Tân Giới Dạ Ca

PN: Thông báo có baby

Edit: Dờ

Nửa tháng trời không mưa, thời tiết vừa oi vừa nóng cộng thêm cảm giác ẩm thấp, quả thật khiến người ta khó chịu. Mấy ngày này, Lâm An Kỳ đều ủ rũ ở nhà, ngủ một giấc hết cả ngày, thoạt nhìn không hề có tinh thần. Trước khi đến công ty, Lâm Triển Quyền thấy cậu ôm gối trên giường, khi về nhà vẫn thấy đối phương nằm im không nhúc nhích trong chăn, hắn muốn dẫn cậu đi nghỉ ngơi ở biệt thự gần biển ngay lập tức.

Không giống với tổ ấm ở gần công ty Hòa Ký, căn biệt thự trên núi rộng rãi thoải mái hơn, còn có chiếc bể bơi hình tròn mà Lâm An Kỳ thích nhất. Quả nhiên, thiếu niên vốn dĩ đang nằm trong lòng Lâm Triển Quyền vừa nhìn thấy nước thì phấn chấn hẳn lên, "ùm" một cái nhảy xuống, phe phẩy đuôi gọi hắn xuống.

"Daddy mau xuống đây...chơi với em..."

Lâm Triển Quyền vừa thay quần áo xong, ngồi xổm xuống khẽ vuốt ve vảy cá nho nhỏ mọc cạnh sườn thiếu niên, dí một ngón tay lên trán cậu: "Đúng là bé heo ngốc, suốt ngày chỉ thích chơi."

Lâm An Kỳ cười ngọt ngào, chủ động cầm tay hắn áp bên môi, há miệng ngậm ngón trỏ của hắn vào, đầu lưỡi mềm từ từ liếʍ láp. Lâm Triển Quyền cười, lòng bàn tay xoa cái cằm nhỏ xinh của cậu, ngón tay thon dài thì nhẹ nhàng đâm rút trong miệng người cá. Thấy mặt thiếu niên đã đỏ ửng lên đầy quyến rũ, hắn thầm thì: "Sao thế, không chỉ muốn chơi mà còn muốn làm việc khác đúng không?"

"Hì hì..."

Bị Lâm Triển Quyền nói trúng tim đen, thiếu niên mỉm cười, hai tay quấn lấy khuỷu tay hắn.

Lâm Triển Quyền rút ngón trỏ được cậu liếʍ ướt ra, véo đôi má mềm nhũn của cậu rồi nói: "Nhắm mắt lại."

"Ừm!"

Hai tay chống trên thành bể bơi, thiếu niên nhắm mắt lại, ngẩng đầu vô cùng mong chờ, cậu nghe thấy âm thanh quen thuộc vang lên, "Ngoan, Kỳ Kỳ, há miệng ra."

Tưởng sắp được hôn lưỡi với bạn đời, thiếu niên nghe lời hé môi ra, đầu lưỡi nhẹ nhàng chuyển động, nhưng cậu lại nếm được một miếng gì đó xốp xốp rất ngọt.

"Ưʍ...ư..."

Tức giận mở mắt ra, thiếu niên phát hiện ra thứ chạm vào miệng mình không phải môi Lâm Triển Quyền, mà là một miếng dưa hấu đỏ tươi. Lâm Triển Quyền mỉm cười đứng trước mặt cậu, tay bưng một đĩa trái cây đầy ắp, thấy Lâm An Kỳ miễn cưỡng nuốt dưa hấu xuống thì hài lòng hỏi: "Ngon không?"

Người cá bị lừa gạt thì bĩu môi ra, hai tay duỗi về phía trước ôm lấy cổ chân của hắn, nhỏ giọng rầm rì: "Ư... Không ngon bằng daddy..."

Lâm Triển Quyền nghe vậy thì phì cười: "Lại muốn ăn daddy, ngày nào cũng ăn mà vẫn chưa đủ sao?"

Lâm An Kỳ nhìn thẳng vào mắt hắn, liếʍ vị ngọt còn lại trên khóe môi: "......Không đủ."

Lâm Triển Quyền vỗ vỗ đầu cậu: "Vậy khi nào mới đủ?"

"Không đủ...không đủ thật mà." Cọ vào chân hắn, thiếu niên mềm giọng nũng nịu: "Đi mà daddy...chơi với Kỳ Kỳ...lâu lắm daddy không nghịch nước rồi."

Lâm Triển Quyền cúi xuống bóp cái mông lắc tới lắc lui của cậu, cười nói: "Bé heo điệu, là em muốn nghịch nước chứ đâu phải tôi, sao cứ muốn kéo cả daddy xuống thế?"

Nhận ra bạn đời không có ý định chiều theo mình, Lâm An Kỳ chớp chớp mắt nhìn Lâm Triển Quyền với ánh mắt ngập nước. Mấy năm gần đây, cậu đã học được cách tận dụng sự mê hoặc của mình, cũng biết Lâm Triển Quyền không thể chống cự lại khi cậu cầu xin. Cậu nở nụ cười xấu xa, lập tức trưng ra vẻ mặt đáng thương, túm lấy ống quần đối phương mà nhõng nhẽo: "Ưʍ...chỉ chơi một lát thôi! Daddy là tuyệt nhất, daddy yêu Kỳ Kỳ nhất... Đúng không daddy?"

Sợi tóc đen xõa tung trên đầu vai trắng nõn, chỉ riêng về thị giác đã đủ khiến lòng người say đắm, lại càng không nói đến khuôn mặt ửng hồng đáng yêu cùng với đôi mắt long lanh sũng nước. Lâm Triển Quyền không định xuống nước nhưng bây giờ cũng phải đầu hàng, đành phải cởϊ qυầи áo trong tiếng reo hò của đối phương, chậm rãi xuống bể bơi.

Người cá xinh đẹp lập tức quẫy đuôi nhào vào ngực hắn, phun ra mấy cái bong bóng hình trái tim khi hắn muốn ôm cậu vào lòng rồi tiếp tục dụi vào ngực đối phương. Thấy Lâm An Kỳ lại nổi hứng chơi đùa, Lâm Triển Quyền bóp trán, nhắc nhở cái đuôi cá màu xanh đang quẫy tung trong bể bơi: "Kỳ Kỳ, chơi vừa thôi."

Hắn vừa nói xong, chợt nghe "rắc" một tiếng, chiếc ô che nắng rơi xuống bể bơi, hiển nhiên là người nào đó chơi hăng quá nên tạt đuôi vào làm gãy cột chống bằng gỗ.

"Kỳ Kỳ!"

"Ư..."

Lâm Triển Quyền kéo thiếu niên đang chực khóc vào trong lòng, nắm lấy đuôi cậu để kiểm tra. Lâm An Kỳ dụi vào ngực hắn, rầm rì kêu đau, muốn Lâm Triển Quyền xoa đuôi cho mình.

Lâm Triển Quyền nhìn vẻ mặt cậu không giống đang đau, nhưng thấy mắt cậu ngập nước, đành bất đắc dĩ véo má thiếu niên, thở dài: "Đúng là vẫn còn trẻ con lắm."

"Không phải!"

Tuy đang chột dạ chuyện làm gãy ô che nắng, nhưng Lâm An Kỳ không muốn nghe hắn nói như vậy, rõ ràng cậu đã là một người cá trưởng thành, em bé cũng sinh năm đứa rồi, vậy mà hắn vẫn còn gọi cậu là trẻ con.

"Không phải...không phải trẻ con."

"Không phải vậy tại sao còn nghịch ngợm như thế?" Lâm Triển Quyền hôn trán thiếu niên, dịu dàng dỗ dành: "Đã bảo em chơi vừa vừa thôi, còn nói mình không phải trẻ con."

Bất mãn chu môi lên, Lâm An Kỳ từ chối cãi cọ vấn đề mình có phải trẻ con hay không, cậu chỉ muốn hắn bỏ qua đề tài này. Ngẫm nghĩ một lát, cậu lấy mông cọ lên bụng Lâm Triển Quyền, bắt lấy cánh tay hắn, nũng nịu dụ dỗ: "....Daddy, Kỳ Kỳ đói rồi."

Dường như là bất mãn về lời nhận xét của bạn đời và muốn chứng minh sự quyến rũ trưởng thành của mình, người cá bắt đầu cầu hoan.

"Lại muốn?" Lâm Triển Quyền đương nhiên nhận ra cậu muốn thật hay là tìm cớ đánh trống lảng, hắn xoa má thiếu niên, cười chế giễu: "Sáng này vừa mới ăn mà."

"Ơ....mặc kệ... Kỳ Kỳ đói, bây giờ muốn!"

Nói xong, thiếu niên quấn lấy cánh tay Lâm Triển Quyền, vội vã đan mười ngón tay vào nhau, nhẹ nhàng gãi lên lòng bàn tay hắn. Cậu cầm ngón tay Lâm Triển Quyền dán lên khoang sinh sản của mình, Lâm Triển Quyền cẩn thận đẩy vảy mềm ra để nhìn lỗ thịt nhỏ bên trong, cái lỗ nhỏ của người cá khép mở không ngừng, dụ dỗ ham muốn giao hợp nguyên thủy của hắn.

"Daddy... Kỳ Kỳ ướt rồi... Kỳ Kỳ muốn..."

Thiếu niên dụi vào ngực hắn, cắn lên môi Lâm Triển Quyền, đầu lưỡi chủ động quấn lấy lưỡi hắn, hai người nhanh chóng ôm chặt lấy nhau. Người cá liên tục phát ra tiếng kêu động tình nỉ non, giống như cầu xin bạn đời nhanh chóng xâm nhập vào khoang sinh sản, xỏ xuyên qua cơ thể không biết thỏa mãn của cậu.

"Kỳ Kỳ, ngoan."

"Không ngoan, Kỳ Kỳ không ngoan... Kỳ Kỳ muốn..."

Bàn tay mềm mại xoa bóp lên dươиɠ ѵậŧ của người đàn ông, thiếu niên ngửa đầu liếʍ cổ và yết hầu hắn, khẽ cười tiếp tục xoa nắn dươиɠ ѵậŧ đã bị cậu trêu đùa đến hơi cứng lên, tự đưa khoang sinh sản tới để cọ xát bên ngoài.

"Ư phư, daddy cũng đói rồi!"

"Bé heo ngốc."

"Kỳ Kỳ yêu daddy nhất, daddy cũng yêu Kỳ Kỳ, nha?"

"Ừm."

Dưới làn nước bể bơi mát mẻ, dươиɠ ѵậŧ của Lâm Triển Quyền được bàn tay của thiếu niên xoa nắn đến cương cứng nổi đầy gân xanh, cây gậy thịt vừa nóng vừa phồng to đặt ngay trước khoang sinh sản của người cá, từ từ trượt vào lỗ thịt mềm trơn tuột. Lâm An Kỳ nũng nịu thở hắt ra và rêи ɾỉ, hai tay như tuyết trắng ôm thấy tấm lưng rộng của người đàn ông rồi cào loạn, để lại vài dấu vết tình ái.

"...Daddy vào rồi...ư...to quá à..."

"Ngoan, sẽ thoải mái nhanh thôi."

"...Của Kỳ Kỳ...hu hu...căng quá...to quá đi mất...."

Khoang sinh sản của người cá bị gậy thịt nhồi đầy, mỗi lần người đàn ông di chuyển đều đâm thẳng vào trong cùng, cảm giác nóng rực và tê dại khi dươиɠ ѵậŧ cọ xát khiến thiếu niên run rẩy, đường cơ bụng cong cong xinh đẹp và đuôi cá liên tục co giật. Đáy mắt Lâm An Kỳ tràn đầy tìиɧ ɖu͙©, chìm trong hoan ái khiến cậu phát ra những tiếng kêu mềm nhũn, liên tục thẳng lưng hùa theo động tác của bạn đời, từng tiếng thở dốc đều chứa đầy cảm giác ngọt ngào.

"Hu...bị daddy đâm hỏng mất...sướиɠ quá... Kỳ Kỳ hỏng mất..."

"Không hỏng đâu, bé heo điệu..."

Làm bạn đời nhiều năm, cả hình người hay dạng cá của thiếu niên đều đã được hắn khai phá tới cực hạn, tuy bên ngoài cậu vẫn còn rất ngây thơ nhưng khoang sinh sản liên tục được giao hợp và dạy dỗ trong thời gian dài đã khiến Lâm Triển Quyền cảm nhận được niềm vui cao nhất của chuyện giường chiếu,

Hắn khẽ cười hôn lên chóp mũi cậu, thầm thì bên tai an ủi, bên dưới thì ngày càng đâm rút một cách dịu dàng. Tất cả những động tác dữ dội lúc trước đã biến thành dịu dàng yêu thương, những lần đâm vào chậm rãi đầy thương tiếc khiến lỗ nhỏ của thiếu niên co giật, mông và eo liên tục đong đưa, trào ra rất nhiều dịch nhầy. Lâm Triển Quyền ngậm vành tai cậu mà hôn liếʍ, trầm giọng: "Làm dưới nước thích lắm phải không, cảm giác em còn ướt hơn bình thường, bé dâʍ đãиɠ."

"Ưm hm... không phải Kỳ Kỳ ướt...đó là nước..."

"Nhớp nháp như vậy mà là nước à... từ Kỳ Kỳ chảy ra đúng không?"

"Ư... daddy bắt nạt em..."

Thiếu niên mềm nhũn rúc vào ngực hắn, trên cơ thể trắng như tuyết, hai viên thịt non nớt màu hông nhạt dính nước lóe lên dưới tia nắng, vòng eo vui sướиɠ vặn vẹo, đuôi cá bên dưới thì quẫy tung. Lâm Triển Quyền còn không ngừng kí©ɧ ŧɧí©ɧ vây đuôi mềm mại và dươиɠ ѵậŧ của cậu, dịch thể trong suốt chảy ra từ gậy thịt phấn hồng, khiến cho lý trí còn sót lại của Lâm An Kỳ hoàn toàn bị hòa tan trong tiếng rên dâʍ ɭσạи và động tác giao hoan mãnh liệt.

"Kỳ Kỳ không chịu nổi....hu hu..."

"Ya...to quá... to quá daddy à... Kỳ Kỳ yêu anh..."

"A a a...daddy bự quá... daddy cắm chết Kỳ Kỳ...ya..."

"Vẫn muốn...muốn nữa...daddy mau cho Kỳ Kỳ..."

Nghe tiếng rêи ɾỉ gần như điên cuồng của người cá, Lâm Triển Quyền xoa vành tai cậu, cười nói: "Bé heo ngốc, kêu lớn tiếng như vậy, không sợ người khác nghe thấy sao?"

Lâm An Kỳ được chiều chuộng hết mức đã sớm quên mình đang ở đâu. Giữa lúc hưng phấn, cậu không quan tâm nhiều đến thế, đầu óc như lọt trong sương mù, năng lực suy nghĩ cũng biến mất dưới động tác đâm rút của cây gậy thịt, lại càng đừng bàn tới việc sắp xếp ngôn từ để nói chuyện như nhân loại. Thiếu niên đờ đẫn quấn lấy Lâm Triển Quyền, vặn eo để nuốt dươиɠ ѵậŧ của hắn vào sâu hơn trong khoang sinh sản của mình, thịt mềm mυ'ŧ chặt lấy đỉnh qυყ đầυ một cách triền miên.

Thiếu niên nũng nịu khóc nức nở, giọt lệ hóa thành ngọc trai rồi lọt xuống nước.

"Ư...a a...sắp..."

Người cá là sinh vật cực kỳ tham lam và có ham muốn chiếm giữ vô cùng lớn, có điều vào lúc giao hợp, từng câu từng chữ của Lâm An Kỳ lọt vào tai Lâm Triển Quyền không hề chứa sự hung ác sắc bén, trái lại hắn chỉ cảm thấy quyến rũ mê người.

"Kỳ Kỳ ngoan...đừng khóc...daddy cho em ngay đây..."

Lâm Triển Quyền ôm lấy cơ thể mềm oặt của thiếu niên, dươиɠ ѵậŧ cương cứng như muốn đâm xuyên qua khoang sinh sản nho nhỏ của cậu, gật thịt vừa cứng vừa nóng chọc vào tận miện tử ©υиɠ của người cá, cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ mãnh liệt khi bị xâm nhập khiến thiếu niên lập tức lêи đỉиɦ. Trước mắt Lâm An Kỳ như lóe lên một vầng sáng, trong khoảnh khắc đạt cao trào, tê dại và ngọt ngào tạo thành kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt, chợt hòa tan theo bọt nước, thiếu niên run rẩy co giật bụng trong sự sung sướиɠ.

"Ya a a a a ——"

Tiếng kêu lúc lêи đỉиɦ của người cá rất dễ nghe, đủ để nhân loại ý loạn tình mê. Hai mắt thiếu niên nhắm chặt, cơ thể mềm mại căng lên, cây gậy thịt nhỏ cong lên từ trong khoang sinh sản rồi phun ra chất lỏng trong suốt dính nhớp, còn Lâm Triển Quyền thì bắn ra thật nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c trong lúc thiếu niên đã ngất đi, dịch thể tanh nồng nhớp nháp lập tức bơm đầy bầu tử ©υиɠ...

"Hức..."

Sau khi lêи đỉиɦ, người cá không ngừng run rẩy, vẫn còn chìm đắm trong dư vị cao trào. Đầu lưỡi của thiếu niên khẽ lộ ra ngoài, môi hơi nhếch, hai mắt đẫm nước nhìn Lâm Triển Quyền. Hắn rất thỏa mãn với cuộc làʍ t̠ìиɦ sảng khoái này, ôm lấy Lâm An Kỳ đang thở hổn hển rồi bóp mũi cậu một cái, cười hỏi: "Bé heo ngoan, mệt chưa?"

Thiếu niên ngoan ngoãn nằm vào ngực hắn, khuôn mặt ửng lên màu đỏ quyến rũ, đôi môi mềm chạm vào ngực hắn nhẹ nhàng cọ xát. Cậu ngước đôi mắt sũng nước lên nhìn bạn đời của mình đầy say đắm, nũng nịu nói: "Mệt quá...daddy mau ôm Kỳ Kỳ."

Nghe vậy, Lâm Triển Quyền ôm cậu vào lòng mà hôn, dịu dàng vuốt ve đuôi cá, chậm rãi mơn trớn hai chiếc vây cạnh sườn đuôi. Thiếu niên rầm rì hưởng thụ, nghiêng đầu lè lưỡi ra liếʍ vành tai người đàn ông, ngậm vào miệng mυ'ŧ mát.

"Hm...chụt..."

Cảm giác ẩm ướt nóng bỏng khiến Lâm Triển Quyền ngứa ngáy, ham muốn vừa mới hơi dịu xuống lại dựng thẳng lên, hắn xoa gáy thiếu niên, bất đắc dĩ nói: "Bé heo điệu. Sao thế? Daddy chưa đút em ăn no à?"

"Ưm hm..." Thiếu niên phồng hai má lên, bĩu môi nói: "No rồi, nhưng ngày mai vẫn sẽ đói."

"Đồ ngốc." Lâm Triển Quyền cúi đầu hôn môi cậu, ôm eo cậu rồi nhẹ nhàng lấy ngón tay sờ khoang sinh sản đã được bắn đầy, khẽ cười nói: "Chỗ này vẫn còn ướt quá, chưa tới ngày mai, Kỳ Kỳ sẽ lại muốn tiếp."

"Hm..." Thiếu niên nũng nịu ưỡn eo để hắn tiếp tục vuốt ve, đuôi cá xinh đẹp dưới nước khẽ đung đưa. Một lúc sau, Lâm An Kỳ ngọt ngào ôm lấy thắt lưng rồi hôn lên bụng hắn, đưa tay tự sờ khoang sinh sản chứa đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ mà Lâm Triển Quyền đã bắn vào.

Bỗng nhiên, vẻ mặt thiếu niên như khựng lại, cậu ngơ ngác cúi đầu lẩm bẩm: "Kỳ Kỳ... không..."

Lâm Triển Quyền cắn vành tai cậu, cười hỏi: "Thật sự không muốn?"

Cuối cùng cũng nhận ra có gì đó không đúng, người cá hoảng hốt quẫy đuôi, ấp úng nói với bạn đời: "Daddy... Kỳ Kỳ...hình như Kỳ Kỳ..."

Lâm Triển Quyền tưởng mình làm cậu đau, vội vàng hỏi: "Khó chịu ở đâu à?"

Giọng nói của thiếu niên hơi run: "Không...không phải... Vừa rồi sâu quá... hu hu... Hình như lại bắn vào bên trong của Kỳ Kỳ rồi..."

Lâm Triển Quyền ôm cậu nói: "Bị đau ở đâu hả, để daddy nhìn xem."

Thiếu niên lại lắc đầu, cuối cùng nũng nịu dụi vào lòng hắn, ngập ngừng nói: "Hình như Kỳ Kỳ... lại có em bé rồi..."

Lâm Triển Quyền hít sâu một hơi: "......Lại có?"

Lâm Triển Quyền đã làm cha của năm đứa trẻ, chưa bao giờ nghĩ mình lại có thêm hai đứa ở tuổi năm mươi.

Tuy rằng gần hai mươi năm qua hắn đã giúp thiếu niên duy trì hình dạng của nhân loại bằng vô số những cuộc hoan ái, nhưng lần cuối hai người có con là năm 2000, hắn không ngờ mình đã đến tuổi này rồi mà vẫn có thể khiến cậu mang thai.

Lâm Triển Quyền rất vui mừng, đồng thời lại hơi lo lắng.

"Kỳ Kỳ ngoan, lại nuôi thêm hai đứa nữa cho daddy nhé."