Hộŧ ɭε bị qυყ đầυ nghiền ép một cách vô tình, trông cứ như một quả anh đào sắp bị nghiền nát mà chảy nước vậy, nó đỏ bừng lên đầy diễm lệ trong trung tâm của đóa hoa thịt phì nhiêu đang hơi sưng lên.
Thẩm Gia Ngọc run người, lỗ mềm của cậu tê rần rồi phun ra những dòng nước ngọt lành dâʍ đãиɠ một cách vô cùng mãnh liệt. Ở trong trò chơi, cậu đã được nếm thử mùi vị khi được dươиɠ ѵậŧ cắm vào trong cơ thể, thế nên đương nhiên bây giờ không thể chịu nổi việc ăn chay như khổ tu này. Cậu chỉ không muốn tước vũ khí đầu hàng, khóc la xin người ta đến cᏂị©Ꮒ mình nhanh như vậy. Huống hồ gì nơi này vẫn là phòng thí nghiệm, dù có hẻo lánh đến đâu cũng có khả năng bị người ta nhìn thấy.
Cậu do dự cắn môi, thân thể đong đưa cọ sát qua lại ở dươиɠ ѵậŧ Trình Dục, cặρ √υ' lớn cũng đung đưa tới lui trong không khí. Trình Dục mê mẩn nhìn cặρ √υ' trắng nõn đang đong đưa không ngừng trước ngực cậu nhưng vẫn không động đậy gì, cậu ta hoàn toàn giao quyền chủ động cho Thẩm Gia Ngọc.
Đột nhiên, Thẩm Gia Ngọc mất khống chế cọ về phía trước, lỗ mềm đang khép mở lập tức nuốt toàn bộ qυყ đầυ vào vách thịt chặt khít. Dươиɠ ѵậŧ nóng bỏng mang đến cảm giác sung sướиɠ xông thẳng vào hoa huyệt, phần đỉnh cứng đυ.ng lên màng thịt hơi mỏng có màu đỏ tươi kia. Chỉ cần đâm thêm chút nữa là có thể phá màиɠ ŧяiиɧ của cái lỗ trinh nguyên chặt khít chưa nếm trải mùi đời bao giờ này một cách hoàn toàn. Kɧoáı ©ảʍ quen thuộc vô cùng đó lan ra khắp toàn thân, Thẩm Gia Ngọc kêu khóc một tiếng và ngả vào người Trình Dục, cậu thở hổn hển nói: “Ưm, ngứa quá, bên trong ngứa quá đi mất… Trình Dục, xin em hãy đâm vào đi mà…”
Trình Dục cười đáp: ”Đàn anh muốn em cᏂị©Ꮒ chỗ nào trên người anh?”
“Nơi nào cũng được.” Thẩm Gia Ngọc run rẩy đáp: “Muốn dươиɠ ѵậŧ lớn đâm vào, ưm…”
Trình Dục ôm cậu vào lòng và đẩy cậu lên bàn thí nghiệm đang trống ở bên cạnh. Cậu ta nắm dươиɠ ѵậŧ thô dài đang dính một lớp nước da^ʍ trong tay rồi nhìn Thẩm Gia Ngọc chủ động nằm xuống. Cậu ta nở nụ cười với Thẩm Gia Ngọc đang cố gắng mở rộng lỗ thịt đỏ hồng, duỗi ngón tay đến gần c̠úc̠ Ꮒσα đang không ngừng khép mở của cậu. Sau khi cắm nhẹ ngón tay vào, cậu ta tàn nhẫn mà đảo mạnh hai vòng rồi kéo ra.
Thẩm Gia Ngọc sợ hãi kêu một tiếng, cậu ôm đùi, cơ thể run rẩy kịch liệt. Thịt hồng ở vách tràng mềm mại bị ngón tay kéo ra ngoài một phần, thịt non đỏ tươi chồng lên nhau, run rẩy mà nhô ra khỏi c̠úc̠ Ꮒσα bị chơi đến độ ướt đẫm nhăn nheo, cứ như là một chiếc nhụy đỏ hồng vậy. Trình Dục dùng đầu ngón tay xoa lấy xoa để, nghe tiếng khóc kêu đứt quãng của Thẩm Gia Ngọc, cậu ta hài lòng nói: “Hôm nay tâm trạng của đàn em tốt nên không muốn phá trinh đàn anh vội, tạm thời để lần sau đi. Thật ra đàn em lại rất muốn cᏂị©Ꮒ cái c̠úc̠ Ꮒσα vừa khít vừa dâʍ đãиɠ này của đàn anh đó.”
Thẩm Gia Ngọc thở hổn hển nói: “Ưm, đâm vào đi mà… Cầu xin dươиɠ ѵậŧ lớn mau mau đâm vào c̠úc̠ Ꮒσα dâʍ đãиɠ, em muốn cᏂị©Ꮒ thế nào cũng được…”
Trình Dục nghe xong thì đỏ bừng cả hai mắt, cậu ta đè chặt hai đùi trắng nõn của Thẩm Gia Ngọc lên bụng cậu rồi nắm lấy côn ŧᏂịŧ đặt ở c̠úc̠ Ꮒσα đang mở rộng ra của cậu. Cậu ta đâm mạnh vào trong, “Phập” một tiếng đã có thể dễ dàng đâm vào lút cán.
“A… Dươиɠ ѵậŧ lớn đâm vào trong rồi…” Thẩm Gia Ngọc nức nở ôm chặt lấy Trình Dục: “Bên trong đầy quá, căng quá, tuyệt vời quá đi mất…”
“Đàn anh Thẩm ơi…” Trình Dục túm chặt lấy hai cánh mông phì nhiêu trắng nõn của cậu rồi dùng sức thúc hông cᏂị©Ꮒ vào giữa khe mông cậu, tinh hoàn đâm cho mông thịt rung lên từng tiếng “Bạch bạch”. Cậu ta khẽ thở dốc một lúc, môi nở nụ cười chứa sự xấu xa: “Sao trước kia em không phát hiện ra anh da^ʍ như thế nhỉ? Hửm?”