Cô Vợ Lạnh Lùng Của Tổng Tài Bí Ẩn

Chương 78: Tìm Được Người Phụ Nữ Đó

Ôn Ninh ở trong phòng một hồi, một lát sau, Lưu Mộng Tuyết trở lại, đưa cho cô một bộ quần áo.

Ôn Ninh thay quần áo sạch sẽ, nói với Lưu Mộng Tuyết: “Chuyện lần này, chúng ta phải giữ bí mật.”

Ôn Ninh đã chấp nhận số phận của mình rồi, hiện tại cô không có khả năng đi tìm người đàn ông đó để trả thù, vì vậy cô chỉ có thể chôn chuyện này vào trong lòng để cho thời gian làm nó phai mờ đi.

“Đương nhiên.” Lưu Mộng Tuyết gật đầu, chuyện này nói lớn không lớn, nhỏ cũng không nhỏ, cô ta sẽ không ngốc như vậy.

Ôn Ninh ậm ừ, xoay người định rời đi, nhưng Lưu Mộng Tuyết đột nhiên nhìn thấy chiếc áo sơ mi của người đàn ông mà cô làm rơi: "Cái kia, cô không cần nữa sao?"

Ôn Ninh lắc đầu, cô không muốn nhìn thấy bất cứ thứ gì liên quan đến người đàn ông đó, đêm qua đã trở thành cơn ác mộng của cô.

Cô chỉ muốn tỉnh lại thật nhanh khỏi giấc mơ khủng khϊếp này.

...

Lục Tấn Uyên bị ánh nắng ban mai đánh thức, anh di chuyển cánh tay của mình, mới nhận ra rằng không có ai xung quanh mình.

Người phụ nữ đêm qua đã đi đâu?

Người đàn ông với gương mặt lạnh lùng này định tắm nước lạnh trong phòng tắm để tỉnh táo hơn, thì lúc này anh nhìn thấy huy hiệu rơi trên mặt đất.

“Lưu Mộng Tuyết?” Người đàn ông thấp giọng đọc tên, một tia hứng thú hiện lên trong mắt.

Tối hôm qua cô ta nói cái gì, anh ức hϊếp cô, đây là đang phạm tội?

Nhìn chúm máu đỏ sẫm đã khô, mắt người đàn ông mờ mịt lại, có lẽ nên gặp người phụ nữ này.

Nghĩ vậy, Lục Tấn Uyên gọi điện cho An Thần bảo anh ta mang quần áo sạch đến, đồng thời đến điều tra người phụ nữ tên Lưu Mộng Tuyết này.

Rất nhanh An Thần đã chạy tới phòng khách sạn, vừa mở cửa, Lục Tấn Uyên đang cầm ly rượu đỏ, trên người chỉ mặc một chiếc áo choàng tắm rộng rãi, trên ngực lộ ra một khối cơ rắn chắc.

An Thần vội nhìn đi chỗ khác.

“Đi điều tra người phụ nữ này.” Lục Tấn Uyên lấy quần áo mà An Thần mang đến, đưa huy hiệu mà anh tìm được.

“Chắc là nhân viên của khách sạn này. Trước khi tan làm ngày hôm nay tôi muốn nhìn thấy cô ta.”

An Thần gật đầu, lập tức đi ra ngoài, tìm cô gái đó.

Lục Tấn Uyên không vội thay quần áo, tự giễu cợt mình trong gương, ngày hôm qua thật sự là một việc ngoài ý muốn, tuy nhiên người dám động tay động chân với anh thì e rằng anh đã mất kiên nhẫn rồi.

Nghĩ đến đó, Lục Tấn Uyên chỉnh trang lại quần áo, trên mặt mang theo nụ cười đáng sợ, bước ra ngoài.

...

Nhà họ Lục

Ông cụ Lục đang ngồi ở chiếc bàn ăn lớn, trước mặt ông là vợ chồng Lục Minh Hàn, và Lục Viễn Đào người vừa về nước ngày hôm qua.

"Chú à, hôm qua Tấn Uyên đột nhiên rời khỏi bữa tiệc, bây giờ không biết đi đâu, cháu thực sự rất lo lắng!"

"Vốn là muốn giới thiệu cho cậu ấy vài vị tiểu thư, đứa nhỏ này lại nói đi là đi luôn."

Lục Minh Hàn và Chu Bạch Nguyệt nhanh chóng ở trước mặt Ông cụ Lục nói về việc làm sai trái của Lục Tấn Uyên.

"Được rồi, bớt nói vài câu đi, Tấn Uyên cũng không phải là đứa trẻ, lẽ nào còn có thể đi lạc sao?"

Ông cụ Lục nhìn hai người thân chỉ biết đấu đá nội bộ này, vẻ mặt hiện ra sự không hài lòng.

Hai người có chút khó xử, trong lòng nghĩ quả nhiên ông ấy vẫn hướng về cháu ruột mình, nhưng bọn họ muốn xem, khi biết Lục Tấn Uyên ngủ cùng người làm trong nhà, ông ấy sẽ có phản ứng gì.

Đang nghĩ, Lục Tấn Uyên trở về.

Lục Viễn Đào nhìn người em họ được mệnh danh là đứa con của trời này, khóe môi nhếch mép.

Lục Tấn Uyên ngẩng đầu, bắt gặp ánh mắt của anh ta, ánh mắt của anh lạnh lùng hơn, ít nhất có thể làm cho Lục Viễn Đào vốn đã tự tin có chút kinh hãi.

Lục Tấn Uyên đi tới, không có nhìn về phía gia đình chú hai, đối với ông cụ Lục gật đầu: "Ông nội, con về rồi."

"Tấn Uyên, hôm qua cháu đột nhiên rời khỏi bữa tiệc, cháu đã làm gì vậy? Tại sao thím lại nghe thấy một số tin đồn không hay?"

Thấy anh kiêu ngạo như vậy, Chu Bạch Nguyệt liền nói.

Lục Tấn Uyên cười, nhưng ánh mắt vẫn lạnh lùng như vậy, không có chút vui vẻ nào.

Anh vốn định kiểm tra xem ai là người làm ra trò này, nhưng không ngờ người này lại ngốc đến mức tự nhảy ra ngoài.

"Tôi muốn nghe xem tin đồn xấu như thế nào?"

Lục Tấn Uyên, khoanh chân gọn gàng, vẻ mặt không có chút hoảng sợ.

"Nghe nói hôm qua cháu ngủ với một người làm ở trong nhà, tin này mà bị phát tán ra, sợ rằng không hay lắm!"

Sau đó, Lục Tấn Uyên mới chắc chắn rằng những gì xảy ra đêm qua chính là âm mưu của gia đình chú hai làm ra.

“Vậy thì thím cũng có thể để cô ta ra mặt và chúng ta ba mặt một lời với nhau.” Lục Tấn Uyên nói một cách bình tĩnh, nhưng anh đã khiến gia đình chú hai cảm thấy bối rối.

Hạ Liên bị gọi ra, nhìn thấy cảnh này khiến cô ta hoảng sợ.

"Là người mà thím hai đang nói tới?" Lục Tấn Uyên cười: “Là cô sao? Hôm qua tôi và cô đã xảy ra chuyện gì?"

Ngay khi ánh mắt lạnh lùng của Lục Tấn Uyên nhìn vào cô ta, cơ thể Hạ Liên run lên, ký ức suýt bị bóp cổ chết ngày hôm qua lại hiện lên.

Chỉ là khi quay lại cô ta không dám và cũng không còn mặt mũi nào để nói sự thật, vì vậy cô ta chỉ có thể nói dối Lục Minh Hàn và những người khác rằng cô ta đã thành công.

Không ngờ Lục Minh Hàn thật ra không muốn giúp cô ta trở thành thiếu phu nhân của nhà họ Lục mà chỉ muốn lợi dụng cô ta để tạo scandal.

"Tôi sai rồi, cậu chủ. Tôi bị nhị lão gia và những người khác làm cho mê muội nên làm như vậy. Xin lão gia và cậu chủ tha cho tôi."

Ông cụ Lục ngồi ở bên cạnh không hiểu chuyện gì, chính là Lục Minh Hàn và Chu Nguyệt Bạch đã bày trò muốn hủy diệt người thừa kế này.

"Đồ khốn nạn, cút khỏi đây cho tôi!"

Ông cụ Lục cầm lấy nạng trong tay trực tiếp gõ xuống sàn, Lục Minh Hàn sửng sốt: “Người phụ nữ đáng chết này đang hãm hại chúng cháu. Rõ ràng là muốn trèo cao trở thành phượng hoàng. Tại sao lại đổ hết lên đầu chúng cháu?”

Một lúc sau, trong phòng khách hỗn loạn, cuối cùng, ông cụ Lục vỗ mạnh lên bàn khiến bầu không khí yên tĩnh lạị.

"Đều cút hết cho tôi, Tấn Uyên theo ông vào phòng làm việc."

Lục Tấn Uyên gật đầu, đi theo ông lên lầu, chỉ vào ngày này, anh mới cảm giác dường như lưng của ông lại gù them một chút.

"Ông sai rồi. Ông đã lớn tuổi. Ông muốn duy trì mối quan hệ tốt với những người thân của mình, nhưng không ngờ lại làm liên lụy đến cháu.”

Ông cụ Lục lắc đầu, nói thật, ông ấy đối xử với gia đình Lục Minh Hàn cũng không tồi, tuy rằng không thể giao tập đoàn Lục thị cho bọn họ, nhưng tài sản giao cho bọn họ cũng đủ để bọn họ sống cả đời.

Chỉ đáng tiếc, họ không biết hài lòng…