Thành Phố Nguy Hiểm

Chương 14

Edit + Beta : Trâm , Ly

_________

Sau khi quần áo được cởi hết, cô gái như một đóa hoa e ấp, rụt rè cuộn mình, ngượng ngùng khoe vẻ đẹp mỏng manh của bản thân.

Ngụy Thành vuốt ve hai má Cảnh Châu, lòng bàn tay trượt trên làn da mềm mại của cô , đầu ngón giữa đáp xuống cánh tay trắng nõn, gõ nhẹ từng cái một.

"Muốn tôi chủ động, hay để tôi làm theo em?” Khóe miệng hắn ta nhếch lên mang theo một tia tà khí , tư thế giống hệt như một tên thợ săn đạo đức giả, thân thiện hỏi con mồi-có muốn được hấp lên không? Hay muốn được kho?

Bùi Cảnh Châu im lặng.

"Phụ nữ thật là phiền phức ..." Ngụy Thành lẩm bẩm nâng hai tay lên, đặt ở dưới eo của cô, làm cho ngực nhô cao lên.

“A!” Cảnh Châu sợ hãi run rẩy , nhìn anh ta cúi đầu, thè lưỡi mềm mại chơi đùa đầṳ ѵú cô.

"Ngực của em thật đẹp ..."

Trọn vẹn đầy đặn , mềm mại uyển chuyển. Hạt đậu nhỏ hồng hào. Ngụy Thành dùng một tay nắm chặt hai cổ tay Cảnh Châu, còn một tay thì đặt xuống bên dưới.

"Đừng ..." Trên đùi truyền đến xúc cảm mát lạnh, mềm mại.

Cô kẹp hai chân lại, nhưng ngón tay của anh vẫn cắm vào khe hở trên đùi cô.

Đầu ngón tay thô ráp liên tục xoa nắn hạt đậu nhỏ ở bên dưới, kí©ɧ ŧɧí©ɧ điểm mẫn cảm của cô.

"A ~" Cô nhíu mày, vẻ mặt vừa đau vừa sung sướиɠ.

"Đã ướt như thế này rồi, rõ ràng là em muốn mà, đúng không?” Ngụy Thành vừa nói vừa ngậm đầu núʍ ѵú trên miệng đùa bỡn .

Bầu ngực mềm mịn bị anh mυ'ŧ mạnh, cô khẽ kêu lên vì đau, điều đó càng khơi dậy ham muốn thú tính mãnh liệt của anh .

Hạ thân Ngụy Thành ép chặt vào chân cô, khiến cô đành dang rộng hai chân ra, nụ hoa bên dưới chậm rãi khép mở .

Cảnh Châu hiện tại hệt như cá nằm trên thớt, mặc cho Ngụy Thành thao túng . Tuy nhiên, điều đáng xấu hổ là cô ... thực sự cảm thấy rất mong đợi, lỗ nhỏ kia như đói khát, đang tuyệt vọng chờ đợi được lấp đầy bởi một thứ gì đó to lớn.

Ngụy Thành không để cô đợi lâu, một cây côn ŧᏂịŧ to lớn cứng rắn thoát ra khỏi bộ đồ ngủ màu xanh nhạt , qυყ đầυ cao ngạo ngẩng cao đầu.

"Tôi đã nói rồi. Cái giá mà tôi đưa ra đó là thân thể của em."

Nghe vậy, Bùi Cảnh Châu bối rối nhìn anh, có chút tức giận nói: "Tôi, tôi vẫn chưa đáp ứng..."

"Ư~" Không đợi cô nói hết câu, một cây gậy nóng bỏng đã đốt cháy nơi tư mật của cô.

Cảnh Châu không dám nhìn xuống, nhưng cô biết chính xác nó là cái gì. Nhiệt độ trong phòng không ngừng tăng lên, cô cảm thấy không khí hơi khô loãng.

Côn ŧᏂịŧ to lớn cứng ngắc của nam nhân kẹp giữa hai cánh môi trơn bóng, mài mòn hoa huyệt mẫn cảm qua lại một cách mãnh liệt.

Thân gậy cứng ngắc đầy gân xanh di chuyển chậm rãi , va chạm về phía trước cọ xát vào hạt đậu nhỏ đang sung huyết cương cứng, qυყ đầυ tròn trịa vuốt ve âʍ ɦộ trơn trượt, rồi tiến đến lỗ hậu.

Lỗ hậu đằng sau trước nay chưa từng bị xâm phạm, hiện giờ đã nôn nóng mở ra, giống như cái miệng nhỏ nhắn không chờ đợi được muốn ăn vào, hăng hái mυ'ŧ lấy cuống thịt dày đặc.

Một cơn kɧoáı ©ảʍ ập đến não bộ khiến cô mông lung khó tập trung.

"Ưm ~" Cảnh Châu mím chặt môi, thoải mái đến mức muốn hét lên vì phấn khích như một diễn viên AV.

Ngụy Thành nắm lấy cặρ √υ' lớn của cô xoa nắn, nhìn dòng sữa trắng chảy trên ngón tay.

"Cứ hét lên nếu em muốn.” Ngụy Thành nhẹ nhàng thở vào tai Cảnh Châu.

Tai cô tê dại, co vai lại một cách khó chịu, nhưng lại không thể bỏ ngoài tai những lời trêu chọc liên tiếp của anh ta.

“Em đã từng nghe thấy tiếng kêu của những diễn viên AV chưa?” Ngụy Thành lên tiếng hỏi cô

Bùi Cảnh Châu thở gấp gáp , trong đầu vang lên tiếng rêи ɾỉ thanh thúy của người phụ nữ, cùng mấy câu da^ʍ tục như "Tiểu hoa huyệt thích côn ŧᏂịŧ lớn", "Nhanh lên" ,"Nhanh lên".

Cảnh Châu khẽ nhếch môi, không thể nói bất cứ điều gì.

“Chuyện này đối với em quá khó khăn sao?”

Ngụy Thành cười nhẹ, đầu lưỡi ướŧ áŧ liếʍ láp vành tai đỏ bừng của cô, thấp giọng nói ra vẻ mơ hồ: “ Thật là một tiểu bạch thỏ nhút nhát "

________