Trên đài, Tư Cảnh nhìn chằm chằm vào nàng, phát hiện nàng gần như nếu nhắm mắt lại, một giây sau liền ngủ thϊếp đi, không tự chủ được mà nhăn nhăn mày. Cũng không phải tức giận Tư Nguyệt, mà là oán trách mình đem nàng lăn lộn đến quá tàn nhẫn.
Lộ ra dấu hôn xanh tím rõ ràng trên nửa phần cổ tuyết trắng, là kiệt tác do hắn một lần lại một lần gặm cắи ʍút̼ vào da thịt non mềm của nàng. Hiển nhiên rất nhiều bạn học đều thấy, ánh mắt ái muội mà nhỏ giọng khe khẽ nói nhỏ.
“Nội dung kế tiếp sẽ giảng đến phần tiến hành trắc nghiệm tính hệ ngày mai . Tổng thành tích sẽ đưa vào thành tích cả năm học.” Tư Cảnh lập tức ngăn cản sự phân tâm của bọn học sinh, ngữ điệu lại tận lực giảm nhỏ.
Các bạn học liền không thể không tập trung tinh thần cùng lực chú ý nghe hắn giảng. Đợi khi tiếng chuông tan học vang lên, Tư Cảnh vẫn đang giảng bài, thẳng đến khi các bạn học đều lo lắng sẽ trễ chương trình học kế tiếp , Tư Cảnh mới khép sách lại nói: “Vậy buổi giảng đầu tiên xong rồi.”
Đã không có thời gian đứng dậy hành lễ các bạn học sôi nổi thu thập sách vở, trực tiếp đi ra phòng học.
“Bảo bối , tỉnh tỉnh.” Hàng người phía trước đã đi rồi, Tư Cảnh trực tiếp ngồi xuống bên cạnh Tư Nguyệt, không chút để ý ánh mắt của học sinh mà duỗi tay vuốt ve gương mặt nàng, nhẹ nhàng cười nói: “Nên rời giường.”
“Ngô… Vây…” Đô đô miệng, Tư Nguyệt dùng gương mặt cọ cọ ngón tay Tư Cảnh, nghiễm nhiên là bị dưỡng ra tật xấu ngủ nướng, “Tư Nguyệt chỉ ngủ tiếp một chút, chỉ một chút thôi…”
“Đợi lát nữa phải đi học.” Tư Cảnh đem ngọn tóc nàng nâng lên môi hôn “Khai giảng ngày đầu tiên liền trốn học sẽ không phải là bé ngoan.”
“Nhưng mà Tư Nguyệt thật sự buồn ngủ quá.” Mắt phải màu hổ phách tràn đầy nhập nhèm buồn ngủ, Tư Nguyệt hiển nhiên là ngủ đến mơ hồ, tiếng nói mềm mại mà lên án nói: “Tiểu huyệt thực ngứa thực đau , mông cũng đau quá. Ô ô, Tư Nguyệt muốn ngủ.”
Lời này vừa nói ra làm mặt mấy nam sinh đi ngang qua có chút đỏ bừng, vội vàng nện bước nhanh hơn sợ quấy rầy hai người. Tư Cảnh bật cười mà gãi nhẹ cái mũi nàng : “Là chủ nhân không tốt, không chịu đựng được bảo bối câu dẫn. Nhưng mà nếu không học đủ buổi sẽ phải lưu ban, bảo bối …”
Lời còn chưa nói xong, Tư Nguyệt cau mày xoay mặt, rõ ràng là lại ngủ.
Dù sao cũng là do mình đem nàng lăn lộn thành thế này, cần phải gánh vác trách nhiệm. Tư Cảnh hô một tiếng Arya, cô gái vẫn luôn chờ đợi ngoài cửa không rời đi gần như là chạy như bay tiến vào, khuôn mặt chờ mong còn không chờ Tư Cảnh mở miệng, liền đem sách của mình cùng Tư Nguyệt đều ôn vào trong ngực.
“Đưa đến văn phòng của ta.” Tư Cảnh tìm một góc độ thích hợp liền đem Tư Nguyệt ôm vào trong ngực, nhỏ giọng phân phó.
Arya gắt gao nắm chặt sách, thật lâu sau mới gật đầu rời đi.
Tiết thứ hai là học về nhận thức dược liệu, trên bàn bày ra các loại đồ đựng dược liệu . Trước khi tiếng chuông vào học tiết thứ hai, Tư Nguyệt đã có mặt tại phòng học. Chính xác ra là bị Tư Cảnh ôm vào phòng học.
“Viện trưởng hệ … Sao ngài lại đến ?” Người dạy tiết này chính là giáo sự trẻ tuổi mới đến học viện nửa năm, nàng khẩn trương không ngừng đem tóc vén ra sau tai, quả thực so với bọn học sinh lặng ngắt như tờ còn khẩn trương hơn.
“Ta tới bồi bảo bối của ta.” Tư Cảnh cảm thấy cần phải nói lời công bằng: “Ta đưa học sinh đi học, thân thể của nàng không thoải mái. Không cần phải quan tâm ta, ngươi an tâm giảng bài đi.”
Ôm Tư Nguyệt ngồi vào một góc cuối cùng , Tư Cảnh ăn trường bào chính thức của học viện , nhưng không chút để ý mà đem lưng dựa ở trên tường, đem Tư Nguyệt ôm vào trong ngực đảm đương làm gối ôm thịt cho nàng .
Nữ giáo sư chỉ đành vô cùng cẩn thận mà bắt đầu giảng bài, sợ có chút mơ hồ sẽ bị Tư Cảnh nghiêm khắc bắt bẻ chỉ ra lỗi sai. Nàng vẫn luôn trộm dùng khóe mắt đánh giá Tư Cảnh, nhưng sắc mặt Tư Cảnh lại càng ngày càng âm trầm.
“Thực ồn.” Tư Nguyệt vặn vẹo thân mình, che lỗ tai lại , “Ngưu hoa lan mới không có hiệu quả giải độc, thời điểm động vật trúng độc ăn nó là bởi vì nó chứa nhiều hơi nước, hương vị ngọt lành, xúc tiến sự hấp thu.”
“Hửm?”