Edit: Jenn.
Trong tuần trước, tất cả nhóm dự án đã làm việc thêm giờ cho đến khi trời tối, một người như một một bánh răng trong một dụng cụ tinh vi, không ai dám chậm trễ, hay đình trệ.
Khách bỏ vé tạm thời, đại lý báo sai kích cỡ của khách để hướng dẫn may lại trang phục theo yêu cầu, khách không hài lòng với nhà thiết kế sau khi lắp đặt thử, thiết bị chụp ảnh bị tạm giữ tại hải quan, ảnh hưởng của việc bố trí địa điểm không lý tưởng, người hâm mộ không hài lòng với poster ...
Một đống câu hỏi liên tiếp lại được nhanh chóng giải quyết, vô luận xuất hiện tình huống gì xảy ra đi chăng nữa thì nhân vật sừng sỏ ấy cũng không hề tỏ ra lo lắng hay hồi hộp, như thể mọi thứ đều nằm trong sự mong đợi của anh. Bọn họ chỉ cần đi theo phía sau anh, tự nhiên khi thành công sẽ nhìn thấy được cảnh đẹp nhất!
Lâm Phục cùng Bộ Thiếu Văn lần lượt trở lại thành phố S, Minh Minh tiếp đón xong, liền nhào đầu vào sự nghiêp chỉnh sửa ảnh! Khách sạn cung cấp một số phòng ở chung, ai không chịu đựng nổi năm nghỉ một hồi rồi trở lại làm việc tiếp, người ta kể rằng một số biên tập viên đã ở lại cả đêm, cuối cùng họ bị Lý Ân Nặc đá đi ngủ.
Trên đời này, rất nhiều người đang liều mạng.
Tiệc tối chính thức bắt đầu, các khách quý bước trên thảm đỏ mặc những bộ vest "lịch lãm" mang yếu tố nhà Minh và nhà Thanh, đây cũng là đường liên kết chính thức duy nhất mở ra thế giới bên ngoài. Đội ngũ chỉnh sửa ảnh phải so sánh tốc độ và chất lượng của các bức ảnh với tất cả các phương tiện truyền thông và người hâm mộ!
Những ngôi sao không phải người mẫu, trang phục cũng không nên lấn át, tuy nhiên, những bộ quốc phục mang vẻ đẹp ngàn năm có một không hai của hiện tại cũng là điểm nhấn chính của “Thâm lam chi dạ” , người chỉnh ảnh, cần xử lí tốt quan hệ hai bên. Ban đêm ánh sáng lại thập phần phức tạp,ánh sáng và bóng tối lốm đốm, chất lượng phim gốc từ phía trước chiếu vào khiến đội ngũ chỉnh sửa rất căng thẳng, vào thời điểm quan trọng, Minh Minh bộc phát kỹ thuật cùng hiệu suất trước nay chưa từng có, đội 15 người chỉnh sửa ảnh với tốc độ cao ổn định lại danh tiếng “Phía chính phủ!” Làm mấy người đại diện như gà mẹ đều không thể bới móc tìm lỗi.
Tại bữa tiệc, các khách mời đã thay trang phục và chụp ảnh cùng nhau, Ngụy Tấn nguyên tố “Dật” cùng Đường Tống nguyên tố “Quý”, phong cách khác biệt, phụ kiện phức tạp và tinh tế, biên tập viên tập trung vào việc chỉnh sửa từng sợi tóc, người đại diện nhóm không màng đến yêu cầu của khách hàng, một số vấn đề trong quá trình chụp ảnh cần được sửa chữa sau đó ... Khi các đội đang gấp rút, mười sáu người từ nhóm chỉnh sửa ảnh ngồi xổm trong một phòng họp riêng và ngồi trước máy tính, giống như mười sáu chiếc xe tăng hạng nặng.
Hàn Duật chưa bao giờ thấy cô ấy tập trung vào công việc như lúc này.
Bình tĩnh đến mức ... khiến anh nhìn thấy một chút bóng dáng của Yến Sơ Phi.
Điều này cũng đúng trong chương trình, ở giai đoạn sau, cô dần có được sự đồng tình của Lâm Phục và sự kiên trì của Bộ Thiếu Văn.
Cô đang rút ra nguồn dinh dưỡng từ người đàn ông bên cạnh mình, vậy còn anh thì sao? Anh đã mang gì cho cô?
Bước tới, cúi người hôn lên mái tóc cô một nụ hôn, Hàn Duật xoay người rời khỏi phòng họp.
Ân? Hàn Duật? Anh tiến vào lúc nào?
Minh Minh ngốc một chút, bất quá Hàn Duật một giám đốc quan hệ công chúng, có thời gian để gặp cô, điều đó có nghĩa là bữa tiệc tối vẫn chưa diễn ra - một điều tốt! Tiếp tục làm việc!
Tình cảm mãnh liệt giằng co một suốt đêm, sáng ngày hôm sau quay phim ngắn chủ đề “Phong”…
Một đêm một ngày, “Thâm lam chi dạ” đổi mới vô số ký lục,nó cũng được kế thừa và phát triển chủ đề của trang phục truyền thống "vẻ đẹp ngàn năm" được truyền thông ngoại lệ thích và chuyển phát.
“Thâm lam chi dạ” công thành danh toại, tất cả các khách mời và các nhà thiết kế phía sau đều được gửi đến đỉnh cao của dữ liệu.
Đương nhiên, dưới ánh đèn rực rỡ, cũng có người đập phá tiền bạc hoặc ác ý chạm vào đồ sứ, nhưng đó là sân nhà của Hàn Duật.
Ngày 24 tháng 10, ngày thứ ba bữa tối, công việc kết thúc, những người còn lại trở về tổ.
Trên đời không có bữa tiệc nào không tàn, nhóm chỉnh sửa ảnh tan rã trước, Minh Minh làm ông chủ, tất cả thành viên của nhóm đã được mời đến một bữa tiệc tại quán bar.
Sau khi cố gắng hết sức để ngắm nhìn khung cảnh đẹp nhất, bạn nên uống loại rượu mạnh nhất và làm loại tình yêu cuồng nhiệt nhất!
Lời nói là nói như vậy, nhưng thực tế mỗi bước đều phải thận trọng.
Minh Minh vừa mở mắt liền mắt choáng váng.
Phòng khách sạn xa lạ, thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, có người ở trong phòng tắm tắm rửa.
Ai?
Tối hôm qua cô ấy có chút say, nhưng cô ấy đã nhờ Diệp Lăng đến đón trước, cô làm sao có thể tỉnh lại trong khách sạn?
Sau cơn say cái đầu không còn gọi bằng đầu nữa, Minh Minh đỡ cơ thể nhức nhối nhớ lại những kíuwsc vụng vỡ đêm hôm qua.
Cô nhớ rõ đã nhìn thấy Diệp Lăng?
Sau đó đâu?
Yến Sơ Phi? Vì cái gì tối hôm qua lại nhìn thấy Yến Sơ Phi?
Trong phòng tắm là anh ấy?
Ý thức không rõ ràng cùng bạn trai cũ lăn lộn, tình huống này khiến Minh Minh không thoải mái.
Nhưng vẫn đỡ hơn nếu say rượu và quan hệ với một người nam nhân lạ mặt.
Ba mươi giây sau, cô rút lại câu nói trên.
“Anh, anh, sao có thể là anh?” Minh Minh tròn mắt nói.
Người đàn ông từ phòng tắm bước ra có thân hình vô cùng săn chắc, nghe thấy câu hỏi của Minh Minh, người đàn ông buộc một chiếc khăn tắm quanh hông, anh lên giường vây lấy Minh Minh đang kinh ngạc.
“Chuyện này phải hỏi cô.” Nam nhân trên cao nhìn xuống, thanh âm thấp thuần.
"Tôi? Là, tôi?" Cô đã làm gì?
“Đúng vậy, cô đạp tôi một buổi tối, còn đánh tôi, hông nhớ sao?”
Gì?
“…”Hoa Diệp nhìn cô mỉm cười.
Biểu cảm của cô ấy có thể dễ thương hơn không?
Câu chuyện nhỏ:
Minh Huyên: Chị, chị ăn gian rồi.
Minh Minh: Chị vẫn chưa kết hôn, có chuyện gì vậy.
Minh Huyên: Lâu ca, chị già đã hủy hoại chú của anh và người thân của anh, anh nghĩ thế nào?
Hoa Vân Lâu: Chú và cháu trai của tôi cũng tốt.
Lâm Phục:… Ta thua, cái này thật biết tát.