Trang Viên Tiểu Nữ Nô

Chương 80: Tư Nguyệt nguyện ý

Từ đế quốc nhân loại đến cây thế giới là một lộ trình cực xa, có thể làm được những việc này tất nhiên sẽ có không ít người. Trừ bỏ quân đội được huấn luyện, không có khả năng là người vô tình đi qua hay là nhà thám hiểm.

“Không sai, càng đáng sợ hơn nữa là những nhân loại này sau khi bị phát hiện liền chạy thoát, chỉ sợ mấy ngày nữa sẽ trở lại nhân loại đế quốc.” Eldredge hỏi: “Công tước đại nhân hiện tại muốn chuẩn bị thì vẫn còn kịp.”

Hiện tạimuốn chuẩn bị cũng không còn kịp rồi.

Vậy mà dám ra tay với cây thế giới, những người này trốn trở về, sẽ mang theo sự phẫn nộ của các chủng tộc khác, thậm chí là Long tộc chịu trách nhiệm bảo hộ cây thế giới cũng sẽ tiến công. Tư gia tuy rằng có quyền lớni, nhưng trong chuyện quân đội, hắn rất khó làm chủ. Tư Cảnh cũng không thể đem đồng bào cự tuyệt ở bên ngoài lãnh thổ .

Đây là ý của quốc vương hay là của ai khác? Tư Cảnh cực kỳ khẩn trương .

“ Tộc Tinh Linh yêu hoà bình.Nghe đồn chỉ cần có thể chữa trị cho cây thế giới, cung cấp dược liệu thích hợp , có thể sẽ bỏ qua không so đo nữa.”

Đầu Tư Cảnh càng đau hơn.

“Cho nên Công tước đại nhân, ta là thiệt tình muốn cùng ngươi bồi đắp quan hệ.” Chỉ vào hai quyển sách, Eldredge nói: “Nếu ngài muốn chế tác dược , ta sẽ tận lực trợ giúp cung cấp tài liệu cho ngài, nếu ngài muốn nghênh chiến Long tộc, ít nhất ở trong học viện ma pháp , ta có thể lấy thân phận cá nhân cung cấp trợ giúp.”

“Thù lao thì sao?.” Tư Cảnh thở dài. Hắn gần đây vẫn luôn nghiên cứu nâng cấp loại ma dược chữa khỏi , thậm chí không tiếc để Tư Nguyệt cùng Ma Đằng giao hoan, đúng là bởi vì dị động của cây thế giới .

Chỉ là không nghĩ tới, việc này so với trong tưởng tượng của hắn càng nghiêm trọng hơn nhiều. Chuyện xuất binh lần này của Ngải gia hắn hoàn toàn không biết. Thật là dẫm đến trên đầu hắn rồi.

“Tư Nguyệt.”

Eldredge rốt cuộc cũng nhìn thẳng vào Tư Cảnh, gằn từng chữ một mà nói: “Ta thực thích thân thể nàng. Công tước đại nhân nếu để nàng đem ta hầu hạ thoải mái, ta đương nhiên sẽ ra lực. Tuy rằng ta cố ý muốn kết giao, nhưng chỉ mình ta nỗ lực, cũng không ổn, ngươi nói phải không?”

“Tính ái với dị tộc đối với nàng mà nói quá mức cố sức.”

Nói có sách mách có chứng, đúng thực là Tư Cảnh rất muốn hợp tác. Nhưng Tư Cảnh vẫn không lập tức đáp ứng Eldredge, mà là lạnh mặt phân tích nói: “Tư Nguyệt chỉ là nhân loại. Thời điểm cùng ta làʍ t̠ìиɦ ngẫu nhiên có lúc còn ngất xỉu, chỉ sợ hầu hạ thân vương không tốt.”

“Không sao, ta không ngại. Nếu muốn tùy tiện chơi thì ta sẽ không tìm nàng, liền trực tiếp tìm công chúa huyết tộc .”

Hắn quyết tâm muốn Tư Nguyệt. Tư Cảnh trầm mặc, cảm thấy trong lòng có chút bất lực.

Nói thực ra để tính nô giúp chủ nhân hầu hạ khách nhân, trong cuộc xã giao thắng được một chút ích lợi hoặc nhân tình, đây là giá trị lớn nhất của nàng. Có thể dùng một tính nô lấy lòng thân vương huyết tộc, mua bán này hắn không làm, có rất nhiều người muốn làm.

Nhưng tính nô kia là Tư Nguyệt.

Tư Cảnh nhìn về phía ngoài cửa phòng do dự , Eldredge lại nói lời xuôi tai: “Nàng khẳng định sẽ rất vui lòng tiếp nhận giao dịch này. Nếu công tước sợ ta đem nàng làm bị thương, chúng ta có thể cùng nhau.”

Làn da Eldredge tái nhợt , lộ ra tươi cười : “Có ngươi ở đây, còn không yên tâm sao?”

“Ta phải hỏi ý kiến Tư Nguyệt một chút .” Tư Cảnh đứng lên, đem đồ vật tràn ngập dụ hoặc kia đẩy ra, tiểu nhân nhi ngoài cửa cũng đã đợi trong chốc lát.

“Tư Nguyệt thực nguyện ý.” Đầu nàng cúi thấp , thanh âm nho nhỏ, tay chộp vào trên cửa dày nặng nói: “Nguyện ý.”

Giao dịch tiến hành vô cùng vững vàng, Tư Cảnh đem đồ vật cất vào trong túi màu đen của mình, bên trong còn có bài thi của lớp cao cấp , hắn cúi người đem Tư Nguyệt ôm vào trong lòng ngực rời đi.

Chủ nhân này so với Tư Nguyệt càng tuyệt tình. Eldredge còn mong đợi ở trong phòng tiếp khách này cùng Tư Cảnh tiến vào thân thể mỹ diệu của nàng, nhưng Tư Cảnh lấy lý do hiện tại còn quá nhiều chuyện cần hắn trực tiếp giải quyết.

“Vậy đêm mai đi?” Đem hai người đưa ra bên ngoài, Eldredge nhìn chằm chằm khuôn mặt Tư Nguyệt, ngữ điều không cho phép thương lượng “Đêm mai, ba người chúng ta cùng nhau làm?”

Tư Nguyệt sợ hãi mà bắt lấy vạt áo trước của Tư Cảnh , Tư Cảnh trầm giọng nói: “Chờ thứ hai tuần sau được không? Cuối tuần ta muốn mang Tư Nguyệt đi ra ngoài một chuyến.”

“Buổi tối chủ nhật .” Nhìn thấy có người chung quanh tò mò , Eldredge đề cao vài phần âm lượng, nghiễm nhiên là chạm đến điểm mấu chốt của nàng: “Công tước đại nhân chẳng lẽ là không muốn để tính nô hầu hạ ta? Ta trăm cay ngàn đắng tới học viện ma pháp … “

“Vậy thì buổi tối chủ nhật.”

Tư Cảnh sợ hắn lại nói thêm gì, nhanh chóng đáp ứng sau đó liền rời đi.