Xuyên Thành Omega Bị Bảy Alpha Từ Hôn

Chương 56.3

Cente nhíu mày: “Mại Luân, tiễn khách xong rồi à?”

Mại Luân tháo quân mũ xuống, đưa tay sửa lại mái tóc vàng rực rỡ: “Đã tiễn xong, không thì bỏ lỡ trò hay tối nay rồi.”

“Mại Luân!” Charlotte trước khi Hoàng đế tức giận đã lên tiếng trách cứ: “Nếu đã xong nhiệm vụ thì trở về nghỉ ngơi đi.”

“Sao lại như thế được? Con cũng là một thành viên của Hoàng thất mà, hơn nữa chuyện này còn liên quan đến hôn nhân đại sự của anh trai con, thân làm em trai nên quan tâm nhiều hơn một chút mới phải.” Khóe môi Mại Luân nở một nụ cười mê hoặc nhân tâm.

Đường nét gương mặt cùng Phỉ Tì giống nhau như đúc, nhưng khí chất lại hoàn toàn bất đồng, trở thành đặc điểm khiến người ta dễ dàng phân biệt.

Cente biết rõ con thứ tính tình cợt nhã, áp xuống bực bội trong lòng, trầm giọng nói: “Không liên quan tới con, mau trở về đi!”

“Sao lại không liên quan.” Mại Luân lấy từ trong túi áo một tờ giấy gấp thành khối vuông nhỏ, thong thả mở ra: “Phụ thân có lẽ còn chưa kịp xem tin tức trên mạng, quả là đáng tiếc.”

Mại Luân đột nhiên quay đầu nhìn về phía Hà Hoan, tươi cười ngả ngớn dần trở nên chân thành: “Ta rất vui khi được nhìn thấy em ở đây, hôm nay em rất đẹp.”

Hà Hoan cười đáp lễ: “Cảm ơn.”

Mại Luân nhìn Hà Hoan, mở tờ giấy ra, là một phần văn bản giám định: “Ta và em có độ xứng đôi tin tức tố cao tới 99%, tuy rằng thiếu 1% so với anh trai, nhưng ta cảm thấy cũng không có gì khác biệt. Nếu anh ta kết hôn cùng Nhã Liên, em có thể suy xét một chút rồi gả cho ta được không?”

Ánh mắt mọi người đổ dồn vào con số “99%” cực kỳ chói mắt ở phía cuối giấy giám định.

“Không thể nào!” “Không thể nào!”

99%?!

Phỉ Tì so với hắn còn cao hơn 1%, là hơn dữ chưa?

Tất cả đều ngây ngốc nhìn tờ giấy trước mắt.

Mại Luân mặc kệ bọn họ nghĩ trên trời dưới đất, hắn đem giấy giám định đến trước mặt Hà Hoan: “Ta là thật lòng.”

Hà Hoan ánh mắt linh động, y cũng rất tò mò vì sao lại đạt tới độ xứng đôi cao như vậy.

Vừa mới đọc được hai hàng, một bàn tay thon dài nhanh chóng đoạt lấy giấy giám định.

Xoẹt ——

Giấy giám định bị xé thành mảnh nhỏ, vụn giấy từ trong tay Phỉ Tì bay xuống, tròng mắt hắn lạnh băng, phảng phất như có lưỡi dao sắc bén muốn xé toạt người trước mắt.

“Cút!”

Mại Luân nhún vai: “Anh là người thừa kế tương lai của Đế quốc, không thể chỉ có một Omega. Mà tôi thì khác, tôi có quyền tự do lựa chọn!”

Hà Hoan giương mắt, khóe môi hứng thú lộ ra một độ cung nhỏ.

Nếu không phải muốn thay nguyên chủ báo thù, y cũng sẽ không đi theo Phỉ Tì vào hoàng cung cùng nhóm người này giằng co.

Đây quả thật là bị đặt vào thế đã rồi.

Bất quá, Hà Hoan cũng không có thói quen oán trời trách đất, huống chi hiện tại còn chưa tới nỗi bị mọi người chỉ trích đến mức không thể quay đầu.

Đứa nhỏ và Phỉ Tì, tượng trưng cho một loại trói buộc, nếu chấp nhận sự trói buộc này, y sẽ mất đi sự tự do mà mình đang có.

Suy nghĩ lựa chọn, quả thực rất phiền toái.

Hà Hoan trên đường cùng Phỉ Tì tới Cung Đông Nặc đã suy nghĩ cẩn thận.

Con nít mới chọn, y muốn tất!

Bất chợt, Hà Hoan cảm thấy toàn thân mình đều bị áp chế, là tin tức tố cưỡng chế cực kỳ mãnh liệt. Khiến cho y không thể không chuyển ánh mắt nhìn sang Phỉ Tì.

Nhưng ngay lúc ánh mắt y đối diện với con ngươi xám bạc, cảm giác bị áp chế đột nhiên biến mất, bị du͙© vọиɠ chiếm hữu cường liệt thay thế.

AO được tạo hoá ưu ái sở hữu năng lực cảm nhận tin tức tố của đối phương, huống chi giữa bọn họ còn có độ xứng đôi cao tới 100%.

Phỉ Tì giờ phút này đang kề sát bên người y, vẫn luôn cực kỳ để ý đến cảm xúc biến hóa của y, vừa rồi Hà Hoan dao động trong nháy mắt, hiển nhiên đã bị Phỉ Tì hoàn toàn bắt được.

“Xin lỗi.” Hà Hoan chủ động nắm lấy tay hắn, trấn an vuốt ve mu bàn tay.

Phỉ Tì nắm lại chế trụ cổ tay y, trầm giọng nói: “Hà Hoan!”

Hà Hoan cảm nhận được sau khi Phỉ Tì rút đi tin tức tố áp chế, một tia tàn lưu vẫn còn đọng lại quấn quanh trên người y, mang theo nhung nhớ như muốn ôm trọn y vào lòng.

Nam nhân này thật tâm rất để ý tới y.