Nuông Chiều Nhục Dục

Q,2 Chương 15: Đôn luân chi thuật, Trúc Cơ thành! ( HH )

Động tác da^ʍ mĩ như thế, nhưng người nam nhân này làm ra lại vô cùng tự nhiên mà còn mang theo phần ưu nhã, như thể đang nhấm nháp hương trà thơm ngon mà mình sơ ý bị dính vào đầu ngón tay.

Trà hương vấn vương, thấm vào ruột gan.

Sở Kiều đỏ bừng mặt nghĩ thầm, sư tôn thật đúng là, thật là quá xấu rồi.

Bất quá, nếu sư tôn nguyện ý như vậy... Vậy nàng...

Sở Kiều gom mái tóc dài rối tung ngang lưng lại rồi vén ra sau, thuận thế khom lưng xuống.

Bụng nàng vẫn nóng rực như cũ, gương mặt đỏ bừng. Mặt hướng về phía hạ thể nam nhân, nam căn cực đại đang dựng thẳng đứng trước mắt nàng, không ngờ lại dị thường sạch sẽ cùng thẳng tắp.

Thật là...

Ngay cả nơi này cũng có vẻ cấm dục như thế, làm cho người ta khó có thể khinh nhờn.

Sở Kiều vươn đầu lưỡi nhỏ nhắn ra thăm dò, liếʍ nhẹ lên qυყ đầυ phía trước.

Nha.

Lành lạnh!

Chẳng lẽ là do băng linh căn cùng tu luyện Huyền Băng Quyết của sư tôn?

Quả thực, quả thực quá tuyệt vời, giờ phút này toàn thân nàng khô nóng không chịu được, đang cần thứ gì đó để hạ chút nhiệt đây!

Sở Kiều khẽ mở đôi môi đỏ, bắt đầu từ đỉnh côn ŧɦịŧ liếʍ ʍúŧ dần xuống, như đang ăn một cây kem lớn, nàng ngậm lấy thân kem. Nhưng côn ŧɦịŧ của nam nhân thật sự quá mức cực đại, nàng mở to cái miệng nhỏ, nhưng cũng chỉ ngậm được một nửa.

"Hô ưʍ... Ách... Chậc..."

Còn Lăng Việt lúc này vừa kinh ngạc, cơ thể lại mang theo sự sảng khoái khó có thể che dấu được, nhìn chằm chằm vào tấm lưng ngọc xõa tung tóc đen của thiếu nữ, bàn tay to lớn không tự chủ được đỡ lấy gáy nàng.

Kỳ thật, vừa rồi hành động hắn liếʍ hoa dịch, chẳng qua là vì để nghiệm chứng suy đoán trong lòng — thể chất bẩm sinh lô đỉnh, ngoại trừ bên ngoài cơ thể là Bạch Hổ vô mao, bên trong sẽ bởi vì tự thành đan điền lô đỉnh, mà sinh ra nguyên dịch tinh luyện hiếm thấy. Nguyên dịch do tự thân đan điền sinh ra, cùng đáy huyệŧ dựng dục, cũng là đồ bổ mà tu chân giả khó có được, có thể tinh luyện chân khí trong cơ thể.

Vừa rồi chẳng qua hắn chỉ cắn nuốt một chút, mà băng khí trong cơ thể liền sục sôi dị thường, vận chuyển một cái Tiểu chu thiên, băng khí không giảm ngược lại còn tăng.

Quả nhiên.

Tiểu đồ nhi của hắn, là cơ thể lô đỉnh bẩm sinh.

Mà lúc này, lô đỉnh kia, đang nhu thuận nằm trước người hắn, phun ra nuốt vào nam căn của hắn.

Với Lăng Việt mà nói, nam căn chẳng qua chỉ là vật dùng để phân biệt nam nữ, trước khi gặp được Sở Kiều hắn chưa bao giờ động dục, thế nên cũng chưa bao giờ biết rằng cơ thể mình sau khi động dục, lại nhạy cảm và mất kiểm soát đến thế.

Cái miệng nhỏ nhắn mềm mại của thiếu nữ quấn lấy thân trụ, đầu nhỏ di chuyển lên xuống, chiếc lưỡi linh hoạt trong miệng không ngừng liếʍ láp những nếp gấp trên thân cột thịt, cảnh sắc tiêu hồn mà mê loạn như vậy, làm cho hắn lần đầu tiên cảm nhận được, cái gì gọi là dục tiên dục tử.

Đôi mắt xanh thẳm lúc này lại càng thêm sẫm màu, hắn không muốn nghĩ tới cái gì là Bạch Hổ, cái gì là lô đỉnh nữa, giờ phút này, hắn chỉ muốn tuân theo du͙© vọиɠ của mình, đè tiểu nhân nhi này ở dưới thân, hung hăng thao lộng!

Trong lòng nghĩ như vậy, thân thể cũng theo đó mà động.

Bàn tay to nâng đầu thiếu nữ lên, nhìn đôi môi phần hồng óng ánh cùng khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hồng của nàng, Lăng Việt lại một lần nữa hôn lên.

Chân dài quỳ lên giường, nhẹ đặt tiểu đồ nhi nằm lên đó, hắn cũng nhoài người lên, cả người chống lên người thiếu nữ.

"Hô ưʍ... Sư tôn ~"

Sở Kiều cảm giác toàn thân được băng khí mát lạnh vờn quanh, cánh tay nàng câu lấy cổ nam nhân, hai chân cũng móc vào thắt lưng nam nhân. Hạ thể bốc lửa dán sát vào cự vật ở dưới bụng nam nhân, khó nhịn lại không có sức lực cọ xát, môi âʍ ɦộ non mềm nóng rực dán lên thân gậy mát lạnh, mang đến kí©ɧ ŧɧí©ɧ khó có thể diễn tả cho cả hai.

"Kiều Nhi..."

Lăng Việt khàn giọng mổ nhẹ lên môi thiếu nữ, mở miệng nói ra những lời vừa đứng đắn lại hoang da^ʍ.

"Chân mở lớn chút..."

"Lần này sư tôn dạy nàng... Đôn luân chi thuật."

Đôn luân... Chi thuật?

Sở Kiều chớp chớp mắt, có chút không hiểu, nhưng vẫn ngoan ngoãn nhu thuận mở lớn hai chân, giây tiếp theo nàng liền cảm giác được một cây trụ thịt cự đại mang theo hơi lạnh cùng cảm giác tồn tại không thể bỏ qua, tiến dần vào bên trong.

"A ách... A... Sư tôn..."

Cự vật kia từng chút từng chút tách ra cánh thịt đáng yêu của thiếu nữ, thăm dò vào bên trong. Sở Kiều bị cảm giác tồn tại của đầu đỉnh khổng lồ kia dọa kinh hô ra tiếng, hạ thể nhịn không được co rút lại.

Thì ra...

Đây là Đôn luân chi thuật sao?

"A... Sư tôn... To quá..."

"Ưm a... Côn ŧɦịŧ củ sư tôn... To quá..."

"A... Chậm... Chậm chút sư tôn... Kiều Nhi... Sắp hỏng rồi..."

Lăng Việt khắc chế hô hấp càng thêm thô nặng của mình, từng chút từng chút đẩy vào trong. Tiểu huyệt của thiếu nữ quá mức chặt hẹp, kẹp đến mức hắn muốn xuất tinh. Nhưng cũng may khả năng tự chủ của hắn từ trước đến nay không giống người thường. Hắn trói chặt tinh quan, dùng cơ thể khai phá lối đi chặt hẹp kia.

Không biết có phải do cơ thể thiếu nữ quá mức mềm mại hay không, theo hắn xâm nhập vào, vách tường thịt mềm kia tuy vẫn chặt hẹp như cũ, nhưng lại mềm nhẹ mà ấm áp quấn lấy hắn, tiếp nhận hắn, hắn bắt đầu động.

Bạch... Bạch bạch...

Trong thạch thất an tĩnh, hai cơ thể trần trụi đang thực hiện vận động nguyên thủy nhất của loài người.

Bao trùm cơ thể thiếu nữ, là một thân hình cường tráng mà cao lớn, mái tóc dài búi cao sau đầu bằng một cây trâm ngọc, trên khuôn mặt anh tuấn thấm ra lớp mồ hôi mỏng, nhưng vẫn không ảnh hưởng đến khí chất trong trẻo lạnh lùng của hắn, cả người giống như một con báo tuyết tao nhã.

Mà thiếu nữ dưới thân hắn, giống như quả cầu tuyết bị đặt trên đĩa nóng, kiều nộn mê người. Khuôn mặt xinh đẹp đỏ bừng ánh lên vẻ mê say, cặp mắt mơ màng, môi khẽ mở, còn cặρ √υ' trắng nõn mượt mà cực lớn trước ngực kia, đang lắc lư theo động tác của hai người, mềm mại như đám mây trên bầu trời.

"A... A a... Sư tôn... A..."

Thiếu nữ hiển nhiên đã bị thao lộng đến thất thần, thân thể theo động tác thọc vào rút ra của nam nhân mà lắc lư theo, trong miệng phát ra tiếng rêи ɾỉ vỡ vụn.

"Cứng quá... Ưm a... Côn ŧɦịŧ của sư tôn... To quá..."

Nam nhân được gọi là sư tôn hiển nhiên rất sung sướиɠ trước lời khen ngợi chân thành đó, trên khuôn mặt từ trước đến nay không có biểu tình gì hiện ra ý cười nhẹ, nhưng hắn cũng không nói nhiều, so với nói, hắn thích làm hơn.

Cặp đùi tràn ngập sức bật va đập vào mông thiếu nữ, Lăng Việt càng thêm dùng sức đưa đẩy, nam căn vừa dài vừa thô giống như được trang bị môtơ cường lực, liên tục thọc vào rút ra trong lối đi mà không hề biết mệt.

Lăng Việt một bên thao lộng thiếu nữ, thân thể một bên bất giác vận chuyển 《 Cửu Thiên Huyền Băng Quyết 》, băng khí trong cơ thể theo động tác thọc vào rút ra của nam căn dũng mãnh tràn vào trong hạ âm của thiếu nữ, lại từ hạ âʍ ɦội nhập vào đan điền nơi đáy huyệt.

"A a... A a a..."

Sở Kiều bị đâm đến hạ thể văng nước khắp nơi, hai mắt cũng nhịn không được trợn to, chìm nổi trong bể dục, thất thần không thôi. Mà giờ phút này nàng lại không biết, theo băng khí không ngừng dũng mãnh tràn vào, chân khí trong bụng nàng cũng cùng nó giao hòa dung hợp, cấp tốc xoay tròn, sương mù tràn ngập đan điền, là điềm báo Trúc Cơ!

Sở Kiều lần đầu tiên gia nhập vào giới tu chân, tuy đã tu luyện suốt 5 năm, nhưng trong hành trình tu luyện dài đằng đẵng của tu chân này, chẳng qua chỉ như muối bỏ biển. Thân pháp của nàng dần dần thuần thục, nhưng với đại đạo lại vẫn có rất nhiều điều không rõ.

Nhưng Lăng Việt thì không. Là một thiên tài tu luyện hơn trăm năm, đối với tu luyện chi đạo, có thể nói là biết rõ đến từng chân tơ kẽ tóc.

Tuy trầm mê trong du͙ƈ vọиɠ, nhưng hắn tùy thời đều bảo trì một tia thanh tỉnh, thế nên hắn nhanh chóng nhận thấy tình trạng bất thường trong cơ thể Sở Kiều.

Dùng thần thức thăm dò vào bên trong, hắn vừa luật động, vừa tra xét chân khí của cả hai, cảm nhận được giờ phút này hỏa khí xao động trong cơ thể Sở Kiều so với khi nãy đã thư hoãn hơn rất nhiều, cuối cùng hắn cũng đã tìm ra nguyên nhân tại sao tiểu đồ nhi nhà mình thật lâu không thể Trúc Cơ được.

Vậy mà, lại bởi vì hắn!

Năm đó tia băng khí còn sót lại trong cơ thể thiếu nữ kia, thế nhưng bị lô đỉnh xem như đan chủng mà dựng dục, nhưng đan chủng này lại quá mức nhỏ bé mà còn không phải do bản thân sinh ra, chân khí đương nhiên không cách nào dựng dục luyện hóa được nó, dẫn tới ngũ hành chi khí trong cơ thể không thể cân bằng, đây cũng là điểm mấu chốt khiến Sở Kiều mỗi một lần đều không thể thành công Trúc Cơ!

Trời sinh lô đỉnh so với người thường nhiều hơn một chỗ đan điền được ẩn náu nơi đáy huyệt, vì trước đó Lăng Việt không có suy xét qua loại thể chất này, nên vẫn luôn xem nhẹ, đến hôm nay mới phát hiện ra.

Nếu như không có một tia băng khí của hắn năm đó, Sở Kiều lấy chân hỏa của bản thân làm đan chủng, lấy mộc linh căn sinh trưởng ra chi khí cùng với chi khí do hỏa linh căn tôi luyện ra, nói không chừng tuổi Trúc Cơ so với hắn năm đó còn ngắn hơn, hoàn toàn xứng đáng với hai chữ thiên tư! Thế nhưng bởi vì hắn, nàng bị ngăn ở ngoài cửa Trúc Cơ, chịu đựng không biết bao nhiêu tin đồn nhảm nhí, thừa nhận không biết bao nhiêu áp lực.

"Thực xin lỗi... Kiều Nhi..."

Lăng Việt đau lòng hôn thiếu nữ, là do sai lầm cùng bất cẩn năm đó của hắn gây ra.

Nhưng giờ phút này cũng không phải lúc rối rắm với chuyện đó nữa, hắn nhìn thiếu nữ vì hấp thu quá nhiều băng khí của hắn mà khuôn mặt nhỏ nhắn trở nên có chút tái nhợt, ôm nàng ngồi dậy.

"Kiều Nhi, ngưng thần!"

Hai ngón tay của hắn điểm lên ấn đường thiếu nữ, đưa vào một tia thanh khí cho thiếu nữ vẫn còn đang mơ màng.

"Làm theo lời vi sư, ngũ tâm hướng lên, trữ tâm vận khí!"

Lăng Việt ngồi xếp bằng trên giường, nam căn vẫn cắm bên trong hoa huyệt thiếu nữ như cũ, nhưng không động đậy, tùy ý để nó gắng gượng không thôi. Mà thiếu nữ giờ phút này cũng dần thanh tỉnh, nhận thấy trong cơ thể mình có sự khác thường, bèn dựa theo lời sư tôn nói, ngồi xếp bằng trên người hắn.

"Thu tụ thần quang, đến thẳng thiên tâm."

"Đan điền khí đủ, đốc nhậm song hành."

"Chu thiên tuần hoàn, thẳng đường thân dung."

"Khí quy đan điền, công thành pháp minh."

Giọng nam trong trẻo vang vọng trong thạch thất an tĩnh, thiếu nữ dựa theo giọng nam chỉ điểm, nhắm mắt ngưng thần, đem chân khí hỗn độn trong đan điền dần dần thu nạp, nguyên cung tụ lên trên cùng nê hoàn, nguyên cung tụ vào giữa với giáng phòng, nguyên cung tụ bên dưới với đan điền, chân khí không ngừng xoay tròn áp súc, không biết qua bao lâu, Sở Kiều chỉ cảm thấy linh đài sáng tỏ, tất cả chân khí hóa thành chất lỏng màu trắng sữa, lưu chuyển khắp tứ chi bách hài, hội tụ nơi đan điền.

Đến lúc này —— Trúc Cơ thành!

Mở mắt ra lần nữa đã là thanh tỉnh, Sở Kiều mừng rỡ nhìn người nam nhân âm thầm bảo hộ nàng trước mặt.

"Sư tôn! Ta Trúc Cơ thành công rồi!"

Nàng vui vẻ không thôi ôm lấy Lăng Việt, động tác thân trên lại liên lụy đến nửa người dưới, nơi riêng tư của hai người vẫn còn nối liền nhau làm nàng phục hồi lại tinh thần, hai má đỏ bừng.

"Ưm a..."

Giờ phút này nàng Trúc Cơ thành công, mộc hỏa chi khí trong cơ thể cũng cân bằng lại, còn bởi vì hấp thu băng khí của Lăng Việt mà xuất hiện tình thế vạc ba chân, cơ thể không còn cảm giác khô nóng nữa.

Mặc dù vậy, nhưng cự căn đang được hạ thân bao bọc vẫn dựng đứng như cũ, phô bày rõ ràng sự hiện diện của nó, làm cho cả thể xác và tinh thần nàng đều xao động không thôi.

"Ưʍ... Sư tôn ~~" Sở Kiều khó nhịn vặn vẹo cơ thể.

Nàng đây là lấy loại tư thế này Trúc Cơ? Thật là, xấu hổ chết mất.

Sở Kiều thầm phun tào trong lòng, rồi lại có chút ngứa ngáy, tiểu huyệt nhịn không được nhẹ nhàng co rút.

Lăng Việt lại không tiếp tục cử động như nàng suy nghĩ, mà là hít một hơi thật sâu, kiềm chế du͙ƈ vọиɠ chưa được phóng thích, đồng thời rút nam căn ra khỏi tiểu huyệt ấm áp.

"Kiều Nhi."

Hắn ôm eo thon của thiếu nữ, nhẹ nhàng xoa xoa đôi má trắng nõn của nàng, khắc chế lại lý trí mà mở miệng.

"Thân thể nàng là lô đỉnh."

"Nếu muốn đi xa hơn trên đại đạo này, thì giờ phút này không thể tiết nguyên âm."

Đây cũng là lý do vì sao, hắn nhẫn nại, không phóng thích nguyên dương vào trong cơ thể thiếu nữ.

Một khi nguyên dương cùng nguyên âm giao hòa, thiếu nữ liền chân chân chính chính trở thành lô đỉnh.

Hắn luyến tiếc, cũng không cho phép tình huống như vậy phát sinh.

-----

Mặc dù sư tôn ít nói, nhưng thật ra hắn là một người nam nhân rất ấm áp ~

Làm sao đây, thể chất này của Kiều Kiều, thật sự là muốn bức tử sư tôn a... Khụ.

-----

Editor có lời muốn nói:

Chương này dành tặng bạn Thanh Hà đã donate cho mình nhé. Chanh kiu bạn đã ủng hộ ^_^