Bán Thân Cho Tình Cũ.

Chương 31: Ước Mơ Trở Thành Hiện Thực.

ƯỚC MƠ TRỞ THÀNH HIỆN THỰC.

Bảo Vy vẫn chưa có cơ hội kể về Huỳnh Nam cho Thuỳ Trang nghe nên Thuỳ Trang hơi ngạc nhiên trước lời chia sẻ này của anh.

- Tôi sẽ chọn một cơ hội nào đó để nói rõ và cầu hôn với Bảo Vy - Huỳnh Nam kết luận, giọng anh yếu ớt - Cô ủng hộ tôi chứ?

Thuỳ Trang đặt đũa xuống, mỉm cười.

- Hai người rất xứng đôi! Vậy, tôi giúp gì được cho anh đây?

- Tạo cơ hội cho tôi được bên cạnh Bảo Vy, nhắc đến tên tôi trong những cuộc trò chuyện của hai người, tôi nghĩ nếu có sự trợ giúp của cô, cô ấy sẽ không tránh xa tôi được nữa!

- Được thôi, tôi sẽ làm theo ý anh - Thuỳ Trang đứng lên giúp Huỳnh Nam thu dọn bàn ăn.

- Cảm ơn cô nhiều lắm!

Thuỳ Trang có thể tưởng tượng ra Bảo Vy sẽ phản ứng thế nào trước lời cầu hôn của một người mà đó giờ nó vẫn xem là bạn và tất nhiên cô biết nhỏ bạn cô sẽ từ chối Huỳnh Nam, bởi người trước nay nó yêu chỉ có Tô Lập Hy, cô lo cho anh, cô lo cho mối quan hệ giữa anh và Bảo Vy. Nhưng cô không cách nào can ngăn anh được, anh đã thổ lộ anh yêu Bảo Vy, chờ đợi Bảo Vy suốt năm năm trời và giờ đây anh đang phát điên lên vì người đó không hề đoái hoài đến tình cảm của anh. Thôi thì cô đành để anh bày tỏ vậy, nếu một mai anh thất bại, cô sẽ an ủi anh, cũng giống như trước đây cô tự tìm cách để an ủi mình. Cô tin chắc mình có thể làm được!

🌿🌿🌿🌿

- Anh điên rồi Tô Lập Hy, tôi cá là bạn gái anh sẽ xé xác anh ra nếu biết anh đem tôi về đây đấy!

Sau hồi lâu tranh cãi, chống cự, cuối cùng Bảo Vy cũng bất lực ngồi xuống ghế sô pha và cầm lấy ly nước từ tay Tô Lập Hy, uống thuốc.

- Xem ra cô vẫn bướng bỉnh như xưa nhỉ - Tô Lập Hy phê bình cô - Để dụ cô ăn một buổi trưa và uống thuốc, còn phí sức hơn là chạy bộ một trăm vòng ấy.

Bỏ mặc Bảo Vy ngồi đó bất mãn, Tô Lập Hy đi vào thu dọn và vệ sinh phòng ngủ.

Anh đang hành hạ tôi đấy Tô Lập Hy ạ, anh đưa tôi đến cái nơi mà anh đã từng chung sống cùng người phụ nữ đó, khác nào tra tấn, tát thẳng vào mặt tôi?

Bảo Vy đảo mắt quanh căn hộ sang trọng với những món nội thất đắt tiền của Tô Lập Hy, cuộc sống của hắn hiện giờ xem ra rất dư giả, rất thoải mái, hầu như tất cả mọi thứ đều có đủ, không thiếu thốn gì cả, chẳng bù với căn phòng nhỏ trong khu cư xá của cô. Cuối cùng Tô Lập Hy đã có thể thực hiện được mơ ước của mình...

“ Tô Lập Hy, xem này, những mặt hàng của chúng ta bán chạy lắm nhé, thêm sáu người nữa đặt hàng” - Bảo Vy thích thú chỉ tay vào trang web bán hàng trực tuyến của mình.

Kể từ lúc vết thương trên tay lành lại, Tô Lập Hy không đến SL shisha lounge làm nữa. Biết hắn là người đàn ông trọng sĩ diện, không thích dùng tiền của cô, nên cô đã đưa ra ý định cùng nhau hợp tác kinh doanh một ngành hàng nào đó và Tô Lập Hy chính là người đề cử kế hoạch bán hàng trực tuyến này. Họ sưu tập những vật dụng cá nhân, cột kẹp, trang sức phụ kiện thật lạ mắt, có cả những thứ do chính tay họ làm, sau đó chụp hình và đăng lên mạng, kết quả là những mặt hàng đó được mọi người yêu chuộng, đón nhận và đặt mua nhiệt tình.

“ Bảo Vy, tuần sau chúng ta giao hàng ít lại đi, để em có thời gian học hành, em bỏ lớp luyện thi đại học và luyện vẽ mấy hôm rồi, cứ tiếp tục anh sợ...”

“ Em nghỉ nốt tuần này, đang bán được, phải thừa thắng xông lên chứ” - Bảo Vy ngắt ngang lời Tô Lập Hy – “ Anh đừng lo, em có năng khiếu vẽ mà, không rớt được đâu!”

Những lời đó của Bảo Vy không làm Tô Lập Hy yên tâm hơn tí nào, thậm chí còn khiến hắn cảm thấy mình là một thằng đàn ông vô dụng, bất tài, không có khả năng cho người mình yêu một cuộc sống chu toàn, bình thản, lúc nào cũng kéo cô vào những rắc rối, những nặng nề của cuộc sống mưu sinh thường ngày, nhưng hắn không cách nào buông tay cô được, hắn yêu cô nhiều lắm, hắn tự hứa với bản thân mình sau này hắn nhất định sẽ trở thành một người đàn ông thành đạt để lo lắng cho cô, để mang đến cho cô những thứ tốt đẹp nhất trên đời này.

“ Bảo Vy, ước mơ của em là gì?” - Đột nhiên Tô Lập Hy hỏi Bảo Vy.

“ Trở thành một nhà trang trí nội thất nổi tiếng trong và ngoài nước” - Bảo Vy cười – “Còn anh?”

“ Trở thành một nhà kinh doanh giỏi, sở hữu một căn hộ rộng lớn sang trọng, đầy đủ tiện nghi, một chiếc xe ô tô đời mới, quan trọng nhất là xây dựng một mái ấm gia đình, có anh, có em và có những đứa trẻ”

Khi nói câu ấy, chắc Tô Lập Hy không ngờ sẽ có một ngày hắn và cô chia tay nhau. Trong giấc mơ của hắn giờ đây đã không còn chỗ đứng cho cô nữa rồi. Thì ra sau quen biết là hẹn hò, nhưng sau hẹn hò còn có chia tay.

Nhưng, sao trong nhà Tô Lập Hy không có tấm ảnh nào của hắn ta và người phụ nữ đó hết nhỉ? Cô đoán chắc họ còn có một căn hộ khác, và ở đó chắc đâu đâu cũng toàn hình ảnh, vật dụng của cô ta. Họ giàu vậy mà.

- Vẫn câu nói đó, tôi muốn về nhà! Không có lý do gì để tôi phải ở đây cả. - Thấy Tô Lập Hy đi ra, Bảo Vy lên tiếng.

Tô Lập Hy đi thẳng vào bếp rót ly nước.

- Đối với tôi, lời nói của cô không có giá trị, cô biết mà, thế nên đừng cố chống cự làm gì cho đuối sức. Cô sẽ phải ở lại đây cho đến khi cô tự mình lết đi được - Anh chỉ tay vào phòng ngủ - Cô sẽ dùng căn phòng đó, cô yên tâm đi, tôi hứa tôi sẽ tránh xa khu vực nào có cô.

- Tính tình anh quái dị thật, rõ ràng rất ghét tôi, không muốn gặp tôi, cớ sao còn lôi đầu tôi đến đây chứ?

- Tôi tội nghiệp Thuỳ Trang thôi, cô đang thê thảm thế này, tất nhiên Thuỳ Trang không thể bỏ mặc cô, tôi không muốn Thuỳ Trang ngày ngày đến cái nơi tồi tàn đó và leo bốn tầng lầu. Bây giờ tôi có việc phải ra ngoài, cô có thể điện thoại thông báo cho bạn cô biết, thay vì leo bốn tầng lầu, cô ta sẽ đến đây và sử dụng thang máy tiện lợi. - Tô Lập Hy lấy chùm chìa khoá trên bàn và mở cửa. Trước khi đóng cửa lại, hắn ta không quên cảnh báo cô. - Tôi biết tìm cô ở đâu nếu cô bỏ trốn đấy. Đừng cố làm mọi chuyện phức tạp lên, tính cộc cằn của tôi vẫn chưa sửa được đâu.

Bảo Vy chưa kịp đáp trả thì một tiếng “ rầm” vang lên. Tô Lập Hy đi mất rồi!

🌿🌿🌿🌿🌿

“ Ngày mai ký hợp đồng, tôi muốn anh yêu cầu ông Trần sau khi nhận tiền, trong vòng một tuần phải dọn ra khỏi căn nhà đó!”

“Tôi biết rồi sếp”

Tô Lập Hy kết thúc cuộc gọi, lên xe và lái đi.