Trầm Thư thấy anh đem ngón tay rút ra, trong lòng còn có chút buồn bực, nhưng không nghĩ tới anh lập tức lại nhéo nhéo âm đế mẫn cảm nhất của mình bóp nhẹ lên, làm cho Trầm Thư cả người bủn rủn, cái mông nhỏ cũng vặn vẹo theo, trong miệng không ngừng kêu ân ân a a.
Lâm Việt thấy thời cơ đã tới, bế Trầm Thư lên, đỡ mông nhỏ của Trầm Thư rồi ấn xuống côn ŧᏂịŧ lớn của mình, bởi vì đã được bôi trơn quá mức, chỉ nghe phụt một tiếng, toàn bộ côn ŧᏂịŧ lớn đã bị tiểu huyệt Trầm Thư gắt gao hút lấy.
“A a a a a!! Ân... A, Việt Việt em không chịu nổi ô ô ô...” Trầm Thư khống chế không được kêu lên. Vừa mới một chút kia thật sự là quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ, côn ŧᏂịŧ lớn của Lâm Việt mới vừa cắm vào bên trong, Trầm Thư cả người liền run rẩy cao trào.
“Ân... A Thư Thư như thế nào sẽ biết kẹp như vậy, thật chặt... Vừa chặt lại ấm...” Lâm Việt mới vừa cắm đi vào liền cảm giác được tiểu huyệt có một dòng nước mật dịch phun lên côn ŧᏂịŧ mình, tưới đến anh cũng thiếu chút nữa đi theo xuất ra, không chỉ có như thế, mật huyệt nhỏ còn co rút lại gắt gao cắn chặt lấy côn ŧᏂịŧ của anh, buộc anh tước vũ khí đầu hàng.
Tuy rằng Trầm Thư vừa mới trải qua cao trào, cả người mềm nhũn như bùn, nhưng Lâm Việt lại một chút cũng không có thương hương tiếc ngọc, tay giữ chặt eo Trầm Thư, mang theo mông nhỏ của cô một chút một chút mạnh mẽ nâng lên, côn ŧᏂịŧ cùng tiểu huyệt mãnh liệt va chạm, thanh âm bạch bạch vang vọng rõ ràng khắp toàn bộ rạp chiếu phim.
“A a a a... Lâm Việt! Em... Em vẫn còn chưa có chuẩn bị tốt ô ô ô... Không cần như vậy... Ân ân... A... A... Quá sâu... Buông tha em đi ô ô ô...” Eo Trầm Thư bị đôi tay của anh khống chế, cho nên chỉ có thể một chút một chút để mặc côn ŧᏂịŧ lớn của anh ở tiểu huyệt của mình làm càn.
Nữ chính trong phim đã cởϊ qυầи lót, đang ở thang máy quyến rũ nam chính, Trầm Thư tuy rằng hiện tại đang bị làm đầu óc choáng váng, nhưng bởi vì thân thể của cô là đối diện với màn hình lớn, cho nên tự nhiên có thể nhìn thấy cảnh tình cảm cuồng nhiệt trong phim, cô không khỏi nghĩ tới cảnh tượng ban ngày khi mình bị Hoắc Đình Sâm ép đến góc thang máy xoa ngực niết mông...
Trong lòng đột nhiên mạnh mẽ sinh ra một loại cảm giác trái đạo đức, tiểu huyệt cũng nhịn không được kẹp càng chặt.
“Thư Thư làm sao vậy.... Ngoan.. Đừng kẹp, thả lỏng một chút, ân...” Lâm Việt bị cô kẹp như vậy, có chút nhịn không được, lập tức đem cô bế lên đè ở trên sô pha, trong toàn bộ quá trình côn ŧᏂịŧ lớn như cũ gắt gao cùng tiểu huyệt Trầm Thư chặt chẽ dán sát ở bên nhau.
Lâm Việt đem Trầm Thư ấn ở trên sô pha, càng thêm nhanh chóng thọc vào rút ra, biên độ có chút lớn, sô pha cũng phát ra thanh âm cót két theo lực đẩy thọc vào rút ra, hai khối thân thể gắt gao dính chặt ở bên nhau.
Lâm Việt tước vũ khí khi đang ở nhanh chóng thọc vào rút ra, bắn đầy toàn bộ tiểu huyệt Trầm Thư, một cỗ tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt nóng hổi bị tràn ra từ tiểu huyệt, từ góc nhìn của Lâm Việt, mông nhỏ Trầm Thư hiện tại hoàn hoàn toàn toàn ở trạng thái ướt đẫm.
Tuy rằng đã bắn một đợt, nhưng côn ŧᏂịŧ Lâm Việt như cũ đứng thẳng. Anh đem Trầm Thư từ trên sô pha bế lên tới lật người lại, bẻ ra một cặp chân dài rồi lại đè ép đi xuống, hai chân dài của Trầm Thư không có chỗ để, bị hai tay anh ôm chặt lấy vuốt ve qua lại.
Ở tư thế này hai chân thon dài của Trâm Thư gần như bị Lâm Việt ép đến ngực đỏ bừng, cảm giác hơi hơi đau đớn do dây chằng mang lại cũng phóng đại vô hạn.
“A..... Đau quá.... Ô ô ô” Trầm Thư cảm giác tiểu huyệt của mình sắp bị làm hỏng, chân lại bị Lâm Việt đè nặng, vừa đau lại vừa sảng khoái.
Nhân vật nữ chính trong phim đang chọn đạo cụ SM, Trầm Thư tuy rằng là một người mê sắc đẹp cổ hủ, nhưng là thái độ của cô đối với SM là được nhưng không cần thiết, nhưng hiện tại Lâm Việt đè nặng hai chân cô hung hăng làm cô, cảm giác đau đớn này thế nhưng làm Trầm Thư cảm giác có lẽ cô cũng có thể SM...
Lâm Việt điên cuồng thọc vào rút ra làm Trầm Thư không kiên trì bao lâu liền lại cao trào, đôi tay cô nắm chặt sô pha, cắn răng nhấp miệng lại vẫn là khống chế không được chính mình phun ra.
Tóc bị mồ hôi dính ở trên mặt, Trầm Thư cả người không thể sử dụng một chút sức lực nào, mệt đến đôi mắt đều mau nhắm lại.
“Thư Thư thật tuyệt... Ngoan... Lại đến một lần cuối cùng.” Lâm Việt còn không có bắn tự nhiên sẽ không bỏ qua Trầm Thư, nhưng anh lại không muốn làm Trầm Thư bị lăn lộn quá mệt mỏi, vừa lừa lại gạt làm Trầm Thư lại đến một lần cuối cùng.
Lâm Việt bế Trầm Thư lên ôm vào trong ngực, Trầm Thư mơ mơ màng màng cảm giác được có người đang ôm cô, cô cũng gắt gao ôm chặt lấy Lâm Việt.
“Heo heo, anh thật tốt.” Trầm Thư đem đầu nhỏ dựa vào trong lòng ngực Lâm Việt, nghe nhịp tim đập nhanh của anh bởi vì kịch liệt vận động, nhớ tới sau khi anh hắn biết được chính mình ban ngày không vui, buổi tối liền đặc biệt chạy tới chơi với cô, đột nhiên cảm thấy Lâm heo heo thật là một người bạn trai đáng tin cậy.
Lâm heo heo nghe được câu này của Trầm Thư, lập tức cảm giác cái gì đều không quan trọng, hôn hôn đỉnh tóc của cô, dịu dàng nói: “Thư Thư rõ ràng so với anh tốt gấp 100 lần... Ân, Thư Thư mệt mỏi, chúng ta không làm, xem điện ảnh đi.”
Trầm Thư biết Lâm Việt còn không có bắn, khẳng định nghẹn khó chịu, Lâm Việt đối với mình tốt như vậy, cô cũng muốn đối với anh tốt hơn một chút.
“Ân a... Phải làm, Thư Thư muốn làm một lần cuối cùng.” Đôi tay của cô chống ở trên bả vai Lâm Việt, nâng mông lên tự mình ngồi xuống côn ŧᏂịŧ của Lâm Việt.
Lâm Việt giật mình nhìn Trầm Thư, thấy cô ôm lấy cổ mình, mị nhãn như tơ, anh lập tức ôm lấy Trầm Thư, không cho cô quá cố hết sức.
Trầm Thư hơi hơi nâng lên mông, một trên một dưới lên xuống, trong miệng còn phát ra kiều suyễn ân ân a a, Lâm Việt thiếu chút nữa hưng phấn lại muốn công đạo.
Bởi vì Trầm Thư vừa mới cao trào hai lần, toàn bộ tiểu huyệt đều rất mẫn cảm, lần này chính mình chủ động ngồi trên côn ŧᏂịŧ, vừa thẹn thùng lại kí©ɧ ŧɧí©ɧ, tiểu huyệt lập tức lại trào ra rất nhiều mật nước, côn ŧᏂịŧ Lâm Việt bị mật nước của Trầm Thư gắt gao bao vây quấn lấy, giống như đang tắm suối nước nóng, anh thoải mái ôm eo Trầm Thư, mang theo cô cùng nhau đạt tới cao trào.
Cao trào qua đi, côn ŧᏂịŧ lớn cũng không có lập tức cùng tiểu huyệt tách ra, Lâm Việt ôm chặt Trầm Thư, đối với cô nói: “Thư Thư, thật muốn làm chồng của em.” Trong giọng nói không ý thức được mang theo chút nghiêm túc.
Trầm Thư hiện tại căn bản là không có sức lực trả lời chỉ có thể phát ra một tiếng ân ân đối phó với anh.
“Tiểu hồ đồ đồng ý nhưng thật ra rất nhanh, về sau bị người bán còn giúp người ta đếm tiền đâu...” Lâm Việt bị bộ dáng mơ mơ màng màng này của Trầm Thư làm cho tức giận đến cười.
Trầm Thư tuy rằng người không sức lực, nhưng đại não vẫn là thanh tỉnh, cô nghe được Lâm Việt càng giống như đang trộm cười nhạo cô, cô lập tức học Lâm Việt trước kia nói dỗi trở về: “Hừ, ông xã bên ngoài có con chó khác, ông xã không thích Thư Thư, Thư Thư thật đáng thương!”
Lâm Việt nghe thấy cô gọi mình ông xã, sửng sốt vài giây, mừng rỡ như điên hôn hôn Trầm Thư, khẩn trương xác nhận nói: “Thư Thư gọi anh là ông xã đi, lại gọi một tiếng, Thư Thư thông minh của anh, ân? Thư Thư ngoan, lại gọi một tiếng ông xã a."
Nhưng Trầm Thư cố ý quyết tâm không theo ý nguyện của anh, một lát gọi anh Lâm Việt, một lát gọi anh Lâm heo heo, chính là không gọi anh ông xã.
————————
Lâm heo heo: Thân phận mới có được
Chó Hoắc: Tôi giống như đã xuất hiện ngắn ngủi ở nơi nào đó trong chương này...
Người bệnh tổng hợp chứng tuổi dậy thì thời kỳ cuối Giang tiên sinh: Trầm Thư, cô nên đi làm!!