Thật lòng không thật lòng, Dập Dập thật đúng là không hiểu lắm, bất quá đây là chuyện Vinh Ninh quyết định, như vậy cậu cũng không phải ở trước mặt anh ta nói gì nhiều.
"Ông nội Trác thích đánh cờ vây, cũng thích năm ngày ba bữa đi leo núi, ngẫu nhiên cũng sẽ đi câu lạc bộ người già ca hát... Cháu biết rõ cũng chỉ có những thứ này, vận dụng ở những thứ này quấn quít chặt lấy sẽ hiệu quả hơn."
Đã sớm biết Dập Dập thông minh, mới thấy Trác Nhất Phong vài lần a, cũng biết ông ấy yêu thích?
"Vậy kế tiếp?"
Dập Dập nhìn Vinh Ninh đưa tay ra, giơ lên, rồi đánh.
"Chú cháu đồng tâm..."
Dập Dập nhàm chán đón lấy lời nhàm chán, "Vậy cùng đồng tâm."
Đoạn cái rắm! Đương nhiên lời này vẫn bị Dập Dập giấu ở trong lòng.
--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ --------
Thư phòng nhà họ Trác, sau khi từ đài truyền hình trở về, An Bảo Bối liền lấy có lời muốn nói cùng Trác Nhất Phong, bị Trác Nhất Phong dẫn tới trong thư phòng.
Cục Cưng ngồi trên sô pha, nhàm chán xem ti vi, chính mình bởi vì cái gọi là "Lâm trận bỏ chạy", hơn nữa cũng không có nghiêm túc tranh tài, đương nhiên không có đạt được bất cứ kết quả gì, Tuyên Giai Kỳ đạt được mong muốn này đồng thời vào được vòng quán quân, Cục Cưng nhìn khuôn mặt đáng ghét của Tuyên Giai Kỳ xuất hiện trên ti vi hận hàm ngứa răng, gần như muốn vào ti vi đem cô đánh một trận!
Tắt tivi đi, Cục Cưng mang theo khẩu khí, chơi điều khiển từ xa, Trác Văn Dương ngồi ở bên người Cục Cưng nhìn cô cái khuôn mặt nhỏ nhắn kia giương ra tức giận, "Cháu làm sao vậy? Thoạt nhìn giống như một bộ dáng hết sức không vui."
"Không có gì, chỉ là nghĩ đến một người ngu ngốc làm cho cháu cảm thấy dị thường tức giận mà thôi, không có gì." Cục Cưng trả lời Trác Văn Dương, lúc quay đầu lại rất kỳ quái nhìn về phía anh, "Nếu như nói nhất định có chuyện gì, cháu đến cảm thấy là cậu nhỏ, cậu gần nhất rất kỳ quái."
"Cậu?" Trác Văn Dương chỉ chỉ chính mình, chẳng lẽ Cục Cưng, cô bé phát hiện cái gì? Cục Cưng gật đầu nói, "Gần đây cậu nhỏ, cậu lúc nào cũng đang ngẩn người, mất hồn mất vía, giống như đang suy nghĩ chuyện gì, cậu, đáng tiếc là cháu không phải kẻ ngu ngốc mẹ An Bảo Bối kia, nhìn không ra trong lòng của cậu đến cùng đang suy nghĩ gì."
"Được rồi." Trác Văn Dương buồn cười nhìn cô bé, "Cháu cho rằng cháu thực sự có khả năng để theo dõi người khác trong lòng rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì? Nếu như nói nhất định nghĩ cái gì không biết lời nói, chú đến là không biết nói trong lòng của cháu rốt cuộc đang suy nghĩ gì."
"Cháu có thể nghĩ cái gì?" Cục Cưng cảm thấy Trác Văn Dương vấn đề thật sự là rất kỳ quái.
"Cậu đang suy nghĩ cháu đến cùng đối với Vinh Ninh đến cùng là tình cảm gì, cháu đã thấy qua người nhà của Vinh Ninh, cùng cái tập đoàn Đế Không kia quan hệ chút ít, nhất định cũng là gặp qua Tô Nhất Dạ a? Nếu đã gặp được cô ấy, như thế nào sẽ không biết Tô Nhất Dạ cùng Vinh Ninh quan hệ gì? Cô ấy là chị vợ của Đế Không Ngôn Hoan, cũng là người bạn thân khác giới tốt nhất của Vinh Ninh, hôm nay chị gái đi gặp Tô Nhất Dạ, xem ánh mắt của chị ấy cũng biết nhất định là không biết quan hệ Vinh Ninh cùng Tô Nhất Dạ, cậu muốn đi ngăn lại chị ấy đi tìm Tô Nhất Dạ, cháu lại không đáp ứng? ? ?" Cho nên... Cậu mới ở nghĩ trong lòng của cháu đến cùng suy nghĩ cái gì, nói cái gì không muốn cùng Vinh Ninh có nhiều quan hệ, trên thực tế cháu không phải là đang giúp anh ta?" Trác Văn Dương dừng một chút, "Ngày mai cháu còn nói muốn đi gặp ba mẹ của Vinh Ninh, hôm nay lúc cùng Vinh Ninh chia tay, cháu lại cùng anh ta làm dấu hiệu liên lạc điện thoại, cậu có thể nghĩ cháu muốn để Vinh Ninh cùng chị gái một lần nữa cùng một chỗ, ngoại trừ cái kết quả này bên ngoài lại cũng không nghĩ ra cái khác."