Trong lúc mấy đám người của Phượng Tộc đang nghị luận người khác, thì cũng có người đang nghị luận về bọn họ.
Phượng Tộc đã nhiều thế đều là Vạn Điểu chi Hoàng, cái này đã khiến cho rất nhiều tộc không phục, nhưng bởi vì thực lực nên một mực vẫn còn e ngại mà thôi.
Như Khổng Tước Tộc còn đở, suốt bao thế nay vẫn chiềm nổi ở đáy trong hàng ngũ Thánh Tộc, cho nên hầu như không xuất hiện tư tưởng lặt đổ Phượng Tộc. Nhưng các Thánh Tộc khác thì khác: Kim Ô, Tất Phương, Chu Tước đều từng là Thần Tộc, Kim Sí Đại Bằng, Cửu Thiên Phong Ưng Tộc...mấy cái đỉnh cấp Thánh Tộc há có thể nằm yên để người khác cởi trên đầu.
Chính vì thế, trong cuộc chiến này nếu Khổng Tước Tộc nguy hiểm một, thì Phượng Tộc nguy hiểm đến mười.
Thời gian trôi qua, đám người Khổng Tước Tộc cuối cùng cũng đến được Phượng Hoàng Sào.
Phường Hoàng Sào không giống với Khổng Tước Thần Điện xây dựng trên núi, mà nó xây trên một gốc Ngô Đồng Thần Thụ lớn. Bởi vì có Ngô Đồng Thần Thụ, gốc Thiên Địa Linh Căn này mà tốc độ tu luyện của Phượng Tộc nhanh hơn các tộc khác rất nhiều.
Đến cùng lúc với Khổng Tước Tộc còn có Chu Tước Tộc, trong khi hai tộc chào nhau Vũ Trì nhận ra mấy người Chu Tước Tộc nhìn Ngô Đồng Thần Thụ mà hận ý không hề giấu diếm.
Nói cũng đúng, theo truyền thuyết xa xưa kể lại, ngày trước Phượng Tổ và Chu Tước Thủy Tổ cùng khai sinh trên gốc Ngô Đồng Thần Thụ này tình như chị em, hai tộc sau này cũng chia nhau lãnh địa trên Ngô Đồng Thần Thụ mà sống.
Nhưng sau đó, trong một trận chiến Chu Tước Thủy Tổ bị trọng thương, phải lui về cực Nam tĩnh dưởng. Không biết vì lý do gì, Chu Tước Tộc cũng bị đá ra khỏi Ngô Đồng Thần Thụ, kể từ đó do một mình Phượng Tộc độc chiếm cả Thần Thụ cho đến hôm nay.
"Khai sinh Khổng Tước Tộc cũng có một gốc Thiên Địa Linh Căn, nhưng đáng tiếc là bị người chém chết rồi a" nhìn gốc Ngô Đồng Thần Thụ, đột nhiên Điện Chủ cảm thán.
"Qua hồi hạo kiếp ấy có mấy tộc vẫn giữ được Thiên Địa Linh Căn chứ" Điện Chủ vừa nói xong, chợt tiếng một nữ tử truyền đến.
"Xin chào Khổng Tước Điện Chủ, xin chào Chu Tước Tộc Trưởng" bay đến trước mặt mọi người là một đầu Tất Phương thật lớn.
"Xin chào Tất Phương Tộc Trưởng" Điện Chủ cười cười đáp lễ lại.
"Nếu như Tất Phương Hỏa Thụ vẫn còn, Tất Phương Tộc chúng ta cũng sẽ không lưu lạc đến mức như ngày hôm nay" bà ta hơi thoáng buồn nói ra.
Hồi hạo kiếp bà ta nói chính là lần Vạn Tộc Chiến thời Thái Cổ ấy, cũng trong lần đó không biết bao phu Thiên Địa Linh Căn bị chém rớt, bây giờ còn tồn tại thật sự chẳng có mấy.
Thiên Địa Linh Căn đều là thiên địa sơ khai, gánh chịu số mệnh của tộc đàn, chịu tải thiên địa pháp tắc cho tộc đàn sử dụng, vì thế không thể hóa hình.
Sau hồi đại kiếp ấy, có rất nhiều tộc muốn tái bồi dưỡng ra một gốc Thiên Địa Linh Căn mới, nhưng đến hôn nay vẫn không có ai thành công. Có lẻ Thiên Địa Linh Căn là không thể bồi dưỡng, hoặc là không ai biết cách bồi dưỡng như thế nào.
Ở lại cảm thán vài câu nữa rồi các tộc cũng đi vào trong Phượng Hoàng Sào.
Bên trong đã có người chờ sẳn để tiếp đón, dẫn mọi người đi vào chổ nghĩ chân đã được xếp sẳn.
Trên đường đi, Vũ Trì bắt gặp rất nhiều ánh mắt đang sôi mối, quan xác cậu. Trong đó, có một ánh mắt mà khi cậu và hắn bắt gặp nhau, cả hai liền biết "đây là đại địch".
"Hắn là Vũ Trì?" người đó hỏi.
Lúc này bên cạnh hắn, một người ngó nhìn Vũ Trì một cái rồi mới trả lời:
"Đúng vậy, Yến Ly thiếu gia có chuyện gì sao?"
"Không có. Chỉ là ta có cảm giác kẻ này so với Kim Ô Tộc - Ô Thời Nại còn nguy hiểm hơn" Phượng Yến Ly vẫn nhìn theo đường Vũ Trì vừa đi qua, rồi lên tiếng.
"Sao có thể chứ? Ô Thời Nại từ lúc sinh ra đã được Phù Tang Thần Thụ chúc phúc, Vũ Trì hắn có thể so được sao?" tên đứng kế ngay lập tức liền phản bác.
"Phù Tang Thần Thụ dù sao cũng chỉ là một gốc tàn thụ, Ô Thời Nại được hắn chúc phúc cũng không tính mạnh hơn được bao" Phượng Yến Ly khinh thường một câu.
Phù Tang Thần Thụ của Kim Ô Tộc cũng là một gốc Thiên Địa Linh Căn, tuy may mắn sống sót qua hồi đại kiếp nhưng gốc rể bị chém hơn phân nữa, phải cố lắm mới sống đến bây giờ nên không thể so với Ngô Đồng Thần Thụ được.
"Nếu là Phương Vân, Chu Sa hay Kim Ngọc Hiên thuộc hạ còn tin tưởng bọn họ mạnh hơn Ô Thời Nại, nhưng nếu là Vũ Trì của Khổng Tước Tộc thì...xin thứ lỗi thuộc hạ nói thẳng, thiếu gia ngài quá đa nghi rồi" tên thuộc hạ khinh thường Khổng Tước Tộc ra mặt.
Hắn nghĩ như vậy cũng đúng, bởi vì suốt bao năm qua Khổng Tước Tộc đều không thượng mặt bàn được a.
"Có lẻ ngươi nói đúng...là ta quá đa nghi rồi" nghe tên thuộc hạ nói xong, Phượng Yến Ly suy nghĩ một chút cũng có chút hoài nghi nhận định của mình.
Phượng Yến Ly đang hoài nghi thực lực của Vũ Trì, nhưng cậu lại không hề hoài nghi thực lực của hắn. Lúc này đối diện với Phương Vân của Tất Phương Tộc, cậu vẫn cảm thấy cô ta yếu hơn hắn một chút.
Từ xưa đến nay Vũ Trì không thích mấy cuộc hội họp, tụ tập tiệc tùng cho lắm, vì vậy trong suốt thời gian này cho dù ở Phượng Tộc có tổ chức bao nhiêu cuộc giao lưu đi nữa, cậu vẫn ở lỳ trong phòng không hề xuất hiện.
Dần dà những người ở đây đều chỉ biết đến Vân Hàn mà không hề nhớ đến Vũ Trì.
Đối với việc này, cậu không hề để tâm đến Vân Hàn muốn nổi bật thì kệ hắn, "kẻ chiến thắng cuối cùng mới là kẻ nổi bật nhất" cậu luôn quan niệm vậy.