Bên ngoài hoàng cung, chém gϊếŧ hoàng tử Cảnh Khánh Phong, Thái tử Minh Lãng Hiên của thượng quốc Đại Minh.
Bên trong hoàng cung, gϊếŧ chết Thái tử Cảnh Thượng.
Rồi triệu hồi ra một ngọn núi cao để chôn Tần Hâm Hâm và Minh Thanh Thanh ở đây.
Đây rõ ràng là đánh vào thể diện của lão ta mà!
Minh Già Vân lúc này cũng run rẩy.
Lão ta vốn định dựa vào thượng quốc Cảnh Thiên để quật khởi thượng quốc Đại Minh, nhưng không ngờ Cảnh Thượng lại bị gϊếŧ.
“Khốn kiếp!”
Minh Già Vân phẫn nộ hét lên. Lão ta bước ra, hơi thở vô địch cảnh giới Thiên Võ hoàn toàn được bộc lộ.
“Thằng khốn kiếp, hôm nay ngươi sẽ phải chết!”
Khí tức sát phạt của Minh Già Vân hoàn toàn tung ra.
Hôm nay không gϊếŧ Tần Ninh, đừng nói là thượng quốc Cảnh Thiên, dù là thượng quốc Đại Minh cũng không còn mặt mũi nào nữa mà sống.
“Ngươi đang chửi ai đấy hả? Minh Già Vân!”
Tiếng rít gào hệt như sấm sét lúc này vang lên.
Một bóng người bay từ trên trời xuống, đứng dưới chân núi.
Nhìn kỹ thì đứng đầu là Thương Hư, dẫn theo Thương Nhất Tiếu cùng các bá chủ Nguyên Phong Không, Vũ Nghiễm xuất hiện.
Khí tức trên người Thương Hư tỏa ra mạnh mẽ, nhìn tất cả mọi người.
“Hôm nay kẻ nào dám động vào một cọng lông của công tử nhà ta thì đế quốc Thương Nghiễm ta sẽ sống chết với kẻ đó”.
Sát khí của Thương Hư lúc này tỏa ra mạnh mẽ, thể hiện uy nghiêm của nguyên soái Thương Hư năm đó.
Thương Hư xuất hiện!
Nghe nói Thương Hư đã nhận Tần Ninh làm chủ, không ngờ lại là thật.
Thiếu niên này rốt cuộc có lai lịch gì mà để cho một vô địch cảnh giới Thiên Võ quy phục như vậy?
“Thương Hư, ông đừng khiến đế quốc Thương Nghiễm của mình đi vào con đường chết!”
Mặc dù Minh Già Vân cũng là cảnh giới Thiên Võ một biến, nhưng đối mặt với Thương Hư thì không có chút khí thế nào.
Lời này nói ra, tất cả đều cảm thấy chấn động.
Thương Hư điên à?
Đế quốc Thương Nghiễm sao có thể so sánh được với thượng quốc Cảnh Thiên và thượng quốc Đại Minh chứ?
Cho dù có là đế quốc đứng đầu trong mười đế quốc lớn thì vẫn kém hai thượng quốc lớn này không chỉ một lần.