Đón người mới đến tiệc tối sau đó là khẩn trương trong việc học học tập. Dựa theo lệ thường, mỗi tân học sinh sẽ ở giảng được lớn nhất của hệ lựa chọn cử hành khảo nghiệm, sau đó sẽ nghe truyền thụ tự truyện của tổ tiên cùng hệ. Hệ ma dược có cống hiến lớn nhất đối với nhân loại, lúc này giảng đường cất chứa 300 người lúc này đã quá tải.
Trừ bỏ tân học sinh, còn có những người dân bày ghế nhỏ muốn thấy buổi lễ long trọng này, đặc biệt những nữ sinh còn đặc biệt trang điểm bày ra dáng vẻ xinh đẹp nhất để đến xem những người tai giỏi được tuyển chọn trên đế quốc.
Trong tiếng ngươi đi bên trái, ngươi đi phía sau, ngươi đυ.ng vào ta la hét ầm ĩ, mọi người nhón chân mong chờ, người được mong chờ rốt cuộc cũng bước vào cửa. Một thân trường bào màu đen thêu chỉ bạc, khuôn mặt anh tuấn nghiêm túc hôm nay lại mang theo ý cười. Bàn tay của nam nhân vốn dĩ là để cầm nắm dược liệu hôm nay lại vươn một bàn tay, nhẹ nhàng mà vuốt ve một bàn tay khác.
Tư Nguyệt bị Tư Cảnh nắm tay tiến vào giảng đường, liền phát hiện mình đã không còn chỗ ngồi. Đôi mắt mấy trăm cũng nhìn chằm chằm mình, nàng sợ hãi mà ôm chặt ma dược được mang đến giới thiệu trong lòng ngực, theo bản năng mà hướng về phía sau lưng Tư Cảnh trốn.
“Không sao, đừng sợ.” Tư Cảnh ôn nhu an ủi, lại nắm tay nàng đi về phía trước. Đôi mắt lạnh nhạt mà đảo qua toàn trường, nhìn chằm chằm cô gái đứng thứ nhất ở hàng trung tâm theo kim cài áo ngọc bích mở miệng: “Arya.”
“Vâng!” Cô gái được gọi kích động đứng lên, hô hấp có chút dồn dập: “Giáo sư có yêu cầu gì cần em hỗ trợ sao?”
Nàng là học sinh cấp cao niên, từ năm thứ hai xin vào hệ liền vẫn luôn đi theo Tư Cảnh, có thể nói là học sinh trợ thủ duy nhất của Tư Cảnh. Có thể thực nghiệm điều chế ma dược, nghiên cứu báo cáo, còn có thể xử lý dược liệu, cho dù là pha cà phê cho giáo sự, nàng đều tận chức tận trách mà hoàn thành tốt.
“Đi ra ngoài. Tiết khóa này ngươi đã nghe ba lần, lãng phí thời gian.” Nghênh đón Arya là một thân nước lạnh, ngữ điệu Tư Cảnh khi hướng về phía Tư Nguyệt lại trở nên cực kỳ ôn nhu, “Bảo bối , ngồi kia.”
“Vâng ~” Tư Nguyệt đỏ mặt gật đầu, có chút thấp thỏm mà bước bước chân đến chỗ ngồi, đối với Arya sắp khóc nhỏ giọng nói: “Cảm ơn cậu.”
Ai muốn tính nô như ngươi cảm ơn ta! Arya ở trong lòng nhỏ giọng mà mắng một câu, nhưng vẫn khiêm tốn mà hành xong lễ, lúc này mới mỉm cười đi ra phòng học.
“Ngay cả con gái bá tước cũng đuổi đi…” Các nữ sinh không khỏi tặc lưỡi, tự giác cùng Tư Nguyệt bảo trì khoảng cách. Các nam sinh lại nhìn chằm chằm mặt Tư Nguyệt , sau đó bất giác lại đỏ mặt , bắt đầu nghĩ ra các loại chuyện mơ màng, cuối cùng bị thanh âm lãnh khốc của Tư Cảnh dùng để dạy học hoàn toàn đánh gãy.
“Ma dược là một môn học cao thâm, yêu cầu kiên nhẫn, dũng khí, cùng với tinh thần không sợ thất bại thăm dò . Ma dược có thể chữa trị cứu chữa cho mấy chục đồng bào khi xung đột chủng tộc , cũng có thể gϊếŧ chết mấy vạn dị tộc.” Tư Cảnh lạnh lùng nói: “Hy vọng mọi người trong tương lai đều có thể cống hiến với nhân loại đế quốc .”
Nói xong những lời đơn giản, theo tiếng lật sách xoẹt xoẹt , từ nhất trang thức nhất ma dược chữa khỏi cơ sở bắt đầu bài giảng. Tư Nguyệt phát hiện lúc này chủ nhân phá lệ nghiêm túc, nhưng cũng phá lệ buồn phiền. Dù sao cũng là nói đến mấy trăm năm biến chủng, tri thức dược lý tối nghĩa khó hiểu làm nàng nghe đến mệt rã rời.
Đêm qua Tư Cảnh bưng bánh kem trở về đút nàng ăn xong, về sau vẫn luôn làʍ t̠ìиɦ, từ trên ghế tiệc tối đếm ghế dựa sô pha, mãi cho đến khi đến trên giường Tư Cảnh ở biệt thự nhỏ , hai người gần như không có tách ra. Cho đến sáng nay cần thiết phải đổi đồng phục khi Tư Cảnh mới bắn ra, Tư Nguyệt lúc ấy mới ăn vạ chủ nhân thay quần áo cho nàng nghỉ ngơi một lát.
Lúc này dưới thân còn hàm chứa tϊиɧ ɖϊ©h͙ chủ nhân, hai căn dươиɠ ѵậŧ giả đem dưới thân cắm đến tràn đầy, tuy rằng không động nhưng cảm giác dính nhớp cũng đủ Tư Nguyệt phân tâm. Sách vở khi lật đến trang thứ ba Tư Nguyệt liền ngáp một cái, ghé vào trên bàn sách híp đôi mắt.