Thành Phố Nguy Hiểm

Chương 20

Edit + Beta : Trâm , Ly

________

Đây là lần đầu tiên Cảnh Châu được quan sát vùиɠ ҡíи của một người đàn ông gần như vậy.

Cây gậy to bằng cổ tay của cô có màu sẫm, trên thân nổi lên những đường gân xanh dữ dội, khẽ rung lên dưới làn da mỏng.

Qυყ đầυ đỏ tía, ướŧ áŧ bởi chất dịch từ tuyến tiền liệt, ánh lên một tầng nước.

“Em nhìn hơi lâu rồi đấy.” Ngụy Thành trêu chọc cô.

Bùi Cảnh Châu xấu hổ quay mặt đi, nhưng anh ta lại cố tình dùng ngón trỏ giữ chặt cằm cô, để cô đối mặt với cái chày này.

Anh ta cười nhẹ, nhưng lại khiến tim cô bất giác nhảy dựng lên.

Gương mặt cô đột nhiên bị ép giữ mà nhũn ra, môi dán vào đầu gậy ẩm ướt.

“Liếʍ đi ! ” Ngụy Thành ra lệnh.

Bùi Cảnh Châu hít một hơi thật sâu, khẽ mở cái miệng nhỏ nhắn, thè chiếc lưỡi hồng mềm mại ra khỏi miệng, rụt rè chạm vào qυყ đầυ đang mở to.

“Ha——” Người đàn ông hít một hơi, không ngờ cô lại một lần ngậm xuống hết bộ phận nhạy cảm nhất trên cơ thể anh ta.

Cô không biết làm thế nào để thực hiện oral sεメ, chỉ có thể liếʍ xung quanh qυყ đầυ căng tròn một cách ngây ngốc.

Anh bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ bởi sự ngốc nghếch của cô, không khỏi nhắc nhở : “Đừng chỉ liếʍ qυყ đầυ.” Bùi Cảnh Châu liếc nhìn anh, ánh mắt đáng thương và ngây thơ lại càng khơi dậy ham muốn thú tính mạnh mẽ hơn của anh.

Ngụy Thành không quan tâm nhiều như vậy, hắn cúi người, dùng đôi tay to véo nhẹ má cô, ép cô há to miệng, qυყ đầυ bằng quả trứng ngỗng to lớn đâm thẳng vào cái miệng nhỏ nhắn của cô.

Cô khó chịu cau mày, cố gắng ngăn cản anh ta, nhưng cô không thể phát ra âm thanh, buộc phải ngậm hết chiều dài của côn ŧᏂịŧ

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắt đầu rỉ ra, chảy hết vào cổ họng Cảnh Châu.

Hắn chỉ nhét có một phần nhưng cô lại để nó trượt xuống đáy cổ họng rồi giữ nguyên, Ngụy Thành cau mày có phần không hài lòng.

“Thoải mái đi, nếu em không liếʍ cho tôi, thì tôi sẽ nhét cái này vào em rồi khiến em mang thai.”

Nghe đến đây, Bùi Cảnh Châu nhướn mày , nhìn ánh mắt đầy háo hức cùng đe doạ của Ngụy Thành.

Cái lỗ nhỏ bên dưới co rút lại một cách xấu hổ, như mong ước được anh ta đâm mạnh vào.

"Tôi gần như kiệt sức rồi ... Vừa rồi người mẹ kia liên tục kêu gào lên muốn tiêm hạ sốt cho đứa trẻ, nhưng đây chỉ là một mũi tiêm ..." Một giọng nữ vang lên bên ngoài văn phòng.

Giọng nói quen thuộc khiến Bùi Cảnh Châu sợ hãi giật mình, bàn tay nhỏ bé vội vàng chống lên bụng người đàn ông.

Nhưng người đàn ông không di chuyển, thay vào đó anh ta bắt đầu chuyển động vật kia trong miệng cô.

Qυყ đầυ to lớn liên tục chạm vào vòm miệng mềm mại, khi rút ra, nước bọt theo miệng của cô chảy dọc xuống.

"Tôi cũng gặp một người, cô ấy nói rằng cô ấy tức ngực và khó thở, cô ấy lại kêu không muốn đi chụp X quang và nói rằng cô ấy không có tiền, chỉ muốn kê đơn thuốc ..." Một giọng nữ khác tiếp lời.

Bước chân hỗn loạn càng lúc càng gần, tim Cảnh Châu đập càng lúc càng nhanh.

Cái miệng nhỏ nhắn tiết ra rất nhiều nước bọt trong veo, nuốt không trôi chỉ có thể ngậm trong miệng.

Với lực đẩy của côn ŧᏂịŧ , nước miếng liên tục trào ra, làm ướt cả bàn tay to đang giữ lấy cằm của cô .

Bước chân dường như chỉ cách có mỗi cánh cửa, dần dần dừng lại, cuối cùng đông cứng ở trước cửa.

Bùi Cảnh Châu lo lắng, không biết khi nào họ sẽ vặn nắm cửa rồi đi vào căn phòng này.

Cơ thể cô cứng ngắc, ngay cả hoa huyệt cũng không ngừng co rút, căng thẳng đến cực hạn , tiểu huyệt non nớt bắt đầu co giật dữ dội.

Trong lúc bàng hoàng, cô nghe thấy tiếng người đàn ông cười: “Muốn bị người khác nhìn thấy đang ăn cái ấy của đàn ông à?”

Cái gì? ! Cô kinh hãi nhìn anh mà hoảng sợ.

_____________

Xin lỗi mọi người nha , dự định tụi mình sẽ bão 10 chương trước 21h tối nay á nhưng do có việc đột suất nên 5 chương sau sẽ up muộn xíu nhaa