Đào Hoa gấp đến độ như con kiến trên chảo dầu, cô bắt lấy thân dưới của Nguyễn Tuyển Hi , không ngừng cọ xát ở mặt trên, ý đồ giảm bớt khó chịu trong thân thể.
"Cô muốn cái này sao?"
Nguyễn Tuyển Hi từ trong túi móc ra một con dao gấp.
Đào Hoa trong nháy mắt nở rộ ra ánh sáng, gật gật đầu, lập tức duỗi tay giật lấy, Nguyễn Tuyển Hi lại ác liệt mà rút tay lại.
"Cho tôi!"
Đào Hoa lúc này làm gì còn có nửa phần lý trí để nói, trực tiếp nhướng người qua để cướp đoạt, Nguyễn Tuyển Hi lấy một cái tay khác thuận thế vuốt ve bộ ngực no đủ. Từ trong cổ áo hướng đi vào, đặt tay trên ngực, đem nhũ thịt chộp vào trong tay, xoa nắn thưởng thức giống như cục bột.
"Nha..." Đào Hoa thoải mái mà nheo lại mắt, khóe miệng tràn ra tiếng than nhẹ sung sướиɠ.
Một tiếng này như mèo kêu, quanh quẩn ở trong phòng ngủ trống vắng, du͙© vọиɠ của hắn đã bị đẩy đến tột cùng, Nguyễn Tuyển Hi cũng đã thỏa mãn tiền diễn trêu đùa, chuẩn bị bắt đầu ngắt lấy trái cây chín mùi.
Vừa lật cổ tay, lưỡi dao gấp lóe sáng, hắn đem Đào Hoa ấn ở trước ngực mình, lưỡi dao dễ như trở bàn tay cắt đứt dây cột rối loạn lung tung sau lưng cô.
Đào Hoa đem váy áo xé rách tán loạn ném xuống đất, hô... Thở hổn hển, dùng tốc độ nhanh nhất đem qυầи ɭóŧ ném rớt, sau đó bắt lấy lão nhị của hắn, không có chút do dự, một giây liền ngồi xuống.
"Ha... A..."
Đào Hoa cầm lòng không đậu tràn ra âm thanh rêи ɾỉ chứa đầy thỏa mãn, ấm áp dễ chịu xưa nay chưa từng có.
Đồng thời, khóe môi Nguyễn Tuyển Hi tràn ra tiếng cười sung sướиɠ.
"Bảo bối, tôi đang tiến vào em nha."
Đào Hoa đã hồn nhiên quên mình, lời nói của hắn cũng không có ở trong ý thức, cô híp mắt, ngồi ở trên người hắn mà lắc lư vòng eo, du͙© vọиɠ thú tính đang va chạm với cửa ngục, hàng rào đã lung lay sắp đổ.
Bởi vì giác quan cùng cảm xúc sớm đã chồng chất ấp ủ hồi lâu, cho nên Đào Hoa mới vặn vẹo mười mấy cái, sau khi mạnh mẽ ngồi xuống, tạo thành đường cong mỹ lệ quyến rũ.
Cự vật vừa lấy ra khỏi l*иg hấp, nháy mắt đã nhảy lên.
Đào Hoa cầm lòng không đậu mà rêи ɾỉ một tiếng, một cảm giác tê dại vui sướиɠ nói không nên lời từ chỗ sau trong bụng xông thẳng lêи đỉиɦ đầu, cả người thư sướиɠ nhẹ nhàng.
"Sướиɠ sao?" Phía dưới vang lên tiếng nói trêu chọc, nhưng giọng nói này so với lúc trước bị đè nén rất nhiều, tựa hồ đang áp lực kiềm chế cái gì.
Kɧoáı ©ảʍ ngập đầu qua đi,âm thanh này đem Đào Hoa từ trong ồn ào mờ mịt kéo về hiện thực.
Nhũ thịt đẫy đà ấn ở trên cơ ngực của hắn chấn động, Đào Hoa hơi nghiêng đầu đã dán sát vào gương mặt phi giới tính của Nguyễn Tuyển Hi, bốn mắt nhìn nhau gian, Đào Hoa có chút ngơ ngẩn.