Dich: MiGoi
Bố Lỗ đưa mắt nhìn cùng hướng với Đan Vũ, lúc này chỉ nhìn thấy tinh linh Vương cùng Lạc Khiết An đang dọc theo bờ sông đi tới. Hắn vội vàng thu nhỏ phạm vi kết giới, nói:
“Đan Vũ, chúng ta đến trong sông đi!”
Nói xong, hắn nhanh chóng rút đại nhục bổng ra, ôm lấy Thiên Y đang lêи đỉиɦ cùng với Đan Vũ tiến vào trong dòng sông.
“Mẫu thân ngươi tại sao cùng tinh linh Vương tới đây?”
Ngồi trên hòn đã giữ sông, Bố Lỗ kinh ngạc quay sang hỏi Đan Vũ.
Khuôn mặt Đan Vũ đầy vẻ ngạc nhiên, cho dù nghĩ như thế nào, nàng cũng không tìm được một lý do để cho mẫu thân của nàng và tinh linh Vương ở cùng một chỗ, trong lòng nàng nổi lên sự bất an.
“Tạp chủng, kết giới của ngươi sẽ không bị bọn họ phát hiện chứ?”
Nàng quay sang hỏi Bố Lỗ.
“Đây chính là một trong những kết giới cao cấp nhất, nếu như không chạm vào sẽ không bị phát hiện.”
Nhìn thân ảnh hai người đang tiến lại gần, cuối cùng Bố Lỗ và Đan Vũ cũng có thể nghe được tiếng hai người nói chuyện.
“Ngươi ở đây hai ngày, khi nào về lại hoàng cung?”
Lạc Khiết An hỏi.
Tinh linh Vương đưa tay ôm eo của Lạc Khiết An, cười đáp:
“Ngươi đây là muốn ta rời đi sớm sao?”
“Không phải, ta nghĩ muốn ngươi ở thêm vài ngày!”
“Ta ngày mai sẽ rời đi, ở quá lâu sẽ bị người khác hoài nghi.”
Hai người nói xong, dừng chân lại, đứng cách kết giới khoảng năm thước.
Lúc này thấy tinh linh Vương đưa tay lên cởi nút áo của Lạc Khiết An, lại nghe Lạc Khiết An nói:
“Ngô… Vương, đây là nơi ở của tạp chủng.”
“Đừng lo, tạp chủng không có ở đây. Bình thường cũng không có ai đến nơi đây. Cho dù có người đến, ta cũng có thể nhận ra trước khi người đó đến được đây.”
Tinh linh Vương tràn đầy tự tin nói.
Bố Lỗ nghĩ thầm: Mụ nó, chẳng những Mã Đa muốn đem địa bàn của hắn trở thành da^ʍ ổ, đến cả tinh linh Vương cũng muốn tới góp một chân!
Sắc mặt Đan Vũ phi thường khó coi, nàng cắn chặt môi, không đành lòng nhìn tiếp, quay đầu nhìn Bố Lỗ:
“Tạp chủng, ngươi lần trước nói về việc của nội tổ mẫu (bà nội) ta có đúng là thật không?”
Bố Lỗ gật đầu đáp:
“Ta tận mắt nhìn thấy, hiện tại ngươi hẳn là tin tưởng a? Không nghĩ tới tinh linh Vương với mẫu thân ngươi lại có một chân…”
Khuôn mặt Đan Vũ tràn ngập bi thương, ai thán nói:
“Tinh linh tộc thuần khiết, thì ra lại dơ bẩn đến như vậy! Mẫu thân người… Ai, tạp chủng, ta không gϊếŧ ngươi. Gần đây ta biết được quá nhiều sự tình, thâm tâm ta muốn ta nát. Các ngươi sẽ đem chuyện hôm nay nói ra sao?”
Thiên Y đã thanh tỉnh lại, dựa vào trong ngực của Bố Lỗ, hướng Đan Vũ cười nói:
“Đan Vũ tỷ ytr, chỉ cần ngươi đồng ý cùng ta làʍ t̠ìиɦ chung với Bố Lỗ ca ca, ta sẽ không nói ra ngoài.”
Đan Vũ bất đắc dĩ gật đầu, Thiên Y quay đầu lại nhìn lên trên bờ sông, chỉ thấy tinh linh Vương đã cởi sạch Lạc Khiết An, nàng kinh hô:
“Oa, Đan Vũ tỷ tỷ, nhũ phong của mẫu thân tỷ thật lớn a, tựa hồ không sai biệt lắm so với mâu thân ta, thế nhưng nàng không được đầy đặn như mẫu thân, thực sự quá thần kỳ! Ta cũng muốn nhìn nhục bổng của tinh linh Vương một chút…”
Lạc Khiết An bị tinh linh Vương cởi sạch, nàng bắt đầu giúp hắn thoát u, hai người xích͙ ɭõa đứng ở trên bờ sông. Không hổ là Vương giả, sắc đảm bao thiên a! Ba người ở trong kết giới nhìn thấy nhục bổng của tinh linh Vương tầm sáu thốn, nhưng lại không được tráng kiện như hình thái thứ hai của Bố Lỗ.
Thiên Y kinh hô:
“Oa, nhục bổng của tinh linh Vương thật to dài a, so với của phụ thân ta thì hơn hẳn. Chỉ là khi đem ra so với Bố Lỗ ca ca thì hắn liền thua kém rất nhiều! Ca, ngươi quả nhiên là mạnh nhất, vừa rồi ngươi dùng nhục bổng có nhục thứ cắm ta khiến cho ta rất khoái lạc, tinh linh Vương vĩnh viễn không thể nào lợi hại được như ngươi! Tỷ tỷ, ngươi nói có đúng không?”
Đan Vũ nghe thấy liền xấu hổ nhìn lên bờ sông, nàng nói:
“Chỉ có da^ʍ phụ mới thích to dài!”
Thiên Y đáp:
“Mẫu thân của tỷ tỷ cũng là da^ʍ phụ, nàng nhất định là thích cái to dài của tinh linh Vương cho nên mới đội nón xanh cho phụ thân tỷ!”
Mắt Đan Vũ trừng lên tức giận, Bố Lỗ ôm lấy nàng.
“Chớ cùng Thiên Y nháo sự, nếu như bị bọn hắn biết thì chúng ta không còn đường sống.”
“Tỷ tỷ, mẫu thân người nằm lên trên bờ sông, ta nhìn thấy tiểu huyệt của nàng và tỷ tỷ không giống nhau lắm, thực to lớn nga, thoạt nhìn chỉ có đại nhục bổng mới thỏa mãn được nàng! Oa, tinh linh Vương muốn hôn lên da^ʍ huyệt của mẫu thân tỷ rồi a!”
Ba người đưa mắt lên nhìn hai người đang tình nồng say đắm, trùng hợp thay Lạc Khiết An mở hai chân nằm hướng về ba người, cho nên đều nhìn thấy rõ ràng.
Bố Lỗ dâng lên một trận xung động, ôm Thiên Y trong ngực, dùng nhục bổng cắm vào tiểu huyệt của nàng, nàng rêи ɾỉ nói:
“Ca, ta không được rồi, mới vừa rồi bị ngươi làm cho hư thoát, ngươi tìm Đan Vũ tỷ tỷ đi, ta hôm nay mới lần đầu làʍ t̠ìиɦ, đã bị ngươi khiến cho kiệt sức!”
Bố Lỗ đặt Thiên Y qua bên cạnh, đưa tay muốn ôm Đan Vũ, nàng có chút chống cự nhưng hắn cường ngạnh ôm lấy. Hắn dùng hình thái thứ hai cắm vào tiểu huyệt nhỏ hẹp của nàng, nàng rên lên một tiếng, không nói gì, quay đầu trừng mắt nhìn hắn sau đó lại nhìn lên trên bờ sông.
Thiên Y lại một lần nữa kinh hô:
“Ca, tinh linh Vương nhục bổng không có cứng rắn như ngươi, của hắn dài nhưng lại có chút treo lủng lẳng…”
Chỉ thấy tinh linh Vương sau khi hôn liếʍ tiểu huyệt Lạc Khiết An một trận thì ra lệnh cho nàng quỳ xuống nơi nước cạn. Còn hắn thì ở sau lưng cuản nàng, dùng nhục bổng to dài cắm vào bên trong tiểu huyệt…
Đan Vũ nhìn đến đây thì bắt đầu rơi lệ, quay đầu lại nhìn Bố Lỗ, bỗng nhiên nằm úp sấp, nhếch cao kiều đồn khiêu gợi lên, than nhẹ:
“Tạp chủng, chơi ta! Ta đã không còn gì để mất! Mẫu thân tại sao lại có thể cùng tinh linh Vương ở sau lưng phụ thân yêu đương vụиɠ ŧяộʍ? Ai cũng là da^ʍ phụ, ta cũng không còn tha thiết gì nữa!”
Thiên Y nói:
“Đan Vũ tỷ tỷ, ngươi và Đan Mã có phải là nữ nhi của tinh linh Vương hay không?”
Đan Vũ cả kinh, quay đầu lại nhìn Thiên Y, lúng túng đáp:
“Ta không biết…”
Trùng hợp lúc này Lạc Khiết An lại rêи ɾỉ một cách hưng phấn:
“Nha, ngô… Vương, ngươi chính là lợi hại nhất. Từ sau yến hội mười năm trước, sau khi say rượu vô tình ân ái với ngươi, ta vĩnh viễn không thể nào quên được khoái lạc mà ngươi đem lại cho ta. Đan Cơ Nã hắn không được to dài, cũng không lợi hại được như ngươi!”
“Khiết An, mật huyệt của ngươi cũng phi thường lợi hại, lại có thể khiến cho huyệt đạo thắt chặt lại, kẹp ta thoải mái không gì sánh được. Nhanh sử dụng lực lượng ma tinh của ngươi!”
Tinh linh Vương dâʍ đãиɠ nói.
Bố Lỗ nghe tới đây trong lòng liền hiếu kỳ, không sợ chết, mở rộng phạm vi kết giới, thẳng đến sau lưng hai người khoảng một thước, hắn ôm lấy Đan Vũ tiến tới.
Khi tới biên giới kết giới thì hắn liền dừng lại, một bên đâm chọc Đan Vũ, một bên nhìn tiểu huyệt của Lạc Khiết An. Chỉ thấy quanh mang màu đồng tỏa ra, hắn suy đoán ma tinh của nàng có lẽ là đồng tinh (ma tinh màu đồng). Sau đó hắn nhìn thấy tiểu huyệt của nàng biến thành màu đồng, dần dần toàn bộ tiểu huyệt được bao bọc một lớp đồng giáp, chỉ chừa lại động khẩu, tiểu huyệt trở nên bành trướng so với lúc đầu rất nhiều, tựa như một tiểu huyệt được đúc bằng đồng.
Hắn cảm thấy thật kí©ɧ ŧɧí©ɧ, tiện miệng nói:
“Đan Vũ, mẫu thân ngươi có thể sử dụng lực lượng ma tinh lên trên tiểu huyệt, ngươi cũng thử xem!”
“Ta không muốn!”
Đan Vũ trong miệng cự tuyệt thế nhưng dưới hạ thể ngân quang đại phóng.
Bố Lỗ rút nhục bổng ra, chỉ thấy tiểu huyệt của nàng được bao bọc ngân giáp, bành trướng còn lợi hại hơn so với Lạc Khiết An mấy lần, tiểu huyệt ngân giáp lucsn ày lại chảy ra dâʍ ŧᏂủy̠ trong suốt, cực kỳ mê người.
Hắn đưa tay chạm vào ngân phiến (vảy giáp màu bạc), phát giác ngân phiến không hề cứng rắn, hiếu kỳ hỏi:
“Đan Vũ, tại sao ngân giáp của ngươi lại mềm mại như vậy?”
“Không mềm thì làm thế nào tiến vào được? Ma tinh lưu tinh linh, toàn bộ cơ thể được bọc giáp, có một số địa phương sẽ mềm mại như vậy! Ví dụ như chỗ ngón tay, tiểu huyệt… Không giống như những chỗ khác sẽ cứng rắn… Thế nhưng ta không nghĩ tới mẫu thân sẽ dùng nhuyễn giáp vào chỗ đó, thật mắc cỡ chết ngươi!”
Đan Vũ nhìn lên tiểu huyệt tựa như đồng thau của mẫu thân, lúc này hiểu rõ được cách sử dụng lực lượng ma tinh. Tuy rằng mẫu thân dâʍ ɭσạи khiến cho nàng xấu hổ, thế nhưng tình cảnh này cũng khiến cho nàng cực kỳ kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
Bố Lỗ dùng tay búng lên trên tiểu huyệt được bao bọc bởi nhuyễn giáp, chỉ thấy hai mảnh âm phùng cũng có nhuyễn giáp, ái dịch ở trên nhuyễn giáp văng ra khắp nơi.
Hắn hưng phấn dùng đại nhục bổng cắm vào, chỉ thấy huyệt đạo bên trong cực kỳ chật hẹp, tựa như hai cái kiềm mềm mại giữ chặt nhục bổng của hắn. Có lẽ vì nàng thi triển lực lương ma tinh cho nên nhục bích bên trong chuyển động liên tục, khiến cho hắn khoái lạc không gì sánh được.
Không ngờ nàng lại tiếp tục vận dụng lực lượng ma tinh, huyệt đạo trở nên càng chật hẹp hơn. Hắn hưng phấn khôi phục nhục bổng lại hìn thái ban đầu, ngân huyệt của nàng triển khai công kích mãnh liệt…
Nhục bổng trở nên to dài nhưng vẫn bị dung nạp toàn bộ vào bên trong tiểu huyệt, cảm giác trướng căng trở nên mãnh liệt, cộng thêm nhục thứ trên nhục bổng cọ xát khiến cho Đan Vũ cực kỳ hưng phấn.