Lớp Học 12A7

Chương 11

– Cô ấy đi về mà không nhắn gì sao? – Trung Nghĩa nhíu mày, hỏi Xuân Lan.

– Ừm… Chị cũng không hiểu nổi. Cô ấy đang vui vẻ như thế, tự dưng nói đau đầu… Muốn đi về…

Trung Nghĩa vẻ mặt hoài nghi, tiếp tục nhìn quanh sảnh tiếp tân của nhà hàng. Bóng người lố nhố đứng ngồi cười đùa… Nhưng anh không tìm thấy một bóng hình quen thuộc trong bộ váy đen. Điện thoại nàng lại không mang theo. Anh thật sự không tin nàng bỏ về mà không nói với mình một tiếng. Trung Nghĩa chợt nghĩ đến những biểu hiện gần đây của nàng. Sau lần họp mặt liên hoan ở nhà thằng học sinh tên Ngạo Thiên, Thùy Vy có nhiều lúc bần thần trầm lặng. Nàng có hành động kì lạ như hôm nay, có lẽ liên quan đến những chuyện đó. Có lẽ giờ này Thùy Vy đã về nhà…

– Vậy em về trước… Cảm ơn anh chị đã mời buổi tối.

Nhìn thằng chồng tội nghiệp lật đật lao ra đường ngoắt taxi, gã Bắc và Xuân Lan cùng nhếch mép cười. Uổng cho người học cao, đôi khi lại ngu ngốc như vậy. Vừa đem tiền, còn đem cả vợ dâng cho người khác mà không biết. Gã Bắc cười cười, tay vỗ vỗ túi quần dầy cộp. Hắn nhận một phong bì năm mươi triệu, còn giả vờ miễn cưỡng cho phép Trung Nghĩa trả tiền ăn. Hóa đơn Trung Nghĩa trả là đúng giá, vỏn vẹn 78 triệu đồng. Còn hóa đơn dành cho trường Hoa Mai thì đội lên hơn 30 triệu nữa. Nhưng tiền bạc có nhiều hơn hiện giờ gã cũng không quan tâm… Gã đang chờ… Chờ đàn anh thỏa thuê với thân thể Thùy Vy, hắn sẽ nhảy vào.

Trong căn phòng karaoke cuối hành lang tầng ba, một cảnh tượng tương phản đến xốn mắt đang diễn ra. Trên chiếc nệm tròn giữa phòng, một cơ thể phụ nữ tuyệt đẹp lõα ɭồ, oặn mình vặn vẹo, miệng rêи ɾỉ nho nhỏ. Một cái đầu to loe hoe tóc đang hì hục hôn hít giữa cặp đùi mở rộng của nàng. Hai bàn tay to bè đưa lên không ngừng xoa nắn hai bầu vυ' mơn mởn của nàng. Những ngón tay nấc nấc mỡ của hẵn kẹp lấy hai núʍ ѵú đỏ hồng, se se liên tục.

– Ưmmm…

Thùy Vy đờ đẫn. Hạ thể nàng ưỡn cong lên như muốn dâng hiến trọn vẹn cho cái lưỡi tham lam của hắn. Trong đầu óc mê man của nàng, hắn thật điển trai, vẻ mặt nam tính, khóe miệng hắn luôn nhếch lên như một kẻ lưu manh. Cũng chính đôi môi đó đang ngậm kín âʍ ɦộ nàng, lưỡi hắn chèn vào giữa hai múi thịt căng mọng của nàng. Hắn làm nàng nức nở. Hắn thật hư hỏng, thật tội lỗi. Nhưng cơ thể nàng lại muốn hắn hơn bao giờ hết… Muốn hắn vào trong nàng… Để hai người cùng hòa tan vào nhau.

Gã Tùng ngậm kín lấy âʍ ɦộ Thùy Vy. Cái lưỡi to lớn của hắn quét sâu vào trong, ừng ực từng ngụm cổ họng liên tục nuốt xuống. Với thể trạng của hắn, cái bụng to lớn và cặp đùi phì nộm đã chèn kín không gian hoạt động của dươиɠ ѵậŧ. Vì thế, cái lưỡi đã từ lâu đã trở thành chiêu bài chính của hắn. Nếu so sánh với khúc thịt bé tẹo giữa hai chân, cái lưỡi hắn càng linh hoạt, càng dài và càng to hơn.

Cũng giống như tiến hóa của loài người, khỉ xuống đất đi lại, thì không cần đuôi để bám móc vào cây. Hắn càng phát huy sự lợi hại của cái lưỡi, hắn càng mê say cảm giác được bú ʍúŧ âʍ ɦộ phụ nữ. Hương vị từ sâu trong cơ thể Thùy Vy làm hắn mê say. Lưỡi hắn như một mũi khoan, khai phá từng ly hang động bí ẩn của nàng.

Bên ngoài phòng, gã Bắc sốt ruột đi qua đi lại. Gã nghĩ Tùng béo chắc chắn không thể cầm cự lâu trên mình một người đẹp như Thùy Vy. Không khéo vừa đến chợ đã hết tiền ấy chứ?! Nhưng sao nảy giờ không thấy Tùng béo đi ra. Trong đầu hắn tưởng tượng tới cảnh, Tùng béo nằm ệch bên cạnh thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ tuyệt đẹp của Thùy Vy. Miệng ngậm mυ'ŧ núʍ ѵú nàng, tay vòng qua cái bụng, sục sục khúc thịt mềm oặt bên dưới. Mẹ nó, chỉ có thể là như vậy. Cánh cửa chết tiệt này lại dầy cộp, không nghe, không thấy được gì bên trong.

Gã Bắc vò đầu bứt tai không hề biết từ xa có một người đang quan sát gã với ánh mắt ngờ vực. Thằng Trung. Nó đã nhìn thấy gã đàn ông này ban sáng, đi chung với một gã béo và thầy Kiên. Họ còn trò chuyện với cô Thùy Vy ngay trước lớp nó. Tối nay nhóm 5 đứa tình cờ kéo nhau đi karaoke và nơi này là một trong những địa điểm chúng thường lui tới. Dù giá cả rất cao, nhưng an ninh tuyệt đối. Ăn uống, nhậu nhẹt, làʍ t̠ìиɦ tập thể ngay tại chỗ cũng vô tư thoải mái. Có lẽ hai gã cán bộ kia cũng vào đây ăn chơi như mình thôi. Nó nhúng vai, quay về phòng.

– Ưmmm…

Trong đầu óc mơ màn của Thùy Vy, hai bầu vυ' nàng căng tức bị hắn nhào nặn liên tục. Hắn thật hư hỏng. Dám trườn lên người nàng. Hắn nặng quá. Cái miệng đáng ghét với nụ cười lưu manh của hắn từ từ ngậm lấy núʍ ѵú đỏ hồng của nàng. Lưỡi hắn thật ấm, liếʍ quanh quanh, vùi dập nhụy hoa yếu ớt của nàng. Thùy Vy há hốc, nàng vò nắn cái đầu to của hắn. Cặp đùi nàng bị ép chặt giang rộng hết cỡ. Âʍ ɦộ nàng trống trải khó chịu.

… Bạn đang đọc truyện sεメ tại web: https://truyentv.net/

– Á… Có người…

Tiếng mở cửa làm bé Nhi giật bắn người. Nhưng thằng Tuân đã kiềm chặt con bé trên người mình.

– Thằng Trung thôi mà…

– Ưmmm… Làm em hết hồn…

Bé Nhi tiếp tục nhấp nhổm trên người Tuân. Hai bàn tay hắn luồn xuống chiếc váy ngắn, vò nắn cặp mông trần trụi mát rượi của con bé. Bé Tình mím môi chống cằm ngồi đối diện. Ánh mắt con bé không ngừng nhìn vào khối thịt căng phồng đầy lông bên dưới háng con Nhi. Ba ngày nay bé Tình đang thời kỳ kinh nguyệt. Bé Nhi hoạt động kết công suất chiều lòng ba thằng bạn trong nhóm.

Mỗi ngày bé Nhi lên xuống ít nhất ba lần. Bốn người quấn quít trong phòng, bỏ con bé thui thủi dưới phòng khách. Hết chơi game, lại coi phim sεメ… Coi xong lại càng ray rứt khó chịu. Thế là chiều nay, bé Tình đưa ra sáng kiến cả đám đi karaoke… Tưởng ca hát một chút sẽ thoải mái hơn. Vậy mà, bé Nhi như trêu tức nó. Leo lên bàn nhảy múa với cái váy ngắn củn cởn, trống lổng bên trong. Và chuyện phải đến là… bé Tình lại chống cằm thở dài.

– Nằm sấp xuống bàn đi.

Thằng Tuân nói. Bé Nhi mặt đỏ bừng phấn khích, ngoan ngoãn quay lại nằm sấp xuống bàn kính. Hai bầu vυ' căng tròn của con bé ép chặt xuống, nổi tròn sang hai bên. Tuân hít hà cầm dươиɠ ѵậŧ căng cứng dò dò tìm ngõ vào. Thúc mạnh. Tiếng da thịt vang lên chan chát khắp phòng.

– Ưa… Ôi… Anh chơi sướиɠ quá…

Bé Tình bĩu môi nhìn sang Ngạo Thiên đang phì phèo thuốc lá. Con bé nhìn khối u gồ to dưới lớp quần jean của anh, cổ họng vô thức nuốt xuống.

– Anh… – Con bé rút vào cổ anh, xoa xoa bộ ngực rắn chắc của anh. – Em chiều anh chút nhé…

– Ha ha… Bé Tình thèm rồi à… Là anh chiều em chứ… – Ngạo Thiên cười hắc hắc đặt lên đôi môi đỏ mọng của con bé một nụ hôn.

– Hứ… Em có được cho ăn đâu… Ba hôm nay rồi… – Bé Tình lòn tay vào quần Ngạo Thiên, nắm lấy khúc thịt nóng hổi của anh.

– Ừa… Vậy giờ anh cho em ăn… ăn một lần đủ ba ngày luôn…

Bé Tình ngúng nguẩy cặp mông tròn trịa bó gọn trong lớp vải jean. Tay con bé vội vàng mở khóa quần Ngạo Thiên. Dây khóa vừa kéo xuống, một cái đầu đỏ to lớn lù lù thò ra khỏi qυầи ɭóŧ. Bé Tình xuýt xoa, đón lấy nó cẩn thận nâng niu như vật đáng yêu nhất trên đời. Miệng con bé há lớn lưỡi đưa ra liếʍ dọc dươиɠ ѵậŧ Ngạo Thiên, rồi chậm chậm nuốt sâu vào.

– Ư…

Ngạo Thiên cười cười, ánh mắt nhìn vẻ thèm thuồng say mê của bé Tình. Hắn đưa thuốc lên môi, rít một hơi thật sâu, chậm chậm nhả khói. Ánh mắt hắn du đản đê mê nhìn theo làn khói trắng lan tỏa khắp phòng. Chợt nhận ra thằng Trung ngồi im re ở góc phòng. Từ lúc đi toilet vào, thằng Trung có vẻ khá kì lạ. Thường ngày, nó đã lao vào tranh giành con Nhi với thằng Tuân, nhưng giờ lại ngồi im đăm chiêu như suy nghì gì đó.

– Trung… Mày có chuyện gì?

– Khi nảy em đi đái… Tự nhiên gặp…