Huynh Trưởng Như Phu

Chương 27: Nghỉ ngơi.

Edit: H.

Thi Vinh hoảng sợ trợn to hai mắt, ngốc lăng nhìn Thi Hoán.

Bầu không khí tràn ngập tình anh em cảm động ấm áp thoắt cái đã sặc mùi nguy hiểm, mọi chuyện diễn ra quá nhanh, Thi Vinh vẫn chưa kịp thích ứng. Chờ khi cậu hồi thần lại thì Thi Hoán đã đè lên người, áo thun bị vén tới ngực.

Thi Vinh: (ノ`Д')ノ彡┻━┻

Bàn tay Thi Hoán nóng hầm hập đè trên l*иg ngực cậu, kĩ xảo điêu luyện mà nhào nặn, hai núʍ ѵú rất nhanh bị tìиɧ ɖu͙© khơi mào mà run rẩy đứng lên.

"Anh hai, gượm đã!" Hai tay Thi Vinh ráng sức đẩy l*иg ngực nam nhân ra, dùng sức không nặng không nhẹ chống cự một khoảng. "Anh nghỉ ngơi trước đã, a... Đừng bóp như vậy... A... Không thích... Giờ đã ba giờ sáng rồi, a a a..."

Thi Hoán làm như không nghe thấy mà tiếp tục hành động, thậm chí cúi đầu ngậm vào núʍ ѵú xinh đẹp ngọt ngào. Hắn biết lúc này Thi Vinh sẽ không đẩy hắn ra, hắn cũng càng làm đến thái quá.

Khoang miệng ẩm ướt kề sát tới đầṳ ѵú bị đùa bỡn đến nở to, cảm giác vui vẻ sung sướиɠ như đánh úp người Thi Vinh. Cậu cúi xuống liền thấy đầu Thi Hoán đè ở ngực mình, chỉ cần nhìn hình ảnh này thôi cũng đủ khiến Thi Vinh cương cứng. Cậu bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến độ thắt lưng mềm nhũn, hai tay chống ở trên ngực anh trai cũng run rẩy không ngừng, cậu dùng chút sức lực cuối cùng kìm nén tiếng rêи ɾỉ ngọt ngào trong kẽ răng.

Thi Hoán ngẩng lên hôn môi cậu, đem hàm răng cắn chặt từ từ liếʍ láp. Mùi vị anh trai xâm lấn toàn bộ đại não cậu, tê dại giống như tiêm thuốc tê vào. Thi Vinh cảm thấy lí trí đã vẫy khăn trắng tạm biệt cậu, cậu chỉ có thể hé miệng để đầu lưỡi Thi Hoán chui vào dây dưa.

"Nhìn dáng vẻ bây giờ của em, anh không cần nghỉ ngơi cũng được."

Toàn thân Thi Vinh hồng thấu, cơ ngực no đủ cùng thắt lưng mảnh khảnh trên dưới phập phồng, là một thân thể nam tính lại xinh đẹp. Đầṳ ѵú cao cao đứng lên mĩ lệ giống như đóa hoa, chọc người muốn hái. Hai mắt lấp lánh ánh nước, lộ ra quyến rũ cùng dâʍ ɭσạи. Cả người cậu giống như trái cây, thơm ngon ngọt ngào, tùy ý để người ăn sạch.

Mới đầu là xa lạ, bây giờ thân thể Thi Vinh lại càng ngày càng quen thuộc được nam nhân âu yếm cùng kɧıêυ ҡɧí©ɧ. Thi Hoán đưa tay sờ sờ hạ thân em trai, quả nhiên ướt nhẹp một mảnh, cách lớp quần vẫn có thể cảm giác được. Em trai hắn mê người, mĩ lệ, xinh đẹp, quyến rũ, bức tranh tuyệt diễm thế này, hắn vĩnh viễn không cho người khác biết.

"Biếи ŧɦái... Ô... Ha... A a... Đừng sờ, không được... Y-- !!"

Thi Hoán không hề thò tay vào trong quần vuốt ve dươиɠ ѵậŧ mà cách lớp quần jean xoa nắn nó. Cái này chẳng khác nào gãi không đúng chỗ ngứa, làm chỗ ngứa càng lúc càng ngứa hơn. Thi Vinh chẳng những không được an ủi, tuyến tiền liệt còn bị Thi Hoán làm cho thấm ướt hết qυầи ɭóŧ, khát vọng duy nhất bây giờ là có người móc dươиɠ ѵậŧ cậu ra, tốt bụng giúp cậu xóc lọ.

Thi Vinh cố sức vùng vẫy hai tay chống lại, nhưng tay cậu mềm nhũn hai lần đánh trên người nam nhân, ngược lại càng giống ve vãn hơn, làm lòng người khó nhịn, bàn tay nắm lấy phía dưới cậu càng dùng sức.

Thi Hoán rất thích nhìn dáng vẻ em trai sau cao trào, hắn cục kì ôn nhu làm trò chơi khởi động, thỉnh thoảng cúi đầu dùng môi lưỡi đùa bỡn đầṳ ѵú không chịu nổi cô đơn một phen, nhưng lại không cho Thi Vinh bắn, mỗi lần cậu sắp tới cao trào thì bàn tay lớn mang theo vui vẻ kia sẽ lập tức dừng lại.

Vừa là hưởng thụ, cũng vừa là cực hình.

Ngực truyền tới từng trận ngứa ngáy, nửa người dưới nóng đến lợi hại, luân phiên tập kích thân thể Thi Vinh. Du͙© vọиɠ không chỗ phát tiết làm cậu không khống chế được mà cao giọng rêи ɾỉ, thậm chí ưỡn ngực sát vào tay Thi Hoán, nhưng cậu càng ghé lại, Thi Hoán càng không cho cậu.

Không xong rồi... Không kiên trì nổi... Đây là câu hoàn chỉnh cuối cùng mà cậu nghĩ được.

Thi Vinh đột nhiên phát hiện Thi Hoán cũng đang cực khổ nhẫn nại, khuôn mặt anh tuấn lãnh đạm hiện ra tìиɧ ɖu͙© mỏng đỏ, nhìn qua cực kì mê người, so với anh trai lúc bình thường bị cậu tôn kính sợ hãi khác xa một trời một vực. Thi Vinh rốt cuộc nhịn không được, hướng đôi môi Thi Hoán tìm tới, đem đầu lưỡi tìm được cuốn vào trong miệng, say mê liếʍ mυ'ŧ.

Thi Hoán gần như ngây ngốc, sau đó lập tức kịch liệt đáp lại, nhanh chóng nắm giữ quyền chủ động, giữa răng môi hai người phát ra tiếng nước âm vang làm người mặt đỏ tim đập, nói ra khát vọng muốn chiếm hữu đối phương mãnh liệt.

Hai tay mới đặt trên l*иg ngực Thi Hoán chậm rãi vòng lên cổ hắn, hắn bị em trai ôm chặt, thể hiện ỷ lại cùng dựa dẫm, đầṳ ѵú cương cứng ma sát ngực áo sơ mi hắn, phát ra âm thanh sột soạt cực nhỏ.

Dù ma sát như vậy nhưng cảm giác ngứa ngáy không hề giảm, Thi Vinh phát ra tiếng nghẹn ngào ủy khuất, như cầu hắn làm mình vui sướиɠ. Thi Hoán lột quần jean ra, qυầи ɭóŧ màu lam nhạt bên trong đã bị ngâm ướt thành màu lam đậm, hai người mặt trên vẫn đang hôn môi, răng lưỡi giao hòa, cuồng dã lại dịu dàng, Thi Hoán thừa dịp Thi Vinh ý thức mơ hồ mà đem cả người cậu ôm lên ngồi ở trên đùi mình.

Lúc một vật nóng cứng đυ.ng vào mông cậu, Thi Vinh rốt cuộc cảm giác được một tia nguy hiểm.

"Sẽ đau... A a..."

Thi Hoán lập tức ngăn chặn miệng em trai, không cho cậu nói chuyện. Hai người tiếp tục môi lưỡi dây dưa, một tay Thi Hoán thuần thục vòng ra sau xoa xoa miệng huyệt Thi Vinh. Không có bαo ©αo sυ, cũng không có thuốc bôi trơn, nhưng bây giờ bọn họ không nghĩ nhiều như vậy được. Lỗ hậu Thi Vinh đã đủ ẩm ướt, hắn tùy tiện đem ngón tay cắm vào miệng Thi Vinh cho cậu liếʍ ướt, sau đó một ngón tay thông thuận đi vào.

Thi Vinh kịch liệt lắc đầu, cậu muốn sướиɠ chứ không phải đau! Coi như Thi Hoán sẽ làm cậu thực thoải mái nhưng lúc tiến vào cũng sẽ đau rất lâu. Bây giờ cả người cậu bị anh trai ôm vào trong lòng không thể giãy giụa, chỉ có thể ngậm lấy nước mắt tùy người xâm phạm khi dễ.

Dươиɠ ѵậŧ cương cứng cực nóng rốt cuộc cắm vào thân thể em trai, Thi Hoán thỏa mãn thở dài một hơi. Dươиɠ ѵậŧ thô to không giống chủ nhân ôn nhu như nước của nó, vừa chen vào thịt huyệt nóng ẩm lập tức vội vã trắng trợn ma sát, hậu huyệt căng mịn chật hẹp bị kéo căng, mở rộng đến tận cùng, nơi mẫn cảm nhất trong da^ʍ huyệt bị dươиɠ ѵậŧ nhiều lần đỉnh lên, hung hăng đè nghiến.

Đau đớn nhanh chóng thối lui, loại kɧoáı ©ảʍ này đối với Thi Vinh vừa xa lạ lại vừa khủng bố, cả người giống như bị dươиɠ ѵậŧ chi phối, cảm giác ở những bộ phận khác cũng dần mất đi, cậu chỉ có thể cao giọng phát ra âm thanh rêи ɾỉ ngọt ngào, dâʍ đãиɠ cực điểm. Dươиɠ ѵậŧ cậu kề sát ở trên bụng, không ai an ủi nó, nó cô đơn run rẩy mấy cái, giống như chuẩn bị cao trào.

Thi Vinh nhịn không được đưa tay ra muốn chạm vào, tay cậu lại bị một bàn tay khác nắm lấy, cổ tay bị giữ chặt.

Cậu nức nở lắc đầu, muốn cầu nam nhân buông ra, để cậu có thể tuốt dươиɠ ѵậŧ cương đau vài cái. Thế nhưng đối phương lại cực kỳ tàn nhẫn, ngón tay hắn xuyên qua kẽ tay cậu, mười ngón giao triền, ôn nhu lại triền miên, thân dưới lại càng điên cuồng thô bạo mà đâm rút.

Không chạm được dươиɠ ѵậŧ, Thi Vinh chỉ có thể liều mạng co rút lỗ hậu, thân thể cậu bị đâm rút đến nảy lên, hai chân bất giác vòng qua eo anh trai ôm chặt, cả người đều dán sát hắn, thậm chí theo tiết tấu của Thi Hoán mà chuyển động, làm hắn mau mau bắn ra, chính mình cũng sảng khoái.

Trước mắt Thi Vinh lóe lên một tia sáng, đại não cậu trống rỗng, mọi thứ dường như tan vỡ, cả người nhấn chìm trong sung sướиɠ vô tận.

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ tí tách thẳng tắp bắn tới cằm Thi Hoán, cùng lúc đó Thi Hoán cũng thở gấp một hơi, bắn tinh trong lỗ hậu em trai. Lỗ thịt tiếp nhận tϊиɧ ɖϊ©h͙ cực nóng hơi co rút, như tham lam hút lấy, câu dẫn hắn lại làm Thi Vinh thêm một lần.

Thi Vinh mờ mịt nhìn hắn, vẫn chưa hồi thần lại. Thi Hoán cảm thấy cậu thật đáng yêu, hôn lên nước mắt trên mặt cậu, sau đó hôn lông mi đang run rẩy, khóe mắt ướŧ áŧ, chóp mũi tròn tròn, môi mỏng khẽ nhếch, cuối cùng trên ấn đường hạ xuống nụ hôn cuối cùng, ôn nhu nói: "Anh giúp em tắm rửa."

Hắn nhất thời không nhịn được mà bắn vào bên trong, phải lấy ra mới được, nếu không sẽ không tốt. Nếu sự vụ công ty không phải quá nhiều, hắn còn muốn dụ dỗ đè Thi Vinh làm thêm vài lần, ít nhất phải làm trong nhà tắm, bàn làm việc, phòng họp, lan can, mỗi nơi đều phải để lại ấn kí, đυ. đến Thi Vinh toàn thân là tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn. Khó có được một lần Thi Vinh ngoan ngoãn lại mê người như vậy, không làm tới bên đúng là uổng phí.

Nhưng nhìn vẻ mặt mệt mỏi của Thi Vinh hắn lại không đành lòng, chân cậu mềm nhũn, bước đi cũng khó khăn, Thi Hoán phải ôm lấy cậu, hai người cứ thế tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ vào phòng tắm. Cũng may bây giờ là ba giờ sáng, công ty vẫn đang khóa cửa, bằng không nếu bị nhìn thấy chắc chắn là chuyện lớn. Đương nhiên Thi Hoán không chấp nhận có người nhìn thân thể cùng biểu tình mê người của Thi Vinh. Nhưng nếu có thì sao? Thì diệt khẩu là được.

Người lạ mặt:(ノಠ益ಠ)ノ彡┻━┻