Trang Viên Tiểu Nữ Nô

Chương 81: Chức trách của tính nô

Lúc này đang là giữa trưa, rất nhiều giáo sư cùng học sinh cũng đi về hướng nhà ăn, cho dù nơi huyết tộc ở hẻo lánh so với những nơi khác, thì bây giờ cũng xem như đã náo nhiệt hơn bình thường một chút. Mọi người khe khẽ nói nhỏ, nhưng càng thảo luận bàn tán lại càng tò mò. Trong vòng giao lưu của giới quý tộc sẽ không bao giờ tách rời khỏi những vấn đề quyền lợi, tài bảo, sắc đẹp.

Khó trách thân vương huyết tộc lại ngoan ngoãn ngốc ở học viện ma pháp, tận tâm tận lực mà dạy học, quả nhiên là do Công tước đại nhân đã trả giá không ít .

Tư Cảnh không trở về phòng nghiên cứu, mà là trực tiếp về về biệt thự nhỏ của mình, vừa vào cửa liền đem Tư Nguyệt ôm vào phòng tắm.

“Ngải Viễn cùng Eldredge đã làm gì?” Tận lực áp chế sức lực mà cởϊ qυầи áo Tư Nguyệt ra, nhìn thấy những vết dẫm cũng vết véo xanh tím ghê người lộ rõ trên thân thể, Tư Nguyệt ôm thân mình không dám nhìn hắn.

Thật mệt cho Eldredge còn chuẩn bị loại thuốc mỡ kỳ lạ này. Tuy rằng có tác dụng ngừng đau đớn cùng tổn thương, nhưng bề ngoài thoạt nhìn lại càng thê thảm.

Tư Nguyệt bị Tư Cảnh kéo qua, da thịt trước ngực trắng nõn xanh tím còn phiếm hồng. Hai đầṳ ѵú sưng to , giống như đã bị dã thú điên cuồng cắn xé .

“Là ai?”

Cẩn thận quan sát, Tư Cảnh mới phát hiện căn bản không phải dấu răng, mà là dùng ngón tay véo ra dấu vết này.

“Ngải Viễn…”

Tư Nguyệt hút mũi ủy khuất, lui về phía sau nửa bước, cực kỳ giống như dáng vẻ tính nô thuận theo chờ phạt .

“Vì sao không phản kháng?”

Sắc mặt giận dữ, con ngươi nhìn chằm chằm vào Tư Nguyệt, Tư Cảnh than khẽ, đem ma dược chữa khỏi bên trong áo choàng lấy ra bôi lên trên người Tư Nguyệt .Cảm thấy thân thể nàng tốt hơn một chút mới ôm nàng tiến vào bồn tắm.

“Không muốn thêm phiền toái cho chủ nhân … Hơn nữa cũng… Không phải rất đau… Có Ma Đằng , Ngải Viễn không thể muốn thân mình Tư Nguyệt, cho nên Tư Nguyệt liền tùy hắn.”

Khuôn mặt nhỏ gần như sắp chôn vào trong nước phun bong bóng, Tư Nguyệt ôm bả vai không dám ngẩng đầu.

“Em đó.”

Một cái đánh qua nhưng đến bên người nàng lại thu lại phần lơn sức lực, nhẹ nhàng gõ nhẹ lên đầu Tư Nguyệt , chuyển tay xoa nắn: “Sẽ không có lần sau. Chủ nhân sẽ bảo vệ tốt cho em, còn có thân vương huyết tộc… Hắn có làm đau em không?”

Tư Cảnh bỗng nhiên cảm thấy đáp ứng Eldredge , chỗ tốt đạt được quá nhiều. Ngải Viễn là con cháu quyền quý , dám động tay động chân với Tư Nguyệt , chính là nắm chắc chuyện hắn sẽ không vì một tính nô cùng mà gia tộc hắn xung đột. Nhưng thân vương huyết tộc không như vậy, không thỏa mãn được thân vương huyết tộc, đưa tới phiền toái chính là cùng học viện ma pháp đối nghịch, thậm chí còn ảnh hưởng đến quyền lợi của đế quốc .

“Không.” Tư Nguyệt nâng đôi mắt màu hổ phách lên, mang theo chút ý cười: “Nô ɭệ nhìn vẫn còn khỏe không?”

Tư Cảnh trầm mặc một lát mới nhẹ nhàng mà gật gật đầu. Hắn cởϊ qυầи áo của mình tiến vào trong nước, ôm lấy thân mình Tư Nguyệt , vuốt ve nô ấn sau eo nàng , nhỏ giọng nói: “Nếu bảo bối không muốn, về sau cũng chỉ cần hầu hạ một mình chủ nhân .”

“Muốn a ~”

Tiếng nói ngọt ngào mang theo tràn ngập lấy lòng, Tư Nguyệt xoay người ôm lấy cổ Tư Cảnh nói: “Đây chính là việc của Tư Nguyệt đâu, là sở trường của Tư Nguyệt, hì hì.”

Thật là một tính nô nghe lời ngoan ngoãn lại hiểu chuyện , quả thực hoàn mỹ đến kỳ cục. Tư Cảnh lại cảm thấy có chút đau lòng, hắn cúi đầu hôn lấy cánh môi Tư Nguyệt liếʍ láp, tránh đi đề tài này: “Đêm nay ngủ sớm một chút, ngày mai chúng ta liền ngồi xe đi nguyệt hồ chơi.”

“Hả? Không phải cuối tuần sao? Còn một ngày nữa…” Tư Nguyệt kỳ quái.

“Chúng ta cùng nhau trốn học.” Ở trong nước bắt lấy vòng eo không an phận của nàng , Tư Cảnh hít sâu một hơi nói: “Cho nên chúng ta nhanh làm thôi .”

Sự thật chứng minh ở phương diện hoan ái, lời nói nhanh hay chậm một chút chưa bao giờ đáng tin cậy.

Tư Nguyệt cảm thấy eo mình sắp bị gãy đứt, bụng nhỏ lại trướng , từ phòng tắm lăn đến phòng ngủ lại lăn đến phòng bếp cùng phòng khách , cuối cùng lại trở lại phòng tắm, đường chân trời phương xa đã lấp lóa ánh sáng trắng.

Cây thế giới phát ra thanh âm nặng nề thê lương. Tư Nguyệt che lại lỗ tai dựa vào trong lòng ngực Tư Cảnh, ngẩng đầu liền thấy khuôn mặt lo lắng sốt ruột của hắn.

Có chuyện gì đó dù không muốn cũng đã xảy ra. Nàng loáng thoáng có thể cảm nhận được.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~