Bí Mật Ở Phòng Y Tế

Chương 22: Bị sắc lang liếm huyệt

Editor:mai

Đợi các bạn học tới đông đủ, mọi người cùng nhau ăn cơm, sau đo Trịnh Khải đề nghị đi bar , hứng thú của mọi người đều rất lớn, tình cảm các bạn trong lớp đều rất tốt, tự nhiêu đều không có ai không vui vẻ.

Đến bar chơi được một lúc, đã uống chút rượu, Tạ Uyển Nhiên lại đỏ mặt nói muốn đi một cái toilet. Trong nhà vệ sinh, tự nhiên một màn thanh lý dâʍ ŧᏂủy̠, cởϊ qυầи trâu châu nhỏ , hạt trân châu trước hoa huyệt dãy dụa một lúc mài cho Tạ Uyển Nhiên sướиɠ đến tiết một hồi, dâʍ ŧᏂủy̠ chạy theo bắp đùi chảy xuống, cô tựa vào tường thở gấp lúc lâu mới thanh tỉnh lại.

Trở lại chỗ ngồi, Tạ Uyển Nhiên bởi vì cồn cùng khích thích phía dưới mà miệng đắng lưỡi khô, bưng đồ uống trên bàn uống hơn phân nửa, sau đó cùng bạn học chơi trò chơi, không lâu sau đó, cảm thấy cơ thể nóng dần lên, hoa huyệt hàm trân châu càng lúc càng ngứa, mật ngọt không ngừng chảy ra ngoài, Nguy rồi, lại phải đi dọn dẹp, Tạ Uyển Nhiên chịu đựng kɧoáı ©ảʍ đi vào WC, mỗi bước đi trân châu bên trong đều ma sát,điện lưu càng ngày càng mãnh liệt, còn chưa đi đến toilet cô  thấy bản thân không chịu được, chân càng lúc càng mềm, lảo đảo một cái ngã về phía trước.

"A! " Tạ Uyển Nhiên theo bản năng nhắm mắt lại, lại lạc vào một cái ôm đầy hơi rượu.

" Uyển Nhiên , sao lại không cẩn thận như vậy."

Là Trịnh Khải, Tạ Uyển Nhiên thở phào nhẹ nhõm, dựa vào hắn  đứng dậy " cám ơn cậu a. . ."

" cậu thoạt nhìn không thoải mái lắm?"khóe môi Trịnh Khải nhếch lên nụ cười không rõ.

"Ân. . . Ân nha. . . Không có, tớ không sao. . . " Tạ Uyển Nhiên muốn đẩy hắn ra chính mình tự đi, nhưng là hai chân như nhũn bao ra,quần T bao hàm vật nhỏ một mảnh lầy lội, thân thể càng ngày càng nóng.

" nào, để tớ dìu cậu tới bên này nghỉ ngơi chút."Trịnh Khải vừa nói, một bên lại đem cô dìu vào một nhà vệ sinh độc lập, cửa đóng lại Tạ Uyển Nhiên mới phản ứng lại.

" cậu, cậu muốn làm gì..." rõ ràng là chất vấn, nói ra khỏi miệng lại mị thái đến vắt ra nước.

Lão nhị Trịnh Khải đã đem đũng quần chống cao ngất, hắn đem tay mò vào vạt áo Tạ Uyển Nhiên, một bên cười da^ʍ nói: "Làm cái gì? XXX cậu nha, hoa khôi lớp chúng ta, tớ đã yêu thầm cậu rất lâu rồi...."

Hắn giữ lấy bầu vυ' Tạ Uyển Nhiên ngắt mấy cái, nuốt xuống ngụm nước bọt, " bầu vυ' thật lớn nha. . ."sau đó đem váy Tạ Uyển Nhiên cởi ra, bên trong là áo ngực ren xuyên thấu, núʍ ѵú nhỏ đã đem vải vóc chống lên phản kháng hai bên.

" khoa khôi đại nhân núʍ ѵú đã cứng như thế này rồi. . . rất muốn bị nam nhân làm hửm!?"Trịnh Khải cũng không nhịn được nữa, kéo áo ngực liền hôn lên, miệng lớn ngậm lấp tảng to bầu sữa mà cắи ʍút̼, ăn đến Tạ Uyển Nhiên  mềm cả người. Lúc này Tạ Uyển Nhiên  còn không biết chuyện gì cũng quá ngốc rồi, ly nước vừa nãy là Trịnh Khải đã bỏ thuốc,trách không được cô thấy cơ thể không thích hợp.

"Ân a. . . Ngươi, ngươi hỗn đản. . . " Tạ Uyển Nhiên trong lòng vừa vội vừa tức, vô lực đẩy  đầu Trịnh Khải ra, tên lưu manh này xem như nửa chống cự, nửa hoan nghênh tình thú, đem vυ' ăn đến vang tiếng chụt chụt , lại giở trò đưa vuốt ve cơ thể nữ nhân, đợi chạm đến giữa chân cô , liền dừng lại, cảm thấy có gì đó không đúng.

Hắn đem Tạ Uyển Nhiên ôm tới bồn rửa mặt, tách hai chân cô ra xem, phát hiện cả qυầи иᏂỏ đã ướt dầm có thể vắt ra nước, không nghĩ tới thuốc này hiệu quả quả mãnh liệt như vậy. . . Hắn vừa nghĩ vừa đem qυầи иᏂỏ cởi ra, kết quả thấy bị kẹt lại, hắn tập trung nhìn lại, nhất thời trân trối, giữa qυầи иᏂỏ vậy mà lại có một chuỗi trân châu, đang cắm vào hoa huyệt nhỏ, màn này da^ʍ mỹ đến chết người.

Tạ Uyển Nhiên xấu hổ và giận dữ nửa chút khí lực cũng không có, chỉ có thể mặc cho tên da^ʍ tặc này nhìn chằm chằm nơi riêng tư của mình, nhưng cũng vì nguyên nhân này mà khích thích, hoa huyệt cô nứиɠ đến phát ngứa.

" không nghĩ tới hoa khôi đại nhân của chúng ta cư nhiên tao như vậy, tham gia họp lớp lại mang theo đồ chơi này."Trịnh Khải mừng rỡ như điên, hôm nay phải chơi nhiệt tình,  kỳ thực hắn vẫn luôn thầm mến Tạ Uyển Nhiên, nhưng loại thầm mến này chỉ là nổi sắc dục với cô, không liên quan tới hai chữ yêu thích,chuyện hôm nay đã sớm có kế hạch khi Tạ Uyển Nhiên  đồng ý tới họp lớp, nhưng không ngờ tới có niềm vui ngoài ý muốn này.

Trịnh Khải nở nụ cười dâʍ đãиɠ, kéo trân châu tới khe huyệt đút vào, lại nghe thấy Tạ Uyển Nhiên  ẩn nhẫn rêи ɾỉ,hắn cũng không nhịn được nữa, đem hạt châu rút ra , liền xà xuống liếʍ láp huyệt mị sắc này.

Đầu lưỡi trơn trượt đảo lộng trong mật động, ôm lấy hòn le vừa hấp vừa đàn, khoảng khắc này, Tạ Uyển Nhiên liền rêи ɾỉ sung sướиɠ cứ vậy mà cao trào, dâʍ ŧᏂủy̠ bắn lên khuôn mặt hắn.

"Hắc, không nghĩ tới đồ dâʍ đãиɠ nhà cậu còn triều phun."Trịnh Khải chỉ cảm giác mình kiếm đại phát, không kịp chờ đợi đem đầu lưỡi vói vào trong mật động nghiêm khắc khuấy động.

Thương cảm Tạ Uyển Nhiên thuốc phát tác, tuy trong lòng kinh sợ vạn phần, thân thể lại thành thực, dâʍ ŧᏂủy̠ vui sướиɠ phun hết lần này đến lần khác, lỗ l*и không nhịn được co quắp, dưới môi lưỡi của Trịnh Khải cao triều ba bốn lần.