GẶP PHẢI TAI NẠN.
Mấy bóng đèn trần ngay lối lên xuống cầu thang chẳng những chưa được thay mới, mà còn không ngừng chớp tắt, toả sáng yếu ớt xuống mấy bậc thang, Bảo Vy thở dài, lấy chiếc di động từ trong túi áo khoác ra, bật chế độ đèn pin và rọi đường. Ngày mai cô sẽ tiếp tục than phiền với người quản lý để ông ta nhanh chóng giải quyết tình trạng này, cô đoán rất nhiều người trong khu cư xá cũng đang bức xúc như cô.
Vừa nghĩ vừa bước, đột nhiên Bảo Vy bị ai đó từ phía sau dùng sức đẩy mạnh, mất thăng bằng, Bảo Vy chúi người ngã xuống cầu thang.
Lăn lăn lăn..toàn thân cô cứ theo đà trượt xuống cho đến khi đầu cô va mạnh vào bức tường, mọi thứ náo loạn và cô nghe thấy tiếng thét từ trong cổ họng mình sau một cơn chấn động mạnh, trải qua vài giây đau đớn, cảnh vật trước mắt cô nhoè đi, tối dần..
Cô ngất đi lúc nào không hay!
Trong cơn mê, dường như cô nghe thấy tiếng Thuỳ Trang gọi tên cô, không ngừng gọi..
Thấy tình hình Bảo Vy không ổn, mọi người trong khu cư xá vội giúp Thuỳ Trang gọi một chiếc taxi và ẵm Bảo Vy lên xe để Thuỳ Trang đưa cô đến bệnh viện.
“ Huỳnh Nam, Bảo Vy có chuyện rồi, anh mau đến đây với tôi đi, một mình tôi không biết làm thế nào” - Giọng Thuỳ Trang run rẩy trong điện thoại.
“ Có chuyện gì vậy?” - Huỳnh Nam hoảng hốt, đứng bật dậy – “Hai người đang ở đâu?”
“ Tôi đang trên đường đưa Bảo Vy đến bệnh viện GĐ”
Huỳnh Nam không nói thêm câu nào nữa, vội xuống nhà, nhảy vọt vào trong xe và lái đi mất.
Khi anh đến nơi, những vết trầy xước trên cơ thể Bảo Vy đã được sát khuẩn và băng bó, cô đang được y tá đưa vào phòng nghỉ, điều đáng lo ngại ở đây là vết bằm đang sưng to ngay phần trán và đầu gối của cô, tối nay cô sẽ phải ở lại bệnh viện một đêm để sáng sớm mai làm một số kiểm tra theo yêu cầu của bác sĩ.
- Xảy ra chuyện thế? - Huỳnh Nam theo sau Thuỳ Trang ra khỏi phòng bệnh của Bảo Vy.
- Tôi không biết - Thuỳ Trang nhún vai - Tối nay tôi đến chơi với Bảo Vy, tự nhiên đang nói chuyện thì nó nhận được tin nhắn, hình như có hẹn với ai đó thì phải, nó kêu tôi đợi..tôi ra hành lang đứng đợi, được một lúc thì thấy mọi người rù rì kéo nhau xuống lầu hai, nghe nói có ai đó bị té cầu thang, tôi cũng xuống xem, không ngờ thấy Bảo Vy nằm bất tỉnh.
- Hẹn với ai ? Mấy năm nay Bảo Vy rất ít qua lại, tiếp xúc bạn bè, cô ấy có thể hẹn ai vào giờ này? Bảo Vy không nói gì với cô sao? - Huỳnh Nam ngồi xuống dãy ghế chờ trước phòng bệnh - Tại sao đột nhiên lại ngã cầu thang?
- Từ lúc tỉnh lại đến giờ, Bảo Vy chẳng nói gì cả... tôi nghĩ đây chỉ là sự cố thôi, lối lên xuống cầu thang tối như vậy, rất dễ xảy ra tai nạn!
“ Em sống ở đây quen rồi, bóng đèn thỉnh thoảng vẫn hay bị vậy..”
Huỳnh Nam im lặng, anh cảm thấy Bảo Vy không phải dạng người đi đứng bất cẩn như vậy, còn nữa, những vết thương trên người cô khá nặng, chứng tỏ đã có ai đó dùng sức đẩy cô và Bảo Vy thì đang cố làm cho mọi người tin rằng đây chỉ là một vụ tai nạn để bao che cho kẻ đó!
Thật ra ai đã hẹn với Bảo Vy?
- Mọi chuyện tạm ổn rồi, dù gì Bảo Vy cũng đã ngủ, thôi anh về đi, tôi sẽ ở lại đây với nó.
- Sáng mai cô không đi làm à? - Huỳnh Nam thắc mắc.
- Tôi đành phải nhờ đến sự trợ giúp của người khác thêm ngày nữa vậy, Bảo Vy không có người thân, tôi không yên tâm để nó ở đây một mình.
Huỳnh Nam mỉm cười.
- Tôi ước gì mình cũng có một người bạn thân thiết, biết quan tâm và chăm sóc bạn bè như cô.
- Tôi sẵn sàng thêm tên anh vào danh sách bạn bè của tôi!
- Vậy thì còn gì bằng - Huỳnh Nam đứng lên - Tôi có chút việc phải giải quyết, sáng mai tôi sẽ quay lại.
Trước khi đi, Huỳnh Nam không quên dặn dò.
- Có gì gọi tôi ngay nhé, bất kể vào giờ nào!
Đợi cô gật đầu, anh nhấn nút thang máy và bước vào.
Thuỳ Trang mỉm cười, cô đoán không sai..Huỳnh Nam yêu Dương Bảo Vy!!!
🌿🌿🌿🌿🌿
“ Hữu Thành, cho tôi xin số điện thoại của Tô Lập Hy đi”
Thấy giọng Huỳnh Nam có vẻ gấp gáp nên Hữu Thành cũng không tiện hỏi nhiều “ Để anh nhắn qua máy cho cậu, à, mà Lập Hy đang dùng cơm bên nhà anh, hay anh chuyển máy cho Lập Hy để cậu nói chuyện trực tiếp luôn nhé!”
Huỳnh Nam không muốn kéo Hữu Thành vào những rắc rối giữa anh và Tô Lập Hy nên anh từ chối “Thôi được rồi, cảm ơn anh, anh cứ nhắn số điện thoại của Lập Hy qua máy em, liền nhé”
Huỳnh Nam cho xe vòng lại...
Tô Lập Hy vừa lái xe ra khỏi nhà Hữu Thành một đoạn ngắn thì bị một chiếc Lexus trắng cố tình vượt mặt, cắt ngang đầu xe và ép xe hắn tấp vào lề.
Tô Lập Hy bực tức mở cửa xe, hắn tính bước xuống dạy cho tên xế điên kia một bài học, không ngờ chưa kịp hành động gì thì tên xế điên kia đã xông thẳng đến hắn, tặng hắn một cú đấm vào mặt và dĩ nhiên, hắn nhanh chóng đáp trả.
- Hoá ra chúng ta cùng một loại người – Tô Lập Hy mỉa mai Huỳnh Nam - Đều thích sử dụng bạo lực để giải quyết vấn đề !
- Tôi không cùng loại người như anh - Huỳnh Nam đợp lại - Tính toán và đối phó với một người phụ nữ theo cách hèn hạ thế, chỉ có anh mới nghĩ ra thôi.
- Anh đang sủa điên gì vậy? - Mặt Tô Lập Hy bất chợt đanh lại.
- Tôi không biết anh đã kể lể gì với Hoàng Yến về quá khứ của mình, tôi chỉ biết ngày hôm qua cô ta gọi cho tôi..
“ Huỳnh Nam, tôi là Hoàng Yến, em gái Hữu Thành, hôm trước chúng ta đã gặp nhau trong buổi tiệc sinh nhật, anh nhớ không?”
Huỳnh Nam hoàn toàn bất ngờ khi Hoàng Yến gọi cho anh “ À, có chuyện gì không em?”
“ Không giấu gì anh, em với Bảo Vy từng là bạn học cũ, hôm đó hai người về sớm quá, em chưa kịp hỏi xin số điện thoại của Bảo Vy, giờ muốn gặp mặt cũng không cách nào liên lạc được, anh cho em số Bảo Vy nhé”