Ediror:mai
Tiến vào nghỉ hè đã được mấy ngày, Tô Hưởng nghỉ hè liền đi cùng cha mẹ về quê, nhưng tiểu ác ma này đã tách ra cũng không để cho Tạ Uyển Nhiên dễ dàng sống,mỗi buổi tối trước khi đi ngủ đều gọi video, để cô đem hắn đã mua một thùng đồ chuyên chuyện chăn gối lấy ra dùng, mỗi khi đêm đến, hắn ngồi một bên nhìn cô mị thái thủ da^ʍ, đôi khi bắt Tạ Uyển Nhiên đem dươиɠ ѵậŧ giả ngậm trong hoa huyệt cả đêm, miễn cho mỗi lần đều kẹp hắn phát đau, Tạ Uyển Nhiên tự nhiên rất ngại ngụng , nhưng mỗi lần gọi video, chỉ cần thấy nam sinh vừa thành thục xen lẫn ngây thơ cùng lúc đó nghe giọng mát lạnh vừa khàn khàn, tiểu huyệt của cô đều nhịn khong được chảy nước da^ʍ, vì vậy đều ỡm ờ nghe theo hắn.cho nên dù hai người đã xa nhau vài ngày, tiểu huyệt Tạ Uyển Nhiên cũng không lúc nào nhàn rỗi, luôn bị các loại vật thể khác nhau lấp đầy: làm bọn nó giúp em lấp đầy miệng của cô, học sinh quay lại sẽ tỉ mỉ kiểm tra xem cô có lười biếng hay không.
Hôm nay Tô Hưởng giao nhiệm vụ cho Tạ Uyển Nhiên là mặc nội y trân châu đi tham gia họp lớp đại học,Tạ Uyển Nhiên vốn dĩ chết cũng không đồng ý, nhưng Tô Hưởng uy hϊếp nếu không làm theo khi về sẽ làm tiểu cúc hoa cô khai bao(bị đit cúc hoa các bạn ạ, tui cũng mong chờ hihi),Tạ Uyển Nhiên bách vu da^ʍ uy chỉ có thể hàm lệ xuân mặc chiếc quần đặc chế nhỏ kia.
" đây liền khóc?cô giáp đừng sợ hãi, trân châu này khá nhỏ, sẽ không làm cô quá khó chịu." Tô Hưởng nhìn vẻ mặt ủy khuất treo đầy lệ trâu , bụng dưới liền cứng lại, hận không thể lập tức bay tới bên cạnh hung hãn làm tiểu huyệt kia.
"Ngươi còn nói! " Tạ Uyển Nhiên xấu hổ trừng mắt liếc hắn một cái,tuy rằng trân châu khá nhỏ, nhưng chỗ lồi lõm ở trước tiểu huyệt xoay nghiền, vẫn làm cho miệng da^ʍ nhỏ nhịn không được nhả ra ngụm mật.
" cô phải ra ngoài rồi."Tạ Uyển Nhiên cúp máy, xách túi xách lên đi tham gia họp lớp.
Dọc đường chuỗi trân châu theo di chuyển mà trước huyệt ưỡn ẹo tới lui, làm Tạ Uyển Nhiên mài đến khí sắc đỏ bừng, tài xế nhịn không nổi ngắm cô vài lần qua kính chiếu hậu, nghĩ thầm mỹ nhân này thật đẹp dáng dấp dụ dỗ thật muốn người ta phạm tội.
Chờ đi đến hội sở họp lớp, hoa huyệt đã thủy tai phiếm lạm, Tạ Uyển Nhiên kẹp chân đi vào nhà vệ sinh, chịu đựng xấu hổ cầm giấy thanh lý nước tràn, mới tận lực giữ bình tĩnh đi vào ghế lô.
" eey! Nhìn xem ai tới nào! Hoa khôi lớp chúng ta đến rồi này!"vừa tới cửa liền được ánh mắt phát sáng của bọn nam sinh nhiệt tình hoan ngheeng.
" chào mọi người ,đã lâu không gặp, Trịnh Khải vẫn khéo nói như vậy."Tạ Uyển Nhiên cực lực bỏ qua tê dại dưới hoa huyệt, hào phóng chào hỏi với mọi người.
"Uyển Nhiên tới rồi, lại đây ngồi đi."tiếp đến các bạn học nữ nhiệt tình bắt chuyện với cô,Tạ Uyển Nhiên tính cách tốt, tất cả nam nữ sinh đều có nhân khí rất tốt.
""Bái Bái, Như Nhã, đã lâu không gặp, thật nhớ cậu nha."Tạ Uyển Nhiên nhiệt tình ôm lấy các nàng, thời điểm ngồi xuống chỗi trân châu đỉnh vào thịt mềm mấy lần, Tạ Uyển Nhiên lập tức đổi sắc mặt, cắn chặt môi, trong ánh mắt cũng dày bắt đầu hơi nước, trên mặt lại nổi lên đỏ ửng.
Trịnh Khải bên kia thấy vẻ mặt cô như vậy ánh mắt đều sáng lên, thầm nghĩ nữ nhân này càng lúc càng câu dẫn, bộ dạng này thật giống lúc trên giường xuống.
Không phải sao?hạt trân châu vững vàng chạm vào điểm nhạy cảm của cô mấy lần, miệng nhỏ lại nhả ra ngụm dâʍ ŧᏂủy̠ lớn, nếu không phải cô căn răng không rêи ɾỉ ra tiếng. Đều tại Tô Hưởng Tạ Uyển Nhiên vừa xấu hổ vừa tức giận, nếu trước mặt bạn học làm trò cười phải làm sao.