiêm Lê.

Phòng làm việc của Nghiêm Lê đã được cải biến. Bên trong phòng nhϊếp ảnh có đầy đủ dụng cụ thϊếp bị. Chu Hoành ngồi ở trên ghế đạo cụ, nhìn nhi tử chạy đông chạy tây khắp nơi để chuẩn bị ánh đèn cùng thϊếp bị.

Chu Hoành thuận miệng hỏi :" Con nghĩ muốn quay cái gì ?".

" Quay phim ngắn " Nghiêm Lê mở đèn quang, quay về phía Chu Hoành mở nụ cười :" Ta nghĩ kĩ, ta sẽ đặt tên cho set ảnh này là " Phụ yêu" ".

Chu Hoành xuất phát từ thói quen nghề nghiệp, rất nhanh tìm góc chuẩn - nơi ánh đèn và máy camera có thể quay tốt nhất :" Nội dung gì đây ?".

Nghiêm Lê quỳ gối xuống giữa hai chân Chu Hoành, chậm rãi mở đai lưng Chu Hoành ra :" Ba ba, dùng thân thể dạy nhi tử trở thành người trưởng thành đi ".

Chu Hoành nhẹ nhàng thở dốc, bắp đùi hay kẹp lấy thân thể của nhi tử :" Con còn cần ba ba dạy sao ?".

"Còn cần một điểm" Nghiêm Lê từ sô pha lấy ra một bộ còng tay:" Ba ba, ta có thể không ?".

Chu Hoành nhắm nửa con mắt, trên gương mặt tuấn mỹ hiện ra một điểm ửng hồng, âm thanh có chút khàn khàn :" Con không cần quá phận ".

Nghiêm Lê lẩm bẩm :" Ta hiểu rồi".

Hắn sẽ thật quá phận. Hắn muốn Chu Hoành dưới thân hắn khóc lóc xin tha. Những gì mà Nghiêm Huân từng làm với Chu Hoành, hắn- Nghiêm Lê đều muốn khảo nghiệm.

Còng tay phát ra âm thanh răng rắc, Chu Hoành hai tay đều bị khóa trên đỉnh đầu, treo lơ lửng trên thanh giá kim loại. Cảm giác trói buột khiến Chu Hoành trong nháy mắt bất an :" Ta buổi chiều còn có việc, con đúng mực một chút ".

Nghiêm Lê nói:" Ba ba, người muốn đến văn phòng của phụ thân sao ? Nghiêm thượng tướng phu nhân, bên ngoài thì mặc âu phục, phía dưới lại mặc qυầи ɭóŧ dây muốn câu dẫn người, đi tìm lão công cầu thao. Người nghĩ không ai biết người đến chỗ hắn làm việc để làm gì à ?".

Chu Hoành xấu hổ đến run run:" Tiểu hỗn đản, đừng nói nữa".

"Ba ba, nơi này của người quá khát khao" Nghiêm Lê cách một lớp vải vóc đùa bỡn điểm nhỏ ở giữa mông Chu Hoành:" Mỗi ngày đều bị thao, sao lại khẩn trương như vậy".

Chu Hoành nhắm mắt lại không dám nhìn hắn. Con trai hắn trói hắn vào nơi này, đùa bỡn nơi riêng tư của hắn, mắng hắn dâʍ đãиɠ. Tội ác, xấu hổ, hết thảy đều chuyển hóa thành kịch liệt vui vẻ, dâʍ ɖị©ɧ chảy ra, chiếc quần màu be nhanh chóng ướt một mảng nhỏ. .

Nghiêm Lê bắt lấy một chân của Chu Hoành cột vào tay vịnh của ghế, chân kia cũng bị cột y như vậy. Chu Hoành mê người bị kéo căng ra thành hình chữ đại.

Nghiêm Lê lấy dao cắt một mảnh nhỏ đũng quần của Chu Hoành, mông thịt trắng như tuyết, tao huyệt đỏ tươi chảy đầy dâʍ ɖị©ɧ.

Nghiêm Lê lấy máy quay tiến sát lại gần, quay tiểu huyệt chảy nước rõ nét nhất :" Ba ba, tiểu huyệt thật hồng, sáng sớm hôm nay đã bị thao qua rồi có đúng không?".

Chu Hoành xấu hổ, muốn khép lại hai chân:" Không... Không có".

Nghiêm Lê nói:" Ba ba, quay về phía màn ảnh tự giới thiệu bản thân đi".

Chu Hoành vừa xấu hổ vừa tức giận, dâʍ ŧᏂủy̠ hên trong tao huyệt lại càng chảy nhiều hơn. Trên màn ảnh, tiểu huyệt đỏ tươi nhăn nheo, vừa co vừa rút, dâʍ ɖị©ɧ chảy ra ghế salon màu đỏ tươi :" Giới thiệu ân, giới thiệu cái gì?". Rõ ràng hôm nay không nhét bất cứ vật gì bên trong, máy quay phim như một bàn tay vô hình, luồn vào tao huyệt hắn, đùa bỡn từng tràng thịt.

Nghiêm Lê nói:" Nói tao huyệt của ba ba có bao nhiêu khao khát, có bao nhiêu yêu thích ăn cây gậy lớn".

Chu Hoành chậm rãi phát hiện. Nhóc con này, khi đã hỗn loạn lên , thì vô liên sĩ không thua gì cha hắn.

Thấy Chu Hoành không phối hợp. Nghiêm Lê thấp giọng lầm bầm :" Ba ba không giới thiệu, con trai sẽ uy ba ba ăn chút gì trước". .

Hắn cầm lấy roi ngự được điêu khắc hoa văn tinh xảo, từ từ đâm chuôi cầm men theo dâʍ ɖị©ɧ đi sâu vào bên trong tiểu huyệt của Chu Hoành:"Ba ba thật lợi hại, đều nuốt vào rồi".

Cán gỗ thô to cắm vào bên trong tràng đạo, Chu Hoành khó chịu- giơ cao thân thể để giảm bớt sự thống khổ:" Tiểu hỗn đản...mau....mau lấy ra..ân".

Nghiêm Lê nắm lấy chui roi ngựa, đâm sâu vài tiểu huyệt trước mắt, rồi mạnh bạo rút ra. Dâʍ ŧᏂủy̠ xì xì chảy ra tiểu huyệt đỏ tươi, tiếng nước dâʍ đãиɠ cứ vang vọng mãi trong phòng nhϊếp ảnh.

Nghiêm Lê mạnh mẽ nắm chuôi roi đâm sâu vào rồi đột ngột rút ra, thay vào đó là dươиɠ ѵậŧ của chính mình.Kích thước dươиɠ ѵậŧ của thiếu niên vốn đã không thua gì cha hắn. Qυყ đầυ khổng lồ nhanh chóng đi sâu vào điểm sâu nhất, Chu Hoành nhịn không được rêи ɾỉ thành tiếng.

"Ba ba, bên trong người thật mềm, ân, nóng quá, thật nhiều dâʍ ŧᏂủy̠".

Nghiêm Lê bị miệng nhỏ kia hấp dẫn đến mất cả lý trí, cuồng loạn, liệu mạng nắm lấy eo của Chu Hoành mạnh mẽ đi vào:" Ba ba, miệng nhỏ của ngươi đang hút lấy đại dươиɠ ѵậŧ của nhi tử, dâʍ ŧᏂủy̠ đều bao trùm hết thảy qυყ đầυ của ta ".

Tuổi còn trẻ nên thiếu niên còn thiếu kinh nghiệm,đâm loạn lung tung, hết thao bên này lại thao bên kia, mỗi nơi đều bị đâm đến tàn nhẫn, tiểu huyệt kia sớm vì hắn mà sưng đỏ lên.

Chu Hoành mở lớn hai chân bị trói, hai tay cũng bị buột lêи đỉиɦ đầu không thể hoạt động, chỉ có giới hạn ở phần eo. Chu Hoành uốn éo thắt lưng nhằm muốn né tránh nhi tử:" Tiểu hỗn đản, đừng đâm sâu như vậy a!".

Qυყ đầυ Nghiêm Lê mạnh mẽ đỉnh vào tràng vách, thở hổn hển nói:" Ba ba, nhi tử làm sau thao ngươi a. Người chỉ ta đi , làm sao ta thao tận hứng cái mông của người a!!".

Chu Hoành biết hôm nay nếu không làm Nghiêm Lê tận hứng thì hắn sẽ không đi được. Cố nén tiểu huyệt tê dại, run giọng chỉ đạo:" Chậm một chút, quay về phía hoa tâm thao".

Nghiêm Lê nửa đoạn dươиɠ ѵậŧ lộ ra bên ngoài, lo lắng như chó săn đáng thương đang thèm khát nhìn vào miếng thịt tươi:" Ba ba, không cho vào được. Tiểu huyệt của người sao lại chặt như vậy ?".

Chu Hoành nhẹ nhàng vặn vẹo cái mông :" Không sao, dùng sức một chút,một hồi liền có thể tiến vào khoang sinh sản của ba ba thao a".

Hắn còn chưa dứt lời, Nghiêm Lê đã vội vã không chịu được, nắm lấy eo hắn hết sức đâm vào một cái . Qυყ đầυ thành công đỉnh vào hoa tâm non mềm, rồi lại càng đi sâu vào địa phương non mềm kia. .

"Thật mềm" Nghiêm Lê vừa đi được nửa đoạn đã bị động tiêu hồn kia hút đi lý trí, liều mạng nắm lấy thắt lưng của Chu Hoành :" Thật mềm quá, ba ba , khoang sinh sản của người thật mềm, ta muốn thao cả đời, aaa, ba ba , ta muốn thao người cả đời !!".

Chu Hoành bị thao đến nói không nên lời, dùng lý trí hiếm hoi còn xót lại nhắc nhở Nghiêm Lê:" Không cho bắn vào bên trong, ân, sẽ mang thai".

Nghiêm Lê nắm chặt eo Chu Hoành không cho hắn né :" Ta liền muốn ba ba sinh con cho ta !".

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng rực mạnh mẽ đi vào vách của tử ©υиɠ. Chu Hoành căng cả người, khóc thành tiếng.

Hắn đã bị con trai của mình thao đến mang thai.