Lúc này Lâm Ủy Kỳ mới phát hiện, anh ta đã “trở lại” nhà họ Hải, mọi thứ vừa rồi chỉ là ảo giác của anh ta.
Hai mắt Lâm Ủy Kỳ đỏ bừng, trừng mắt nhìn Tống Sư Yểu, sự tức giận chuyển hóa thành năng lượng mãnh liệt, phun trào tới cơ thể Tống Sư Yểu: “Rốt cuộc cô là ai? Cô đã làm gì tôi...”
“Bang!” Cả người anh ta đập vào bức tường không khí, phản lực khiến anh ta bật lại, ngã xuống đất.
Cái gì?!
Lâm Úy Kỳ quay đầu lại nhìn, không thể tin nổi nhìn Tống Sư Yểu. Trong không khí không hề có gì cả. Còn cô khoác áo choàng đen, lẳng lặng đứng đó, thần bí khó lường, khiến lòng người sợ hãi.
/Tới rồi tới rồi!/
/A ha ha ha ha ha ngạc nhiên không, bất ngờ không?/
/Run rẩy đi nào, thế giới quan!/
Người nhà họ Hải đang định xông lên ngăn cản đã lập tức sựng người, sau đó thầm nghĩ, đây không phải lẽ đương nhiên sao! Anh ta không tin vào chuyện ma quỷ, lại bò dậy lao tới, rồi một lần nữa bị chặn lại.
Anh ta duỗi tay, chạm vào, rõ ràng cảm nhận được một bức tường vô hình chặn anh ta lại, anh ta không thể đẩy đi, không thể tiến gần thêm một bước.
Chuyện này, chuyện này sao có thể xảy ra được? Anh ta nhìn về phía người nhà họ Hải, những trưởng bối thân thiết gật đầu với anh ta, ánh mắt tràn đầy ý khuyên bảo. Ngay lập tức, trái tim anh ta bàng hoàng, yết hầu trượt lên trượt xuống không ngừng.
Nếu, nếu tất cả những chuyện này là sự thật chứ không phải âm mưu, nếu trên thế giới này thật sự có cái gọi là sức mạnh thần bí, vậy thì tất cả những gì anh ta vừa thấy, cảnh tượng bạn gái anh ta bị sát hại... Thứ anh ta vừa xem được là sự thật mà anh ta không ngừng tìm kiếm suốt mười năm qua, tên hung thủ đó, cách anh ta gần như vậy!
Hô hấp của anh ta càng thêm dồn dập, giọng nói khàn khàn: “Mong cô tha thứ cho tôi, người tôi yêu sâu nặng đã bị sát hại, tôi quá kích động.”
“Tôi tha thứ cho anh.” Cô nói, giọng điệu dịu dàng tràn ngập sự nhân từ.
Người nhà họ Hải không khỏi thở phào một hơi, đồng thời lại không nhịn được mà phỏng đoán rốt cuộc Tống Sư Yểu là cái thứ gì vậy.
“Cảm ơn, tôi còn có thể rút thẻ không?” Giọng điệu Lâm Úy Kỳ không khỏi càng thêm cung kính.
“Thẻ bài trung tâm của anh đã xuất hiện trong hồ rút thẻ, hoan nghênh anh giao dịch cùng tôi, rút thẻ bài vận mệnh của anh.”
Lửa giận và sự căm hận cùng luồng sát khí mãnh liệt này đều do Tống Sư Yểu tạo ra, chuyển hóa thành năng lượng, dũng mãnh lao về phía Tống SưYểu.