Xuyên Nhanh: Tôi Là Nguời Đàn Ông Tốt

Chương 10: Thanh Mai Trúc Mã Thiên Kim Nhà Giàu (10)

Editer: Kim Linh

Trước hôn lễ, Trịnh Giai Nguyệt ở tại Trịnh gia.

Trịnh lão gia đối với việc kết hôn sớm cũng phê bình kín đáo, nhưng Quý Dương cũng thật sự là người có tiềm lực, hơn nữa ông cũng già rồi, đối với trẻ con cũng thực thích.

Đương nhiên, quan trọng là Quý Dương chủ động nói với ông, đứa bé đầu tiên, họ Trịnh.

Vừa nghe lời này, Trịnh lão gia cảm thấy chính mình còn có thể sống lâu thêm ba mươi năm, muốn đem Trịnh thị mở rộng, một tay dạy dỗ cháu trai hoặc cháu gái kế thừa tập đoàn.

Tháng giêng.

Hôn lễ của Quý Dương cùng Trịnh Giai Nguyệt tiến hành trong khách sạn năm sao Long Nhã, đại sảnh trải thảm đỏ tươi, tựa như biểu hoa.

Trịnh Giai Nguyệt mặc một bộ váy cưới màu trắng, trắng tinh không dính bụi trần, ở lễ đường trong tiếng nhạc mềm nhẹ, kéo tay Trịnh lão gia, đi từng bước một về phía người đàn ông đứng ở giữa mặc một bộ đồ tay màu đen nghiêm cẩn.

Khuôn mặt cô thẹn thùng, đôi mắt sáng ngời mang theo hạnh phúc.

Ánh mắt mọi người hâm mộ.

Đặc biệt là những người xem thường Trịnh Giai Nguyệt, cho rằng nhà cô tìm một phượng hoàng nam, không nghĩ tới, người ta là một người có tiềm lực.

Quý Dương lắc mình biến hóa, trở thành đổng sự có được cổ phần của Quý thị, năng lực tự thân mạnh, mang theo đoàn đội phát minh ra trò chơi không ngừng hot, kiếm được vô số, mà Trịnh Giai Nguyệt cũng giữ một nửa cổ phần, tiền cũng không ít.

“Quý Dương có lợi hại cũng là con riêng, bên trên còn có Quý Vĩ, không phải cũng không tới phiên hắn làm chủ nhà sao?”

“Cô nhìn Doãn Dung xem, cũng không phải mẹ ruột, về sau còn không phải chịu đựng bao nhiêu.”

“Chính là, hiện tại rầm rộ thì có ích lợi gì? Chờ xem là biết!”

“Thiếu gì chuyện như vậy, hôn lễ làm rầm rộ một chút, cũng không để người khác biết là mình nghèo túng.”



Vĩnh viễn sẽ có một bộ phận người nhìn như vậy, không muốn người khác quá tốt, ghen ghét đến đỏ mắt, hy vọng Trịnh Giai Nguyệt khổ sở, nhằm cân bằng tâm lý của các cô.

Đáng tiếc, nguyện vọng này tạm thời thất bại, hôn lễ được thực hiện thuận lợi, thời điểm kính rượu, mặc dù có người gây khó dễ nhỏ, Quý Dương cũng bảo vệ Trịnh Giai Nguyệt rất khá, cái loại này chính là che chở, coi như bảo bối, mà Trịnh Giai Nguyệt cong khóe miệng, cũng cho thấy tâm trạng lúc này của cô.

*

Mặc dù sau hôn lễ không ở Quý gia, nhưng dựa theo quy củ thì vẫn phải ở nửa tháng, Doãn Dung thông minh, lấy Quý lão gia tử ra, đem tư tưởng phong kiến của thế hệ trước, nhất là về mê tín, từ trước đến nay Trịnh Giai Nguyệt sẽ không làm Quý Dương khó xử, cô cũng muốn Quý Dương ở trước mặt Quý lão gia tử thể hiện giành thêm một phần hảo cảm, cho nên cũng liền nhượng bộ.

Trên bàn cơm ngày hôm nay.

“Cái trò chơi của con đưa ra thị trường lâu như vậy, khi nào thì nghiên cứu phát minh ra trò chơi mới?” Quý lão gia nhìn về phía Quý Dương, làm bộ tùy ý mở miệng hỏi.

“Nói nghiên cứu nhưng cũng nghiên cứu rất lâu rồi, chiếm thật nhiều tài nguyên của công ty.” Quý Vĩ cũng hát đệm nói, “Không phải là chỉ nghĩ chiếm đoạt tài nguyên của của công ty chứ?”

《 cứu vớt tận thế 》quả thật rất hot, tiền kiếm được nhiều vô số kể, nhưng vấn đề ở chỗ, trò chơi này không có phần của Quý thị, là anh cùng Trịnh lão gia còn có đoàn đội chiếm hơn phân nửa cổ phần, vốn dĩ còn trông cậy vào anh nghiên cứu ra trò chơi mới, cứu vớt Quý thị, không nghĩ tới đã lâu như vậy, trừ bỏ lợi dụng tài nguyên của Quý thị, mặt khác tin tức gì cũng không có.

“Việc nghiên cứu cần nhiều thời gian.” Quý Dương nhàn nhạt nói tiếp.

Quý Vĩ bắt được chủ đề câu chuyện, hừ nhẹ một tiếng, “Theo tôi được biết…”

“Hơn nữa, anh à, lần trước anh đem hạng mục kia làm cho hỏng bét, hiện tại tôi dọn dẹp cục diện rối rắm còn chưa xong, làm gì còn tâm tư đi lo cho trò chơi gì chứ?” Quý Dương đánh gãy lời hắn nói, vẻ mặt bất đắc dĩ.

Nghe vậy, sắc mặt Quý Vĩ liền thay đổi.

Sau khi Quý Dương tiếp nhận, toàn bộ hạng mục dường như lại sống dậy, thực sự là đánh vào mặt hắn.

“Anh cả con cũng là nửa đường tiếp nhận, tự nhiên không thể quen thuộc được bằng con.” Doãn Dung cười nói tiếp, lại đặt một chén canh trước mặt Trịnh Giai Nguyệt, “Cái này là mẹ cố tình hầm cho con, uống nhiều một chút.”

“Cảm ơn mẹ.” Trịnh Giai Nguyệt cười nhẹ, nhận lấy.

“Tiểu Dương, con cũng có nhiều áp lực, tận lực là được rồi, Giai Nguyệt ở lại trong nhà, ta sẽ giúp con chăm sóc con bé, con cứ chuyên tâm làm việc là được rồi.” Doãn Dung lại ngồi xuống.

Nghiên cứu trò chơi mới, bà ta so với Quý lão gia thì càng gấp hơn, bất quá là một người thể hiện ở trên mặt, một người giấu bên trong, nghe nói lĩnh vực trò chơi hiện này rất có chỗ đứng trên thị trường, phí tổn thấp, bà ta cũng không nghĩ sẽ buông tha bất cứ thứ gì có thể kiếm tiền cho Quý Vĩ, Quý Dương theo lý hẳn phải phát huy toàn bộ giá trị, vì con trai của bà ta mà làm lót đường!

“Quả thực là có áp lực.” Quý Dương nghĩ nghĩ, “Hai ngày sau con sẽ đem Giai Giai về Trịnh gia, sau đó một thời gian dài có lẽ có phải tăng ca, vẫn không yên tâm về cô ấy, đưa về Trịnh gia cô ấy cũng quen thuộc, con đi lại cũng tiện, về bên này có chút xa.”

Trịnh Giai Nguyệt uống canh, tâm trạng cũng bắt đầu khẩn trương lên.

Cô tự nhiên là muốn về nhà, bất quá cũng vì sợ người nhà họ Quý đối với A Dương nhà cô có ý kiến nên mới không dám có ý kiến gì.

“Ở nhà có gì không tốt?” Quý Vĩ trực tiếp hỏi.

Kế hoạch của hắn phải thực hiện ngay, Trịnh Giai Nguyệt không ở đây, chẳng những không thể thực hiện được, ngày sau muốn tìm cơ hội xuống tay cũng khó khăn.

“Đương nhiên là trở về nhà mình tốt hơn, Giai Nguyệt đi lại cũng tự do tự tại.” Doãn Dung nháy mắt với Quý Vĩ, cười nói.

“Ở đâu cũng được.” Quý lão gia phất tay, nghiễm nhiên đối với đề tài này không quan tâm.

Trịnh Giai Nguyệt cong cong khóe miệng, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Quý Vĩ nhịn xuống cảm giác không vui.

Sau khi ăn xong Doãn Dung tìm cơ hội nói nhỏ với hắn, “Thu hồi tâm tư của con lại, Quý Dương đang còn phải tăng ca làm thêm, lúc này nếu người xảy ra chuyện, còn muốn hạng mục nữa hay không? Sao không chờ sau khi hạng mục kết thúc, hiện tại đứa bé cũng mới có mấy tháng chứ? Tháng càng lớn nguy hiểm càng nhiều, như vậy mới đạt được hiệu quả tốt nhất!”

“Làm gì có cơ hội? Bọn họ đi rồi liền có rất ít cơ hội.” Quý Vĩ nói.

Trịnh Giai Nguyệt về Trịnh gia, sẽ rất ít khi trở về đây, tìm cơ hội cũng khó, nếu đứa trẻ được sinh ra, vậy càng phiền toái.

“Họp gia đình cũng không về sao?” Doãn Dung cười lạnh, đáy mắt lộ ra hận ý, “Con kêu Ninh Văn đem đứa trẻ sinh ra, mẹ có rất nhiều biện pháp.”

Bà ta hận Quý Dương, sao có thể thích Trịnh Giai Nguyệt?

Nếu không phải tiện nhân kia sinh Quý Dương ra, bà ta vẫn là Quý phu nhân được xã hội thượng lưu hâm mộ, chính là do Quý Dương xuất hiện hủy hoại tất cả, biến bà ta thành trò cười, bị người khác ngầm giễu cợt.

Khuất nhục như vậy, bà ta không có khả năng tiếp thu!

Trịnh Giai Nguyệt muốn sinh đứa nhỏ này, bà ta tuyệt đối không cho phép!

Có Doãn Dung đảm bảo, Quý Vĩ cũng thả lỏng.

Cùng lúc đó.

Trên lầu.

“A Dương, quần áo của anh em cũng dọn vào một chút vào rồi đi thôi nhé?” Trịnh Giai Nguyệt lên tiếng, dò hỏi ngồi xuống trước bàn làm việc.

Quý Dương nghe máy nghe trộm không còn tiếng động, chậm rãi tháo tai nghe xuống, gật gật đầu.

Xem ra, Doãn Dung hận anh còn nhiều hơn trong tưởng tượng nhiều.

Xem ký ức của nguyên chủ một chút, Trịnh Giai Nguyệt xảy ra chuyện ở Quý gia, lúc ngã xuống ở cửa cầu thang, nguyên chủ bị tách ra, suốt một đêm không có người phát hiện ra cô, đứa trẻ ở trong bụng thiếu oxi mà chết, Trịnh Giai Nguyệt là từ quỷ môn quan mà nhặt về một mạng, sau đó trở nên u buồn, sống không bằng chết.

Xem ra, trong chuyện này không thiếu phần của Doãn Dung.

Một khi đã như vậy, có phải anh cũng cần cho đối phương một phần lễ?

*

Sau khi Trịnh Giai Nguyệt trở về Trịnh Giai sinh hoạt cũng trở nên thư thái, sau khi tan tầm Quý Dương sẽ tới, Trịnh phu nhân toàn tâm toàn ý chăm sóc cô, đứa con trong bụng cũng lớn lên khỏe mạnh từng ngày.

Hạnh phúc nhất cũng chỉ đến thế.

Dưới sự dẫn dắt của Quý Dương, Quý thị không ngừng mở rộng thị trường, chỉ là trò chơi vẫn không có tiến triển, chỉ có thể đem tài nguyên đầu tư vào trong dự án trò chơi đó, Quý lão gia phê bình kín đáo, hận không thể ép khô Quý Dương, nhưng cũng không dám quang minh chính đại nói.

Quý Dương cũng đem lời ông nói từ tai này ra tai kia, nên làm thế nào thì vẫn làm như thế.

Ninh Văn sinh non, sinh ra một đứa con trai.

Quý Vĩ biết được tin tức này sao còn có thể ngồi yên? Doãn Dung mừng ra mặt, cũng không phải bởi vì quá thích đứa trẻ này, mà là thời cơ đến rồi.

Lấy bữa tiệc họp mặt gia đình là cớ, khiến Quý Dương mang Trịnh Giai Nguyệt trở về.

Lúc này bụng Trịnh Giai Nguyệt cũng đã lớn, Trịnh phu nhân có chút không tình nguyện, “Thời gian dài như thế, cũng không gọi lấy một cuộc điện thoại, còn chưa tính, lúc này lại gọi các con trở về ăn bữa cơm, còn không phải là dày vò người ta sao?”

Quý Dương không muốn ở lại Quý gia đã là sự thật, Trịnh lão gia cùng Trịnh phu nhân cũng không cảm thấy cái gì, hai vợ chồng có thể trở về Trịnh gia, bọn họ còn cầu mà không được.

Đối với người Quý gia, tự nhiên bọn họ cũng không có hảo cảm.

“Mẹ, chỉ là ăn một bữa cơm.” Trịnh Giai Nguyệt thấy bà có chút tức giận, nhẹ giọng trấn an, “A Dương sẽ chăm sóc tốt cho con.”

“Sao phải đi Quý gia, nếu thực sự có thành ý, làm ở ngoài khách sạn không được sao? Hơn nữa mẹ cùng với cha con cũng không được mời.” Trịnh phu nhân nổi giận không nhỏ, “Doãn Dung làm việc cũng thật là, càng ngày càng không đúng mực.”

“Mẹ, nếu không mẹ cùng cha cùng đi đi? Đều là người một nhà, cũng tiện chăm sóc Giai Giai, con sợ một mình con sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn.” Quý Dương nói.

Người ta không mời Trịnh phu nhân cũng nghĩ không đi, nhưng nhìn Trịnh Giai Nguyệt, tháng đều đã lớn như vậy, Quý Dương lại chủ động mở miệng, bà cũng đành mặt dày mà đến!

Lần này, không những chỉ có vợ chồng Quý Dương mà còn có cha mẹ Trịnh gia cũng đến Quý gia.

Doãn Dung mở cửa, cũng sửng sốt một chút, theo bản năng nói, “Sao bà lại đến đây?”

“Ai da, bà thông gia, không phải là do chúng tôi không yên tâm nên mới tới sao? Quý Dương sợ mình không chăm sóc được Giai Nguyệt, chúng tôi cũng không yên tâm, cũng chỉ có thể mặt dày mà đến.” Trịnh phu nhân lôi kéo tay Doãn Dung, vô cùng thân thiện mà nói chuyện.

“Nhìn đầu óc của tôi này, thế mà lại quên mời hai người.” Doãn Dung làm ra vẻ ảo não vỗ vỗ trán mình, vội vàng nói, “Mau vào đi, vào ngồi đi, Giai Nguyệt cũng sắp sinh rồi đúng không? Để ý một chút.”

Trịnh Giai Nguyệt chào hỏi người trong nhà một vòng, Quý Dương đỡ cô ngồi xuống ghế sô pha.

Doãn Dung nhìn Trịnh lão gia, Trịnh phu nhân, trong lòng cũng thật ảo não.

Có hai người này ở đây, kế hoạch của bà ta phải thực hiện thế nào? Chỉ tách mình Quý Dương ra cũng không thể thực hiện được, nếu không bắt lấy cơ hội lần này, cũng không biết còn cơ hội khác hay không.

Ninh Văn đã sinh ra con trai, nếu Trịnh Giai Nguyệt không sinh con thì đứa trẻ kia chính là người thừa kế duy nhất của Quý Dương, đến lúc đó cái gì cũng đều là của Quý Vĩ nhà bà!

“Bà thông gia, chúng tôi không được mời cũng ngượng ngùng ngồi xuống, tôi đến phòng bếp giúp bà.” Trịnh phu nhân hướng về phía bà ta nói, nhưng trong lời nói lại không có nửa điểm ngượng ngùng.

Doãn Dung làm sao có thể không thấy?

Bà ta không phải mẹ ruột của Quý Dương, công ty lại do Quý Dương quản, những người này đều đang khinh thường bà ta, càng nghĩ, càng thêm kiên định, trên mặt còn cười, “Bà nói gì vậy, Giai Nguyệt đã gả cho Quý Dương, Quý gia chính là nhà của con bé, các người muốn đến thì cứ đến, nhà bếp không cần giúp, tôi kêu người mang điểm tâm ra, ngồi xuống là được rồi.”

Quý lão gia tuy không thích Quý Dương, nhưng tốt xấu gì Trịnh lão gia cũng là bọn hợp tác làm ăn, coi như xã giao mà cư xử tốt.

Quý lão gia tử thân thể không tốt, không xuống dưới, trong lúc Quý Dương cùng Trịnh Giai Nguyệt đi chào hỏi lão gia tử một chút, rõ ràng trạng thái tinh thần của đối phương kém đi rất nhiều, có lẽ lúc này, nhìn chuyện gì cũng khoan dung hơn, thời điểm nhìn về phía bụng Trịnh Giai Nguyệt, lời nói mang theo ý dặn dò, vẫn là rất muốn nhìn thấy đứa nhỏ này được sinh ra.

Trịnh Giai Nguyệt mềm lòng, hứa hẹn sinh khi sinh đứa trẻ ra nhất định sẽ mang tới gặp ông, hy vọng ông bảo trọng thân thể.

Lúc sắp ăn cơm, Quý Vĩ đã trở lại.

Bộ dạng phong trần mệt mỏi, nhìn thấy nhiều người như vậy cũng kinh ngạc, sau đó bình tĩnh lại, nghe Doãn Dung ám chỉ ngồi xuống ăn cơm.

Quý gia thật sự thiên vị cho Quý Vĩ, Trịnh lão gia cùng Trịnh phu nhân cũng thật sự coi Quý Dương trở thành con của mình, cho nên trên bàn ăn liền xuất hiện một màn kịch.