Chương 5: Muốn đánh người lại bị thôi miên mọc ra nữ huyệt [nhân vật mới lên sàn ][ cho rằng bản thân là nữ ][ bị buộc mang trứng rung không được gỡ xuống]
Cuối cùng cũng khôi phục cuộc sống sinh hoạt bình thường... Tư Thanh lên lớp, cuối cùng là cảm thấy vui vẻ. Như vậy mới là một sinh viên bình thường!
Chỉ là cuộc sống bình yên như vậy rất nhanh đã bị đánh vỡ sau khi hết buổi học. Sau khi Tư Thanh tan học lập tức đã bị một đống nam sinh vây quanh, bị xô đẩy vào phòng dạy hóa. Phòng dạy hóa đóng rất kín, sau khi kéo bức màn lên tắt đèn thậm chí không có chút ánh sáng nào, là một nơi đánh người tốt nhất.
Tư Thanh biết bọn họ là ai, bọn họ đều là đàn anh năm ba. Người cầm đầu tuy rằng trông cũng soái khí, nhưng lại là một nam sinh mang biểu tình lạnh nhạt cuồng ngạo.
“Chính cậu đã tán bạn gái anh em tôi? Gà còi?” Trên mặt nam sinh không có bất kì biểu tình gì, nhàn nhạt chất vấn.
Sự tình đương nhiên không phải như trong miệng anh ta. Tư Thanh lớn lên rất đẹp, cho nên dù hắn chưa có cái gì, cũng sẽ có không ít cô gái ái mộ hắn. Chẳng sợ trong trường học quý tộc này hắn chỉ là một học sinh nghèo bình thường, vẫn có không ít cô chiêu vì khuôn mặt dáng người hắn mà không ngại tán tỉnh.
Hẳn là cô gái lúc trước, rõ ràng hắn đã từ chối rồi... Thực hiển nhiên, đây là hành vi trả thù của người ái mộ cô gái kia rồi.
“Đúng rồi, Trình ca, là hắn.” Bên cạnh có “chim sẻ con” cười trông thật đáng khinh nói, mắt nhìn chằm chằm Tư Thanh.
“Hành, nhìn vào mặt mũi anh trai mày, chuyện này tao giúp, bọn mày đi ra ngoài chơi trước đi, một mình tao dạy dỗ con gà còi này là được, chờ lát nữa tao lại bọn bay.” Cái người được xưng là Trình ca kia, cầm điếu thuốc đang ngậm trong miệng, ném xuống mặt đất rồi dùng chân di. Hạ xuống mệnh lệnh đối với mấy đứa xung quanh.
Cứ như vậy, chim sẻ con mặt mày vui mừng cùng mấy nam sinh xung quanh đều đi hết. Trong phòng học đen như mực chỉ còn lại mỗi hai người Tư Thanh cùng Trình ca.
Xem ra bản thân hôm nay khó mà chạy thoát, nhưng hắn cũng không dám phản kháng, rốt cuộc những người này đều là phú nhị đại quan nhị đại có tiền có thế, hắn không thể chọc.
Trình ca nhìn người trước mặt bình tĩnh, thật ra trong lòng rất ngạc nhiên. Bất quá cũng không để ý, anh ta biết con chim sẻ kia là cái loại mặt hàng gì, nhưng anh ta thiếu anh trai nó một ân tình. Bởi vậy anh ta cũng không ngại vì nó mà ra tay một lần đâu.
Nhưng mà khi nắm tay anh ta sắp rơi xuống trên mặt Tư Thanh, ánh mắt đột nhiên dại ra, động tác tiếp theo không xuất hiện.
[đo lường phát hiện ký chủ gặp nguy hiểm, hệ thống bắt đầu cưỡng chế thôi miên đối tượng. ]
Mẹ mày, âm thanh máy móc lạnh băng không biết vì sao lại xui xẻo xuất hiện bên tai. Lúc này Tư Thanh càng nguyện ý bị đánh một đòn, nhưng hắn cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn giao diện hệ thống tự động bắn ra, mệnh lệnh thôi miên tự ý xuất hiện mục Trình ca, tên đầy đủ là “Trình Nghệ Toàn”.
[chứng thích ngược ][ bộ ngực mẫn cảm ][ đối Tư Thanh hóa trung khuyển ], như vậy còn chưa đủ, hệ thống còn vì Trình Nghệ Toàn tăng thêm một cái nữ huyệt cùng hàng tặng kèm [ lậu âm phích ].
[ nhiệm vụ tự động xuất hiện, thỉnh ký chủ mở ra hình thức thôi miên đối với đối tượng thôi miên Trình Nghệ Toàn, cùng với việc đưa ra mệnh lệnh thôi miên sắc tình, nếu không ký chủ sẽ bị hệ thống phán định là không có tư cách kế thừa hệ thống, cởi trói. ]
Hệ thống ra mệnh lệnh nhiệm vụ một cách nghiêm trọng, khiến cho tinh thần Tư Thanh thật vất vả mới lơi lỏng lại lập tức căng thẳng. Hắn không nghĩ tới hệ thống lại dùng đến chiêu này.
Chuyện này càng làm cho hắn ý thức rõ ràng được việc bản thân mình thân bất do kỷ.
Qua khoảng hai phút, cả người hắn mới cứng đờ mà mở ra hình thức thôi miên, yết hầu khô khốc , đôi mắt thần dại ra nhìn Trình Nghệ Toàn nói: “Anh nghe thấy tôi nói chuyện không?”
“Có, nghe thấy.” Ánh mắt Trình Nghệ Toàn như cũ dại ra.
“Từ giờ trở đi, anh đối với việc bản thân mọc ra bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© nữ không có bất kì thắc mắc nào, đây là thứ anh đã có từ lâu, là bí mật thân thể lớn nhất của anh.”
“Đúng vậy, đây bí mật lớn nhất của tôi.”
“Thời điểm anh đi tiểu, đều phải dựa vào cái huyệt nữ phía dưới chứ không phải dươиɠ ѵậŧ của anh.”
“Đúng vậy, mỗi lần tôi đi tiểu, đều phải trốn đi, ngồi xổm trong WC tiểu.” Trình Nghệ Toàn tự nhiên tự hoàn thành những lời Tư Thanh nói, thậm chí tự thay đổi ký ức của mình. Ngay trong thời điểm anh ta ý da^ʍ, dươиɠ ѵậŧ thậm chí hơi hơi ngẩng đầu. Cư nhiên là bị cảnh tượng chính mình tưởng tượng ra kí©ɧ ŧɧí©ɧ hưng phấn.
“Bởi vì chuyện nữ huyệt này, kỳ thật đáy lòng anh cho rằng mình là một cô gái, chỉ là ngày thường đều làm bộ thành nam nhân, kỳ thật anh là một nữ nhân thích bị nam nhân cᏂị©Ꮒ, ngày thường anh sẽ lén lút mặc nội y nữ vào. Cũng thầm mong bí mật của mình bị phát hiện.”
“Đúng vậy, không sai. Tôi là nữ nhân.” Theo lời Tư Thanh nói, Trình Nghệ Toàn lộ ra khuôn mặt mê say mỉm cười, dươиɠ ѵậŧ bắt đầu chảy ra chất lỏng.
“Hiện tại, anh gặp được Tư Thanh, anh ý thức được chân ái của mình là ai, anh muốn trở thành nữ nhân của Tư Thanh. Anh muốn giống như nữ nhân bị hắn cᏂị©Ꮒ.”
“Đúng vậy, không sai. Tôi là một nữ nhân dâʍ đãиɠ.” Trình Nghệ Toàn nhìn về phía Tư Thanh, ánh mắt trở nên tràn ngập tình yêu cùng tìиɧ ɖu͙©. Nhưng đồng thời, cái lệnh thôi miên [ đối Tư Thanh hóa trung khuyển ] kia vẫn luôn hoạt động, Trình Nghệ Toàn đã là một khuyển nô không thể cự tuyệt bất luận mệnh lệnh gì của Tư Thanh.
“Từ giờ trở đi, anh sẽ quên lời tôi nói, nhưng trong tiềm thức anh sẽ lưu lại, cũng cho rằng đó là chân lý.” Tư Thanh hạ một cái mệnh lệnh cuối cùng, kết thúc thôi miên, nhưng đồng thời khi thôi miên kết thúc, biểu tình hoảng hốt, lúc này mới kinh giác phát hiện bản thân đã chảy mồ hôi lạnh.
Chuyện ban nãy là cái gì? Mệnh lệnh như vậy mình sẽ nói ra sao? Chuyện ban nãy, sao lại thế này!
Tư Thanh phát hiện người nói những lời kia không phải chính mình.
Nhưng rất nhanh, hắn đã không còn dư tinh lực để suy nghĩ những chuyện đó. Trình Nghệ Toàn đã đánh gục Tư Thanh. “Cậu, cậu tên là gì?” Trình Nghệ Toàn tràn đầy tình yêu mà ngồi trên người Tư Thanh.
Trời đυ., anh ta tới đánh mình, đến tên của mình còn không biết. “Tư Thanh, tôi tên Tư Thanh.”
Trình Nghệ Toàn lẩm bẩm tên hắn một lần, lời nói ra khỏi miệng, Tư Thanh dưới thân nghe được nổi cả da gà.
“Tư Thanh, anh tên là Trình Nghệ Toàn, anh thích cậu, cậu cùng anh làm quen được không?” Mặt Trình Nghệ Toàn cực kỳ nam tính, làn da màu lúa mạch, thân mình tinh tráng, khuôn mặt còn rất soái khí, nhưng biểu tình trên mặt anh ta lúc này lại là ngượng ngùng. Hơn nữa anh ta còn dùng mông mình cọ xát trên hạ bộ Tư Thanh.
Rất nhanh, Tư Thanh đã cảm thấy hạ bộ quần mình ươn ướt, hắn nhìn kỹ, cư nhiên là dâʍ ŧᏂủy̠ của Trình Nghệ Toàn làm ướt hai cái quần bọn họ.
Tư Thanh đã biết kế tiếp sẽ phát sinh chuyện gì, sắc mặt hắn cứng đờ nói: “Dừng lại động tác của anh ngay.” Trình Nghệ Toàn tuy rằng không tình nguyện, nhưng bởi vì [hóa trung khuyển ] đang có tác dụng, anh không thể không di chuyển.
“Anh là một nam nhân.”
“Không phải! Kỳ thật anh là nữ nhân! Không tin Tư Thanh nhìn.” Trình Nghệ Toàn lưu loát cởϊ qυầи, để nữ huyệt của mình lộ ngay trước mặt Tư Thanh. Trên nữ huyệt thượng còn dính dâʍ ŧᏂủy̠, bởi vì [ âʍ đa͙σ nhạy cảm ], lúc này Trình Nghệ Toàn càng thêm hưng phấn, dâʍ ŧᏂủy̠ chảy càng nhiều, thậm chí tích ở trên mặt Tư Thanh.
“A... Dâʍ ŧᏂủy̠ lưu của anh chảy xuống mặt Tư Thanh, thực xin lỗi Tư Thanh, anh giúp cậu liếʍ sạch sẽ.” Trình Nghệ Toàn thay đổi động tác, ghé vào trên người Tư Thanh, cúi thân mình xuống, liếʍ sạch sẽ mặt Tư Thanh.
Tư Thanh đã ngây người. Nhưng Trình Nghệ Toàn nhìn hắn không có động tác gì, lại có chút ủy khuất, “Tư Thanh cậu sao lại không nói lời nào như thế, cậu sờ sờ xem, anh thật sự là nữ nhân.” Sau đó Trình Nghệ Toàn kéo tay Tư Thanh, mạnh mẽ đặt lên trên nữ huyệt của mình, dùng bàn tay cọ xát.
Đồng thời còn nhịn không được mà đĩnh dươиɠ ѵậŧ cọ sát vào vải trên bụng Tư, “Tư Thanh cậu xem, anh thật sự là nữ nhân, đây là bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© nữ đặc trưng này! Cậu sờ sờ xem sao ~”
Anh gạt người, làm thế này làm sao mà là nữ nhân!
“Tư Thanh, cậu đã tin anh là nữ nhân chưa?”
“Tin tin, anh mau dừng tay.” Đầu Tư Thanh đã bắt đầu đau, hắn chỉ muốn người nam nhân trước mặt này làm ơn nhanh rời khỏi chỗ này.
Cuối cùng Trình Nghệ Toàn cũng ngừng lại, Tư Thanh nói: “Anh thật sự thích tôi sao?”
“Đúng vậy anh thích!” Trình Nghệ Toàn không chút do dự lập tức trả lời.
“Chuyện gì cũng nguyện ý làm sao?”
“Đúng vậy.”
...
Lúc này từ trong phòng học ra, trời đã tối rồi. Tư Thanh nhìn Trình Nghệ Toàn bên cạnh mặt đỏ bừng cả người run rẩy, “Không được quên lời nói của tôi.” Sau đó liền trở về ký túc xá.
Trình Nghệ Toàn sở dĩ trở nên kỳ quái như vậy là bởi vì đầṳ ѵú anh ta bị dán hai cái trứng rung lên, mà dưới thân cũng không ngoại lệ, âm đế hậu huyệt, cũng đều bị dán lên, còn có bên trong nữ huyệt, bị nhét vào hai cái. Lúc này đều chấn động ở cường độ cao.
Trứng rung này cũng là do hệ thống phát, không âm, vô dâyn, hơn nữa không cần nạp điện, tùy thời đều có thể được điều khiển từ xa bằng suy nghĩ. Chỉ cần Tư Thanh nguyện ý, chúng nó có thể hoạt động cả đời.
Đồng thời trứng rung ở đầṳ ѵú cùng âm đế đều có hình dạng đặc thù, bởi vậy chẳng sợ để Trình Nghệ Toàn mang hằng ngày, chỉ cần không để ý quá kĩ sẽ không phát hiện điều gì bất thường.
Mà Trình Nghệ Toàn, bị Tư Thanh mệnh lệnh mang những thứ này, còn bị ra lệnh trừ bỏ tắm rửa hoặc tình huống đặc thù khác đều không thể gỡ xuống, cho dù là ngủ.
Đồng thời còn có rất nhiều đồ đi kèm, dươиɠ ѵậŧ bị mang đai trinh tiết. Đây là vì Tư Thanh phòng ngừa hắn tinh tẫn nhân vong mà chuẩn bị, tuy rằng bị thôi miên, làm Trình Nghệ Toàn cho rằng đây là âm đế, nhưng trên thực tế vẫn có công năng bắn tính bình thường.
Dù sao đi tiểu cũng dùng nữ huyệt, hoàn toàn không ảnh hưởng! Tư Thanh tự nhận là rất tinh tế.