Cố Yêu

Chương 15: Anh Lại Muốn Nữa Ư ???

Với những lọn tóc dài ngang ngực được tạo kiểu gợn sóng nhẹ nhàng ôm lấy khuôn mặt, An Nhiên trong mắt Cố Thừa Nhuận tối nay trông càng quyến rũ, gợϊ ȶìиᏂ hơn bao giờ hết.

- Em thấy buổi tiệc tối nay thế nào? Có thích không? – Mặt Cố Thừa Nhuận giữ yên trên vai An Nhiên.

- Rất thích. – An Nhiên mỉm cười, giọng điệu cô có chút chế giễu. – Kết hôn giả mà đã hoành tráng vậy rồi, xem ra đến chừng anh kết hôn thật…. không biết buổi tiệc chiêu đãi sẽ còn xa hoa đến mức nào, chắc em không đủ tư cách để đến tham dự.

- Có em ở đây, anh sao có thể để mắt đến người phụ nữ khác? - Hơi thở Cố Thừa Nhuận dâng trào du͙© vọиɠ khi nhìn xuống bộ ngực đẫy đà của cô đang nhô lên trong chiếc đầm ống bó sát. - Anh thật muốn đem em nhốt vào một nơi kín đáo để khỏi có gã đàn ông nào dòm ngó em.

- Cố Thừa Nhuận, anh mau ra ngoài đi – An Nhiên né tránh anh – Lỡ bị ai đó bắt gặp thì….

- Còn hai tiếng nữa mới bắt đầu, anh chắc rằng họ sẽ không đến sớm vậy đâu.

Cố Thừa Nhuận thì thầm bên tai An Nhiên đầy cám dỗ. Không hiểu sao cứ mỗi khi nhìn thấy cô, anh đều muốn gần gũi cô, đem cô quăng lên giường để vuốt ve và làʍ t̠ìиɦ.

An Nhiên quả thật đúng như lời bình luận của mấy gã đàn ông khốn kiếp thường đến Club chơi mà trước đây anh từng vô tình nghe được mỗi khi thưởng thức điệu nhảy của cô, cô không chỉ là một người phụ nữ xinh đẹp bình thường, cô là “hồ li tinh”, là “hồ li tinh” đã mê hoặc anh, quyến rũ anh, và cướp mất tim anh từ bao giờ.

- Anh lại muốn nữa ư? – An Nhiên xoay người lại quàng hai tay lên vai anh.

Thay vì trả lời, Cố Thừa Nhuận kéo tay An Nhiên bước nhanh vào buồng thay đồ, ép cô đứng sát vào tường rồi nhanh chóng cởi bỏ chiếc đầm cưới trên người cô để liếʍ mυ'ŧ thân thể cô một cách thoải mái.

- Chút nữa anh sẽ giúp em mặc lại, hửm.

- Đừng để lại dấu vết trên người em, mọi người sẽ biết….- An Nhiên không quên nhắc nhở Cố Thừa Nhuận.

- Biết thì đã sao, em đã quên rồi ư… trong mắt họ chúng ta đã là vợ chồng – Cố Thừa Nhuận dùng lưỡi tách nhẹ đôi môi cô để tìm đường vào trong.

- Không được – An Nhiên đẩy Cố Thừa Nhuận ra rồi dùng tay giữ chặt chiếc đầm không để anh có cơ hội dễ dàng tháo xuống – Vậy anh đừng hòng chạm vào em. – Cô lách người lẩn tránh anh, vẻ mặt tinh nghịch, trêu đùa.

- Mau lại đây nào…- Anh vội vàng chụp lấy cô.

Hai tay An Nhiên bị Cố Thừa Nhuận giữ trên đỉnh đầu, cả cơ thể cô thoáng chốc lại trần trụi phơi bày trước mắt anh, nhưng lần này khác với hai lần làʍ t̠ìиɦ trước đây của hai người, cô không còn cảm giác e ngại hay sợ hãi nữa mà trở nên thoải mái, bình thản đón nhận những cử chỉ vuốt ve thân mật từ anh, giúp anh lột sạch quần áo rồi cùng anh day dưa, kí©ɧ ŧìиɧ.

- Cố Thừa Nhuận…

An Nhiên rêи ɾỉ thành lời khi Cố Thừa Nhuận chủ động hạ người xuống thấp, nhấc một chân cô gác lên bả vai anh rồi dùng lưỡi chậm rãi tận hưởng mật ngọt giữa hai chân cô khiến cô bất giác ưỡn người tự đưa tiểu huyệt của mình vào sâu trong miệng anh.

- Người phụ nữ hư hỏng này….chỉ sau vài lần đã trở nên dâʍ đãиɠ như vậy.

- Em muốn…

An Nhiên bị loại kɧoáı ©ảʍ kịch liệt này dẫn dụ đến toàn thân run rẩy, cặp mông to tròn của cô bắt đầu lắc lư nhẹ nhàng qua lại và liên tục hẩy về phía trước như kiểu ham muốn, mời gọi.

Môi Cố Thừa Nhuận khẽ cong lên một nụ cười đầy mãn nguyện, anh khẽ cắm ngón tay giữa của mình vào sâu trong cô, khuấy đảo.

- Những lúc này em nên gọi anh thế nào…hửm?

Trong giây phút này, An Nhiên cảm giác bên trong cô thật thiếu thốn, chỉ muốn thứ gì đó nhanh chóng chọt vào để được lắp đầy, thoả mãn nên cô ngoan ngoãn trả lời Cố Thừa Nhuận bằng một giọng nói vô cùng ngọt ngào, mềm mại.

- Honey….

- Tốt lắm. Thưởng cho em !!!

Cố Thừa Nhuận lập tức rút ra rồi cho thêm một ngón tay vào, động tác trở nên gấp gáp, mạnh mẽ hơn khiến An Nhiên hô hấp nặng nề, toàn thân nóng lên và nhanh chóng đạt đến cao trào. Một lượng lớn chất lỏng bắn ra từ trong cơ thể cô bám đầy trên lòng bàn tay anh, anh bèn đưa tay mυ'ŧ sạch.

Khuôn mặt An Nhiên bất chợt ửng hồng khi chứng kiến hình ảnh Cố Thừa Nhuận thưởng thức thứ đó của mình một cách “ngon lành”, thèm khát, và ma sui quỉ khiến cô lần nữa, cô bước đến đưa tay vuốt ve cơ ngực săn chắc, vạm vỡ của anh, từ từ lần mò xuống phần thân dưới để nắm lấy cậu bé của anh rồi dùng đầu ngón tay cái của mình dịu dàng xoa nhẹ trên phần đỉnh của cái vật đang ngày càng to lớn, cứng rắn trong bàn tay cô đến khi nơi ấy tiết dịch trơn trượt cô liền cúi người xuống thấp và dùng đầu lưỡi của mình e dè liếʍ mυ'ŧ…

Cô không biết bản thân cô lấy đâu ra cái can đảm chết tiệt này, nhưng sự tò mò, u mê bỗng chốc trỗi dậy trong cô khiến cô đánh mất nỗi sợ hãi, rụt rè vốn có để rồi trở nên dạn dĩ hơn, hư hỏng hơn……cô cũng muốn một lần nếm thử hương vị của người đàn ông hấp dẫn này.

- OMG…

Cố Thừa Nhuận xoa tóc An Nhiên và rêи ɾỉ khi bắt gặp khuôn mặt thuần khiết, ngây thơ thường ngày của cô bất chợt bị du͙© vọиɠ biến thành bộ dạng cực kì dâʍ đãиɠ, gợϊ ȶìиᏂ. Cô đâu biết anh đang thống khổ thế nào khi phải khống chế con thú hoang trong mình để có thể nhẫn nại chờ đợi cô dần dần thích nghi, làm quen với vật nam tính của anh.

- Ngậm chặt vào đi honey…- Tay Cố Thừa Nhuận giữ sau gáy An Nhiên rồi tự mình rút ra thọc vào trong miệng cô một cách từ từ, chậm rãi. - Thật khích….Đầu lưỡi em thật mềm…

Cậu bé của Cố Thừa Nhuận quả thật rất to lớn, lại đang cứng rắn nên An Nhiên có chút không thoải mái mỗi khi anh rút ra chọt vào với tốc độ mỗi lúc một nhanh dần nhưng không hiểu sao hạ thân cô lại co rút và trào ra ướt đẫm như thể anh đang dùng vật đó xuyên vào tiểu huyệt chật hẹp của cô, khiến cô kɧoáı ©ảʍ lâng đầy.

Phần vì đây là lần đầu tiên An Nhiên tiếp cận với thứ “vũ khí” hung bạo của anh, phần vì cô đã tốn công trang điểm cho buổi tiệc tối nay nên sau một tràng tra tấn kịch liệt chiếc miệng nhỏ xinh của cô, anh vội xuất tinh ra ngoài.

- ….honey…- Cố Thừa Nhuận ngửa cổ rít lên sau khi chạm đến cao trào.

Cố Thừa Nhuận kéo lấy thân thể cô rồi ôm trọn cô vào lòng.

- Chúng ta mau mặc lại quần áo thôi….- An Nhiên nán lại trong lòng Cố Thừa Nhuận vài giây rồi lùi lại.

Cô vừa tính quay đi thì Cố Thừa Nhuận liền ra hiệu cho cô đừng di chuyển, anh lặng lẽ bước đến chỗ rửa tay lấy cuộn khăn giấy rồi quay lại lau chùi sạch sẽ cho cô, giúp cô mặc lại đầm cưới, anh là vậy, luôn luôn ân cần và chu đáo, không quên chăm sóc cô sau mỗi lần cùng cô làʍ t̠ìиɦ….

- Em thật tuyệt vời. – Cố Thừa Nhuận khẽ nựng chiếc cằm nhỏ của cô rồi đi lại rửa mặt sạch sẽ và mặc lại quần áo của mình - Cũng gần đến giờ rồi, anh ra ngoài xem khách đến chưa nhé.

An Nhiên gật đầu.

Đợi Cố Thừa Nhuận ra ngoài, cô liền tranh thủ thoa son và chăm chút lại đường nét trang điểm trên khuôn mặt mà trong lòng đột nhiên cảm thấy có chút khẩn trương và hồi hộp…

- Gia đình bên ấy vừa đến đủ cả rồi – Kiều Diễm mở cửa đi vào – Mẹ chị đang phụ ba mẹ Cố Thừa Nhuận tiếp đãi khách mời bên ngoài. Hình như buổi tiệc tối nay cũng không ít người tham dự đâu.

Nhà họ Cố dù sao cũng là một gia đình kinh doanh nổi tiếng ở cái xứ này nên khó tránh quen biết rộng rãi và có nhiều mối quan hệ qua lại thân thiết. An Nhiên đưa tay vén gọn toàn bộ mái tóc dài gợn sóng của mình ra sau vai, thở dài.

- Hi vọng buổi tiệc tối nay sẽ nhanh chóng kết thúc…..

Ánh mắt An Nhiên bất chợt cụp xuống.

Cô đoán thể nào một chút nữa đây, cô cũng trở thành trung tâm, đề tài để bao người săm soi, bàn tán và rồi họ chắc chắn sẽ nhìn cô bằng ánh mắt khinh thường, cười nhạo khi cô sánh bước bên Cố Thừa Nhuận với danh nghĩa “con dâu nhà họ Cố”.

Cô sợ đám đông, sợ cảm giác lạc lõng, và sợ tham gia những buổi tiệc theo kiểu xả giao, thương mại thế này…..