Bảo Bối, Thật Muốn Cùng Em!

Chương 51: Hung hăng nhập từ phía sau(H+)

"Anh muốn lắm rồi!" Lục Vũ Hạo đưa lưỡi vào khoang miệng cô mà càn quét đi hương thơm ngọt ngào của Lâm Bội Bội.

Tay và chân của anh cũng đều bận rộn mà làm cô rên ra từng tiếng da^ʍ. Tay anh vòng ra sau lưng của cô mà kéo dây kéo xuống, tiếp tục kéo chiếc áo xuống để lộ ra mảng da thịt trắng mịn hồng hào của cô, sau đó anh cởi luôn chiếc áo ngực màu hồng nhạt của cô xuống để núʍ ѵú cô tiếp xúc với không khí lạnh mà run run. Chân thì đương nhiên lại làm công tác quan trọng không kém, đầu gối xuyên qua chiếc váy và qυầи ɭóŧ mà cạ lên tiểu huyệt non mềm của cô.

Lục Vũ Hạo rồi khỏi đôi môi mà bị hôn đến sưng lên rồi hôn xuống cổ, hôn lên những dấu hoa mà hôm qua và sáng nay anh để lại đang dần nhạt đi.

"Mấy dấu này nhạt dần rồi, để anh hôn nó lại nhé!" Anh liếʍ đến những đóa hồng ngưng rồi mυ'ŧ vào.

"Đừng... đừng mà! Anh đừng để lại dấu trên cổ, người ta thấy mất!" Lâm Bội Bội đẩy đầu anh ra.

"Người ta thấy thì càng tốt chứ sao! Như vậy người ta sẽ biết em có chủ rồi!" Nói rồi, anh cúi đầu cắn hôn lên da thịt của cô.

"Anh đúng thật là!" Lâm Bội Bội trách yêu.

Lục Vũ Hạo tay mò vào trong váy, đυ.ng đến động hoa,"Ướt rồi." Vạch qυầи ɭóŧ sang một bên, bàn tay hư hỏng thật háo sắc mà sờ đến nụ hoa run run.

"Anh đừng nói vậy mà." Lâm Bội Bội máu dồn về mặt, xấu hổ không thôi.

"Vậy em muốn anh nói như thế nào?...Nói là, "tiểu tao huyệt" nhanh như vậy mà chảy nước rồi? Ừm, nghe không tệ." Lục Vũ Hạo liếʍ vành tai đã đỏ ửng của cô.

"Đồ xấu xa." Cô đánh lên l*иg ngực anh.

Anh cười cười sau đó kéo chiếc váy đi xuống hết, chiếc váy mắc tiền cứ thế mà nằm trên sàn một cách đáng thương. Anh tiếp tục xoay người Lâm Bội Bội lại, để Lâm Bội Bội chống tay lên tủ đồ, tiếp theo anh ngồi xuống, đẩy hai cánh đùi của cô sang hai bên, từ góc độ này há mồm liếʍ "tiểu tao huyệt" qua qυầи ɭóŧ hồng hồng đã dính đầy ái dịch.

"Anh...a... anh đừng liếʍ chỗ đó mà! Bẩn lắm!" Cô bị anh vươn lưỡi ra liếʍ mấy cái mà kêu lên.

"Không bẩn, nước của em rất ngon, rất ngọt. Anh rất thích!" Nói rồi quăng luôn chiếc qυầи ɭóŧ của cô xuống đất, mặt dán sát vào mông thịt trắng nõn, gấp không chờ nổi mà há miệng ngậm lấy mật động phấn nộn, tiếp theo vươn đầu lưỡi, liếʍ âm đế, môi âʍ ɦộ còn có miệng huyệt qua lại liếʍ láp.

"A...ha... Đầu lưỡi của anh liếʍ đến thoải mái...a... muốn, muốn anh đâm vào...ưʍ..." Lâm Bội Bội bị liếʍ cho vài cái liền biến thành da^ʍ, cả người nhu nhược mà dựa sát vào tủ đồ.

Huyệt nộn từng đợt co rút như muốn hút cả chiếc lưỡi của anh vào, nước chảy ra bao nhiêu liền đi đến chiếc lưỡi của Lục Vũ Hạo. Đầu lưỡi của anh cũng khẽ động như muốn cắm vào trong.

Lâm Bội Bội mông kề sát với mặt anh, đầu lưỡi Lục Vũ Hạo ở "tiểu tao huyệt" cô nếm thử vài cái, rốt cuộc cũng cắm vào, cắm đến Lâm Bội Bội a một tiếng nhẹ nhàng kêu, rồi sau đó, đầu lưỡi ở bên trong dùng sức thọc vào rút ra, cọ xát vách động phấn nộn mẫn cảm kia.

Lâm Bội Bội bị thọc vào rút ra đến cả người mềm nhũn, qua một hồi liền kêu một tiếng rồi có một trận nước lênh láng ào đến trên miệng Lục Vũ Hạo. Anh tham lam mà ngậm lấy cửa huyệt, hút sạch hết ái dịch cô chảy ra.

Anh rời khỏi tiểu huyệt của cô, gấp gáp đứng dậy cởi thắt lưng, kéo dây kéo, kéo luôn cả qυầи ɭóŧ đen bao lấy con cự thú đang phình to. Côn ŧᏂịŧ bậc ra, đánh vào mông Lâm Bội Bội làm cô có chút hoảng. Cả thân gậy thịt trướng to, đỏ bừng, nóng rực, trên đại qυყ đầυ rỉ ra một chút tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Lục Vũ Hạo ôm lấy eo Lâm Bội Bội rồi thấp giọng nói:"Anh vào." Côn ŧᏂịŧ căng cứng gấp gáp mà ma sát lên hai bối thịt nộn nộn đang run rẩy, co rút vì mới cao trào, "phụt" một tiếng, đại qυყ đầυ tiến vào miệng huyệt, làm huyệt nộn căng ra bao hàm lấy anh.

"A..." Lâm Bội Bội kêu lên một tiếng mê ly vì bị anh từ phía sau đâm vào.

Lục Vũ Hạo hung hăng bắt lấy đôi mông cao vễnh của cô rồi eo của anh động một cái, một đường côn ŧᏂịŧ đâm thẳng đến tử ©υиɠ của cô.

Lâm Bội Bội lại kêu lên một tiếng thất thanh vì bị anh đâm vào bất ngờ.

Ngay sau đó liền động thân ra vào.

Đôi tay anh mò đến đôi vυ' cao ngất vì bị anh kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà đầṳ ѵú sưng cứng đến lợi hại, đôi tay bóp lấy chúng, nhào nặn chúng như các đầu bếp tài ba nhào bột đến điêu luyện.

Hông của Lục Vũ Hạo như có gắn động cơ, ra vào kịch liệt, hạ thân hung hăng đánh lên mông cô mà kêu ra từng tiếng bạch bạch, đâm cho hai bên ngực rung rung.