Bộ phim điện ảnh bọn họ đang xem là Green’s 123 shadow (x grey), Trầm Thư thật ra đã sớm xem qua, nhưng quả nhiên một người xem cùng hai người xem là hoàn toàn không giống nhau. Đặc biệt là khi tới đoạn có hình ảnh tình cảm mãnh liệt, vốn dĩ lúc một người ở nhà xem thậm chí có thể bình đạm hô lên “Chỉ như này?”, nhưng hiện tại cô cảm giác cả người mình đều mau phải bốc cháy.
Bởi vì là sô pha, cho nên cô dựa vào trong lòng ngực Lâm Việt, vốn dĩ thực thoải mái, nhưng dần dần, cô cảm giác được có thứ gì đó cứng cứng cộm chính mình, có chút kỳ quái, cho nên cô muốn đem mông nhỏ dịch ra một chút.
Nhưng Trầm Thư mới vừa động đậy một lát, đã bị Lâm Việt một tay đè lại, mông nhỏ hoàn mỹ ngồi ở trên côn ŧᏂịŧ của Lâm Việt.
Lâm Việt trong miệng phát ra một tiếng kêu rên, đôi tay dùng sức ôm chặt lấy eo nhỏ của Trầm Thư.
“Thư Thư có phải hay không tính lãnh đạm a...” Giọng nói trầm thấp của Lâm Việt ở bên tai Trầm Thư vàng lên, bởi vì là dán lỗ tai nói, hơn nữa khi anh nói mang ra một ít hơi nóng, làm cho lỗ tai Trầm Thư tê tê dại dại, cảm giác phía dưới giống như lại có thứ gì muốn trào ra, cô theo bản năng kẹp kẹp chân.
(*Tính lãnh đạm: sinh lý yếu, không có cảm giác ham muốn tìиɧ ɖu͙©)
“Mới... Mới không phải.. Ai nói.” Khi cô nhận ra được thứ vừa rồi cộm mình là côn ŧᏂịŧ lớn của Lâm Việt, cô liền nói chuyện đều có chút nói lắp.
“Anh không tin, trừ khi cho anh sờ sờ tiểu huyệt có phải nước chảy hay không...” Bây giờ Lâm Việt hoàn toàn chính là một con dã thú chưa ăn được đến thịt.
Lâm Việt dùng hai tay dọc theo vòng eo của Trầm Thư đem áo lông với chiếc váy cuốn lên mấy lần, cho đến khi eo nhỏ mảnh khảnh hoàn toàn lộ ra. Nhìn thấy vòng eo mềm mại trắng nõn của Trầm Thư bị anh ôm ở trong tay mơn trớn chơi đùa, bụng dưới càng là thêm một mảnh lửa nóng, cảm giác như muốn nổ tung. Trong lòng âm thầm nghĩ hôm nay nhất định phải làm Trầm Thư đến khi chịu gọi anh là ông xã.
“Việt Việt, a... Đừng mà.... Đừng như vậy.” Trầm Thư mềm như bông kháng cự giống như chất xúc tác cho sự hưng phấn, Lâm Việt càng thêm gấp không chờ nổi cởi bỏ cúc áo của cô, cách áσ ɭóŧ mạnh mẽ bóp nhẹ lên.
Trầm Thư hôm nay mặc một chiếc áσ ɭóŧ màu trà sữa của Nhật Bản, mặc lại hiệu quả rất tốt, tuy rằng không phải lần đầu tiên nhìn thấy hình ảnh làm máu người phun trào như vậy, nhưng Lâm Việt vẫn là có chút bị làm cho kinh ngạc, như thế nào lại có người có eo nhỏ như vậy, ngực lại cũng rất lớn...
“Thư Thư là bò sữa nhỏ sao? Như thế nào ngực lớn như vậy... Bò sữa nhỏ Thư Thư có thích bị anh sờ ngực hay không?” Lâm Việt một bàn tay ở phía trước ngực cô xoa bóp, một bàn tay đang chuẩn bị cởi bỏ áσ ɭóŧ của cô.
Theo một tiếng "lạch cạch" vang lên, phòng tuyến cuối cùng ở thân trên Trầm Thư cũng bị Lâm Việt phá vỡ, không có trói buộc hai con thỏ trắng lớn lập tức nhảy ra ngoài, đem áσ ɭóŧ đẩy lên bên trên ngực.
Bây giờ Lâm Việt cả hai tay đều có thể không kiêng nể gì ở phía trước ngực Trầm Thư tàn sát bừa bãi, nắm vυ' tạo thành các hình dạng khác nhau. Rõ ràng một bàn tay chỉ có thể miễn cưỡng nắm lấy một con thỏ trắng lớn, Lâm Việt lại còn một hai phải cố ý cậy mạnh muốn dùng một tay nắm lấy cả hai con thỏ trắng lớn, như vậy sao có thể làm được a, thịt nhũ vừa mềm vừa trắng bị trượt ra từ trong tay Lâm Việt.
“Vυ' lớn của Thư Thư một chút cũng không nghe lời, cần phải trừng phạt.” Nói xong Lâm Việt liền dùng ngón trỏ nhẹ nhàng chạm chạm vào đầṳ ѵú phấn hồng của Trầm Thư, Trầm Thư hiện tại cả người đều mẫn cảm muốn chết, bị anh nhẹ nhàng chạm một chút, toàn bộ phần thân trên đều bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ run run.
Lâm Việt thấy cô có cảm giác, liền dùng ngón trỏ vuốt ve vòng quanh quầng vυ', nhưng chính là không đυ.ng tới đầṳ ѵú nhỏ. Trầm thư bị anh sờ đến mất hồn mất vía, dưới thân cũng sớm đã ướŧ áŧ một mảnh, hai cái đầṳ ѵú trắng hồng đã sớm bị sờ bí mật dựng đứng lên.
Trầm Thư thật sự là chịu không nổi, nhẹ nhàng bắt lấy cánh tay Lâm Việt, ánh mắt mang theo cầu xin quay đầu nhìn nhìn anh, môi cũng gắt gao mím chặt.
Lâm Việt biết cô đã rất khó chịu, nhưng chính là không nghĩ dễ dàng buông tha cô, anh không nói hai lời, liền ngậm lấy cái miệng nhỏ của Trầm Thư. Hai người hôn đến khó có thể tách rời, Lâm Việt mới buông lỏng cô ra, khi hai người tách còn mang theo một sợi chỉ bạc.
“Việt Việt, em thật là khó chịu...” Trầm Thư cả người yếu ớt nằm ở trong lòng ngực Lâm Việt.
“Khó chịu, nơi nào khó chịu, là tiểu huyệt Thư Thư chảy nước sao?” Lâm Việt đã sớm chờ câu này của Trầm Thư, anh nhanh chóng đem áo lông cùng vạt váy áo cũng cuốn đi lên, cho đến khi một cặp chân dài lộ rõ, anh bẻ ra hai chân Trầm Thư, làm tiểu huyệt hoàn mỹ lộ ra ở trong không khí.
Trầm Thư hôm nay mặc qυầи ɭóŧ cũng là màu trà sữa, là cùng một bộ với áσ ɭóŧ, bởi vì là được thiết kế theo kiểu Nhật có ren, cho nên có thể mơ hồ nhìn thấy tiểu huyệt mềm mại trắng trắng đầy đặn bị ép hơi căng phồng.
Lâm Việt dùng hai ngón tay thử cắm đi vào dò xét, quả thực không chỉ qυầи ɭóŧ ướt đến mức có thể vắt kiệt nước, bên trong cũng sớm đã đại dương mênh mông một mảnh. Bởi vì tiểu huyệt đột nhiên bị dị vật xâm nhập, cho nên Trầm Thư phản xạ có điều kiện kẹp chặt tiểu huyệt.
“Thư Thư đừng kẹp.... Tiểu huyệt của Thư Thư như thế nào lại ướt như vậy? Hừ... Vừa ướt vừa chặt... Có muốn anh cắm vào trong không?” Lâm Việt thở hổn hển chờ đợi Trầm Thư trả lời.
“Muốn... Thư Thư muốn Việt Việt cắm đi vào.” Trầm Thư cho rằng Lâm Việt sẽ dùng ngón tay để giúp cô, cho nên còn cố ý đem tiểu huyệt hơi thả lỏng.
Nhưng Lâm Việt sao có thể để lần cao trào đầu tiên của Trầm Thư tiện nghi ngón tay của mình một cách tùy tùy tiện tiện như vậy được, vì thế anh rút ra ngón tay, mạnh mẽ tấn công vào hạt đậu nhỏ của Trầm Thư, một bên trộm cởi ra khoá quần, thả ra côn ŧᏂịŧ lớn sớm đã đói khát khó nhịn.
————————
Lâm heo heo: Lần đầu tiên Thư thư cao trào thuộc về tôi hắc hắc!
Thư Tử: Sớm đã không phải xin cúi chào