Bọn họ trói Trần Chi ở trên ghế, còn dùng băng dán che miệng của cô lại.
Trần Chi biết hôm nay nhất định khó tránh khỏi một kiếp, nhưng mà không biết bọn họ là muốn cướp tiền hay cướp sắc, hay là gϊếŧ người cướp của.
Có người đi ra ngoài gọi điện thoại, còn lại hai người khác trông chừng cô, dùng một loại ánh mắt không có hảo ý nhìn chằm chằm vào ngực cô.
Bởi vì bị dây thừng trói lại, ngực của cô càng thêm nhô ra, gần như sắp bung ra khỏi nút áo sơ mi.
Hình ảnh như vậy, quả thật là rất dễ dàng kí©ɧ ŧɧí©ɧ hormone đàn ông.
Trần Chi phòng bị nhìn chằm chằm bọn họ, cầu nguyện bọn họ đừng động tay động chân với cô.
Tên đàn ông gọi điện thoại kia đi tới, đi đến trước mặt Trần Chi, nắm lấy cằm cô, nâng mặt cô lên.
"Cô bé, nghe nói cô là tình nhân được Tư Dạ bao nuôi? Vậy mỗi tháng nhất định là có rất nhiều tiền phải không, không bằng thế này, cô cho mấy anh đây vay mấy trăm vạn để tiêu xài, thế nào?"
Mục đích bọn họ bắt cóc cô là vì vậy sao?
Nếu biết cô là người của Tư Dạ, vì sao còn dám làm vậy với cô? Chẳng lẽ bọn họ không sợ, không lo lắng Tư Dạ sẽ điều tra ra sao?
"Ưʍ. . . . . . Ưʍ. . . . . ." Trần Chi phát ra tiếng ý bảo bọn họ mở băng dán ra.
Người đàn ông hiểu ý của cô, kéo băng dán ra, da mặt của cô suýt chút nữa thì bị kéo xuống.
Đau quá!
Trần Chi nhíu mày nén đau, thản nhiên mở miệng: "Các người muốn cướp tiền? Nếu như là vậy, tôi có thể cho các người tiền, các người thả tôi đi. Tôi cam đoan, không nói cho bất kỳ ai chuyện các người bắt cóc tôi. Dù sao nếu như bị Tư Dạ biết chuyện này, các người cũng sẽ gặp phiền toái rất lớn."
Người đàn ông bỗng nhiên bật cười, nụ cười thật hèn mọn, Trần Chi nhìn rất không thoải mái.
"Không ngờ cô hào phóng như vậy. Có điều, chúng tôi ngoại trừ cướp tiền, còn cướp sắc. Nếu không cô ngủ với bọn tôi mỗi người một giấc đi, chúng tôi sẽ tha cho cô. Tiền, chúng tôi có thể giảm giá. Phải biết rằng, cho dù có tiền, ở bên ngoài cũng tìm không thấy người đẹp như cô."
"Đúng vậy, nếu cô ngủ với ba người chúng tôi, chúng tôi sẽ tha cho cô. Nếu không. . . . . ." Một người đàn ông móc dao ra, khoa tay múa chân ở trước mặt Trần Chi: "Chúng tôi sẽ phá hủy khuôn mặt này của cô."
Lông mi Trần Chi khẽ run, sắc mặt có chút trắng bệch.
"Tôi là người của Tư Dạ, anh ta tuyệt đối sẽ không cho phép người phụ nữ của mình bị người đàn ông khác chạm vào. Các người làm như vậy, xác định sẽ đắc tội anh ta."
Cô không tin, bọn họ thật sự không kiêng kị thế lực của Tư Dạ.