"Kỳ Nhi."
Ngũ Triệu Phong mới vừa trở về từ tiệm thịt heo, tuy cả người đầy mùi máu tươi, nhưng bộ dáng ngược lại có thêm vài phần đẹp trai dã tính.
Từ Kỳ ở nhà đọc sách, nghe Ngũ ca ca đã trở về, liền bay vèo ra đón như con chim nhỏ thấy bồ nó tới chơi, khuôn mặt thanh tú phiếm hồng, mắt hạnh lấp lánh cũng đong đầy tình yêu.
"Ngũ ca ca ~~" Cậu nhào vào ôm nam nhân, cọ cọ l*иg ngực hắn rồi ngẩng đầu híp mắt cười.
Ngũ Triệu Phong vừa nghe thấy ba chữ "Ngũ ca ca", đồng chí dưới háng lập tức dựng lên chào cờ, áo khoác to rộng cũng không che được cái cục bự bự nhô lên dưới đũng quần.
"Kỳ Nhi bảo bối, ca ca của em lại cứng rồi này." Ngũ Triệu Phong cởi cái áo khoác bị bẩn ra, để phần trên trần trụi mà ôm lấy Từ Kỳ.
Hai bàn tay to bự bóp bóp mông cậu, rồi dí phần dưới Từ Kỳ vào cái háng của mình, miệng đồng thời hạ từng nụ hôn nhỏ vụn lên mặt cậu.
Từ Kỳ cười híp mắt ngoan ngoãn để Ngũ Triệu Phong cưng nựng, tuy mũi ngửi thấy mùi mồ hôi thum thủm, tràn đầy mùi máu tươi trên người hắn, nhưng cậu lại không ghét bỏ chút nào, thậm chí còn cảm thấy hơi nưng nứиɠ.
"Ngũ ca ca ~~~ Phu quân hư hỏng ~~~ Thích nhất là ăn hϊếp Kỳ Nhi ~~~"
Thanh âm Từ Kỳ vốn mềm mại, khi làm nũng lại có vẻ vừa đĩ vừa ngây thơ. Cậu nhìn Ngũ Triệu Phong, gương mặt xinh đẹp ngại ngùng, cánh tay trắng nõn vòng qua cổ nam nhân.
Ngũ Triệu Phong cao to đen hôi đột nhiên bế Từ Kỳ lên, hôn hôn gặm gặm cái mỏ vừa mới nói mấy lời gợi đυ., hắn khàn giọng thô tục nói, "Kỳ Nhi mông bự, Kỳ Nhi vυ' da^ʍ, muốn anh nện em lắm chứ gì, hửm ?"
Từ Kỳ nghe mà vừa thấy xấu hổ vừa thấy ngọt ngào, bèn dùng miệng khoá môi nam nhân lại.
Ngũ Triệu Phong càng thêm kí©ɧ ŧɧí©ɧ, hắn ôm thư sinh nhỏ lên giường, cởϊ qυầи áo Từ Kỳ ra rồi hôn khắp người cậu.
Từ Kỳ thì hoàn toàn khác với nam nhân, cả người cậu sạch sẽ trắng nõn thơm tho, núʍ ѵú nhỏ nhắn hồng hào như quả anh đào, dù húp thế nào nào cũng không đã ghiền.
"Ư... Ngũ ca ca... Đừng hút nữa... Em ngứa quá... Kỳ Nhi chịu không nổi đâu...." Từ Kỳ ôm đầu Ngũ Triệu Phong, bị húp sướиɠ tới rêи ɾỉ ỉ ôi.
Ngũ Triệu Phong nghe ra cậu sướиɠ mà ngại, cái lưỡi bự càng thêm liếʍ mυ'ŧ núʍ ѵú, răng phối hợp gặm cắn kéo ra, chơi đùa cho nó sưng đỏ dựng lên.
Hắn bên húp cái núm, một bên còn bóp mông rồi xoa eo cậu, thô bạo mần thịt thư sinh nhỏ thanh lãnh cấm dục.
"A... Không... Kỳ Nhi nóng quá... Ngũ ca ca.... Phu quân.... A ưʍ... Em muốn... Hức....!" Từ Kỳ bị chọc đến hoàn toàn hứng tình, hai má ửng đỏ nhộ nhạo, mông nhỏ vặn vẹo dụ hoặc nam nhân.
Ngũ Triệu Phong buông bé núm bị cắn sưng ra, tiếp theo liếʍ hôn một đường theo bụng nhỏ xuống phía dưới. Khi nam nhân cắn một cái lên bé chym nhỏ xinh, Từ Kỳ lập tức rên khẽ một tiếng, xuất tinh ngay lúc hắn ngậm lấy nó.
"Ư a a a ~~~" Cơ thể cậu run rẩy, chym nhỏ phun ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong miệng nam nhân. Ngũ Triệu Phong nếm nếm sữa của Từ Kỳ, cảm thấy nó vừa râm lại vừa ngọt, giống như mùi vị của thư sinh nhỏ nhà hắn vậy.
Từ Kỳ căng người run rẩy một lúc, sau đó mới nhận ra bản thân đã ra trong miệng nam nhân, xấu hổ tới mức giục hắn mau mau phun ra.
Ngũ Triệu Phong cười xấu xa, đột ngột nhào tới gặm mỏ cậu, đẩy hết những tinh hoa thứ quý qua miệng Từ Kỳ.
Từ Kỳ ưm a giãy giụa, hai tay đẩy ngực hắn, môi lại bị cái lưỡi hư hỏng cạy ra, một dòng sữa tanh hôi ngọt ngọt lập tức chui vào trong miệng. Từ Kỳ bị hương vị này kí©ɧ ŧɧí©ɧ, nghĩ đến nó tϊиɧ ɖϊ©h͙ của chính mình, trong lòng càng thêm kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn nữa, yết hầu lăn lộn nuốt nó xuống.
Khi đút xong tϊиɧ ɖϊ©h͙, Ngũ Triệu Phong nút lưỡi cậu rồi thô bạo hôn sâu, hôn Từ Kỳ đến thở hồng hộc, nước mắt lưng tròng, khóe mắt ướt hồng, gương mặt ửng đỏ vì hít thở không thông, hắn mới chịu buông cậu ra.
Khuôn mặt tuấn tú của hắn âm trầm, hai mắt như mãnh thú nhìn chằm chặp thư sinh nhỏ. Áo bào của Từ Kỳ đã sớm bị làm cho xộc xệch, thân thể mềm mại nửa lộ dưới không khí, nhìn qua càng thêm phong tình.
Ngũ Triệu Phong nâng chân cậu lên, nhìn bé cúc được tưới nước ngày ngày đêm đêm, cười tà nói: "Cúc nhỏ của Kỳ Nhi muốn ăn dươиɠ ѵậŧ bự rồi sao ?"
Từ Kỳ xấu hổ nhắm mắt lại, nhưng vẫn hứng đến nâng mông lên, miệng nhỏ rêи ɾỉ, "Ca ca hư hỏng... Em... Em muốn...."
"Ừm hm, Kỳ Nhi muốn cái gì nào ?"
Từ Kỳ là một thư sinh, ô ngôn uế ngữ chắc chắn chưa bao giờ nói, cậu đỏ mặt run giọng nói: "Em... Em muốn phu quân... Mau cho em đi..."
"Muốn phu quân là muốn gì ? Kỳ Nhi không nói rõ sao anh hiểu được. Nào, cho em nói lại, em muốn gì ?" Ngũ Triệu Phong nhếch môi cười xấu, ngón tay lần mò trêu chọc lỗ nhỏ, đút vào khuấy vài cái rồi rút ra, gãi gãi bé cúc đang thèm dưa muốn chết, trêu bé vã cả nước.
"Hu hu... Em muốn phu quân... Muốn dươиɠ ѵậŧ bự của anh... Đừng trêu em nữa... Hức...." Từ Kỳ hứng quá không chịu nổi, nước mắt sinh lý chảy ra, quyết định từ bỏ mặt mũi, xấu hổ gì đó không giúp cậu hết ngứa được.
Ngũ Triệu Phong cười cười móc vũ khí ra, cây dươиɠ ѵậŧ dài một thước, đã đen mà còn bự, trông y như que củi lửa.
Từ Kỳ mỗi lần nhìn đều vừa sợ lại vừa thích, bé cúc vừa bắt được tín hiệu của anh dưa leo là lập tức ứa dãi ròng ròng, miệng nhỏ lúc đóng lúc mở như muốn bảo "anh ơi em nè hun em đi" ~
"A... Em... Em vẫn có chút sợ...."
"Kỳ Nhi ngoan, phu quân sẽ chậm rãi làm em, anh hứa không cắm quá sâu đâu." Ngũ Triệu Phong tuy tục tằng cục súc, nhưng thật ra rất yêu thương sủng nịnh Từ Kỳ.
Hắn thọc tay vào ghẹo thịt non trong lỗ hậu, moi nước bôi lên trên dươиɠ ѵậŧ, sau đó chậm rãi đẩy eo cho chym chui vào tổ, đôi mắt hắc ám nhìn Từ Kỳ, bàn tay thô ráp vuốt ve núʍ ѵú cậu, cứ như vậy mà chậm rãi chui vào bên trong.
"Ứ a a a a ~~"
Từ Kỳ không nhịn được mà rên lớn, thanh âm của cậu vừa mềm vừa mềm ngọt, Ngũ Triệu Phong nghe mà hứng đến nổi gân xanh, dươиɠ ѵậŧ dưới háng càng phồng bự thêm một vòng, bự đến mức mông thịt cậu run rẩy, như không thể tiếp nhận được cự vật khổng lồ này.
Tuy rằng mỗi ngày hai người đều ứ ừ với nhau, nhưng chỗ đó của Ngũ Triệu Phong thật sự quá lớn, mỗi khi làm đều như lần đầu phá thân, làm cho Từ Kỳ vừa đau lại vừa sướиɠ, khóc huhu mắng phu quân là người xấu.
Ngũ Triệu Phong lên giường là hoàn toàn lộ ra bản tính dã thú, hắn nắm chặt eo Từ Kỳ, nhìn gương mặt mê người đẫm nước mắt của cậu, vòng eo đực rựa cường tráng bắt đầu đưa đẩy đóng cọc.
Từ Kỳ bị làm đến lúc la lúc lắc như con lật đật, cơ thể cậu khẽ run, tóc dài dính vào người, gương mặt xinh đẹp ửng đỏ, hai mày lúc thì hơi nhíu lúc thì giãn ra. Khi lỗ nhỏ đã có chút thích ứng được, mị thái trên mặt cậu càng trở nên đậm hơn, cậu cắn môi chống tay chân lên giường, thân thể đong đưa theo những cú thọc vào rút ra.
"A.... Phu quân.... Phu quân hư hỏng.... Ư a.... Chỗ đó.... Chỗ đó ~~~!"
Ngũ Triệu Phong biết chỗ mẫn cảm của Từ Kỳ, qυყ đầυ to béo liều mạng dọng "bốp bốp bốp" vào nó, dọng cậu đến a a a thét chói tai, lỗ hậu co rút thít chặt, làm dươиɠ ѵậŧ bự của hắn càng thô càng cứng hơn nữa.
"A a a ~~~ Phu quân ~~~ Phu quân lớn quá ~~~ Em không chịu nổi ~~~ Kỳ Nhi sắp hỏng mất rồi ~~~" Từ Kỳ chảy nước miếng rên lớn, Ngũ Triệu Phong nâng eo cậu lên, rồi ngồi xổm trên giường, bắt đầu điên cuồng giã phầm phập xuống dưới như đang giã tỏi.
Từ Kỳ vừa mở mắt liền nhìn thấy một cây côn ŧᏂịŧ vừa thô vừa đen ra ra vào vào lỗ nhỏ, nhìn mà cứ ngỡ chính mình là cɧó ©áϊ của nam nhân... là bαo ©αo sυ của nam nhân...
Cậu lại nhìn nam nhân cường tráng uy mãnh đang húc hùng hục như trâu cày, đùi vô thức quấn qua hông Ngũ Triệu Phong, vừa da^ʍ vừa tiện mà kẹp chặt hắn, tựa như đang cầu xin hắn hãy chà đạp mình hung ác hơn nữa.
"A ~~ Bụng ~~~ Bụng trướng quá ~~~" Ngón tay mảnh khảnh của Từ Kỳ vuốt vuốt bụng, cảm nhận dươиɠ ѵậŧ bự đang nhanh chóng ra vào trong bụng, kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến vặn vẹo ngũ quan, cái mông run rẩy thích thú, hận không thể nuốt luôn hai hòn bi béo mập vào trong lỗ nhỏ.
Ngũ Triệu Phong sớm đã biết Từ Kỳ có máu da^ʍ trong người, hắn thô giọng hỏi: "Kỳ Nhi có muốn mang thai không ? Phu quân làm em mang thai nhé ?" Thân mình hắn phối hợp rướn về phía trước, vừa nhìn mặt cậu vừa hung hăng cᏂị©Ꮒ chết cậu.
Từ Kỳ bị nhìn đến xấu hổ nhưng thích không thôi, lắc lắc đầu cố trốn đi, miệng nhỏ kêu: "Không.... Đừng nhìn....!" Nhưng cơ thể lại càng ngày càng run kịch liệt, một lúc sau liền rên lớn một tiếng rồi trực tiếp lêи đỉиɦ.
Ngũ Triệu Phong cảm thụ lỗ đuýt thít chặt vì cao trào của cậu, càng thêm điên cuồng nắc háng dọng "bép bép bép", dươиɠ ѵậŧ bự gần như là tạo ra dư ảnh!
"Aaaaa—! Chờ, chờ đã... Em vừa mới ra mà huhu.... Ư a... Mạnh quá.... A... Chết...."
Mông Từ Kỳ cũng bị dập đến đỏ hồng như hai cánh hoa đào. Xung quanh miệng bé cúc đều là bọt trắng do nam nhân mạnh mẽ khuấy đảo, trông đĩ không chịu được.
Ngũ Triệu Phong thật sự là càng nện càng ác, Từ Kỳ vốn vừa mới lêи đỉиɦ, cơ thể mẫn cảm vô cùng, bị dươиɠ ѵậŧ cọ xát tàn nhẫn như vậy, tường thịt gần như là muốn bén lửa, cậu lắc đầu kêu thảm.
"Không...! Phu quân... Phu quân nhẹ chút... Em chịu không được...! Kỳ Nhi không chịu được.... A a ~~~!!"
"Mẹ nó! Dâʍ đãиɠ! Miệng thì bảo không được, nhưng cái lỗ này lại kẹp chặt như vậy! Em đúng là cái đồ dâʍ đãиɠ khẩu thị tâm phi mà!!"
"Không ~~! Phu quân ~~ Phu quân tha cho em đi ~~ Đừng ~~~!!" Eo Từ Kỳ nâng lên càng lúc càng cao, dươиɠ ѵậŧ bự cũng quất càng ngày càng mạnh mẽ, gần như là muốn bẻ gãy luôn eo nhỏ của cậu.
Từ Kỳ ôm chân, dùng một tư thế kỳ lạ để nam nhân ra ra vào vào như nô ɭệ tìиɧ ɖu͙©, cơ thể cậu run lẩy bẩy, lỗ đuýt đã bị kéo căng thành một hình bầu dục lớn, lung tung rối loạn vẩy ra nước da^ʍ.
"A a a ~~! Triệu Phong ~~~ Phu quân ~~~ Phu quân ~~~!!!" Từ Kỳ thét chói tai khóc rên, đột nhiên cậu bị hắn nâng lên, chuyển thành tư thế ngồi đυ.!
Thân thể cậu tựa vào trong l*иg ngực cường tráng của nam nhân như một đứa nhỏ, l*иg ngực trắng nõn dán lên cơ ngực cứng như sắt thép, mông thịt dán cơ bụng, cả người bị hắn đυ. như điên như khùng, đυ. mà muốn bay lên nóc nhà!
Ngũ Triệu Phong lỗ mãng gầm nhẹ, bàn tay to đè vai của cậu rồi dùng sức dọng lên, dọng Từ Kỳ bay lên thật cao rồi rớt xuống, lại dọng bay lên thật cao rồi rớt xuống, mông mập hết bị dọng dẹp rồi khi bay lên lại được bơm căng, lỗ cúc bị dọng đến vã nước khắp nơi, khiến cho từ chăn đến đùi rồi mông đều toàn là nước.
Sức lực Từ Kỳ yếu kém, bị nam nhân nện ác như vậy tất nhiên không chịu nổi, cậu vặn vẹo mặt đẹp mà thất thanh rên lớn.
Ngũ Triệu Phong đυ. người là sẽ đυ. tới dòng họ không nhận ra, hai mắt hắn hằn tia máu, trán nổi gân xanh, như một con hổ đói mà cắn nuốt Từ Kỳ, đυ. cậu chết đi sống lại, đυ. ác tới mức từng cơn phê đến nóc liên tục thay nhau nhấn chìm lý trí cậu!
Ngũ Triệu Phong đột nhiên cắn môi Từ Kỳ rồi vói lưỡi vào bên trong trêu đùa, mặt trên dùng đầu lưỡi đυ. mỏ cậu, mặt dưới dùng dưa leo quất bồm bộp. Trên dưới cùng tấn công, sau mấy trăm phát dọng như điên như dại, bé cúc của Từ Kỳ cuối cùng cũng được uống nước dưa ép sau khi bị dọng đến phun nước dãi nhễ nhại.
Một lượng lớn nước dưa tinh nồng đậm không ngừng rót vào trong cơ thể, Từ Kỳ trợn mắt lêи đỉиɦ lần thứ hai. Cậu ôm lấy cổ nam nhân, ngón tay mảnh khảnh bấu vào da thịt, theo mỗi dòng tinh phun ra, móng tay vô thức đâm vào bả vai, lưu lại từng vết trăng khuyết.
Ngũ Triệu Phong mãnh mẽ nện thêm mấy phát, bắn cho bằng hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào bên trong, sau đó mới ôm Từ Kỳ mướt mồ hôi ngã xuống giường.
Dươиɠ ѵậŧ chôn ở trong cơ thể run run, thân thể Từ Kỳ cũng run run theo, da thịt hồng hào ướt mồ hôi như miếng thịt luộc vừa mới được vớt ra khỏi nước nóng.
Ngũ Triệu Phong vẫn đưa đẩy háng, tiếp tục thong thả mà ra ra vào vào, Từ Kỳ không chịu nổi mà khóc lóc thở gấp, một hồi lâu sau mới mở hai mắt đẫm lệ nhìn nam nhân.
"Người xấu.... Hức.... Ngũ ca ca đại phôi đản... Hức...." Từ Kỳ mắng vài câu, lại bị nấc cục, cuối cùng thành vừa rên, vừa nấc, vừa khóc.
Ngũ Triệu Phong lại dùng sức nện "bốp" một phát, thô giọng nói: "Không phải Kỳ Nhi thích phu quân hư sao ? Anh càng hư, cái lỗ của em càng đĩ, càng muốn ăn dươиɠ ѵậŧ bự!"
"Phu quân đừng nói nữa ~~~"
"Kỳ Nhi bảo bối của anh chính là một tiểu da^ʍ phụ lẳиɠ ɭơ, mê nhất là ăn dươиɠ ѵậŧ bự của đàn ông, có đúng hay không?"
"Không.... Em.... Em chỉ ăn dươиɠ ѵậŧ của anh thôi...."
"Kỳ Nhi của anh, em là sinh mệnh, là thế giới của anh, không có em thì anh phải sống sao đây...." Ngũ Triệu Phong nghĩ đến những lời nói mà Từ Kỳ đã từng nói với hắn, khuôn mặt tuấn tú trầm đi trông thấy.
"Phu quân..." Thư sinh nhỏ thâm tình nhìn nam nhân anh tuấn của cậu, một lúc sau ôn nhu cười cười tựa vào l*иg ngực hắn, "Kỳ Nhi vĩnh viễn sẽ không rời xa phu quân, là anh đã cứu mạng em. Cơ thể này của em, một đời này của em, đều sẽ là của anh hết."