Cô Vợ Ảnh Hậu Lại Bỏ Trốn

Chương 69.1. Tài sản để lại của ông nội.

Lục Kiến Nghiệp dường như không nghe được rõ ràng, khuôn mặt cứng đờ tại chỗ.

Đại boss cực kỳ phúc hắc, nhìn Lục Kiến Nghiệp như vậy, trong lòng anh thầm dễ chịu một chút, không khỏi nhìn thoáng quahướng Lục Diệp, "Thanh âm càng vang thêm, "Ba vợ, tôi tới là muốn cầu hôn."

"Cầu... hôn? Ai?" Sắc mặt Lục Kiến Nghiệp có chút xấu hổ, nhưng mà rất nhanh, ông ta liền hỏi tiếp, "Là Lăng Tuyết phải không? "

"Không, là Diệp Tử." Chiến Đình Kiêu lúc này đột nhiên đứng dậy, đi tới bên cạnh Lục Diệp, "Chính là cô ấy, hy vọng ba vợ có thể tác thành."

Sắc mặt Lục Kiến Nghiệp tức khắc tái mét.

Chiến Đình Kiêu cũng thật là phúc hắc, muốn giúp đỡ Lục Diệp lại không nói sớm. Ở bên kia trầm mặc nhìn trò đùa này lâu như vậy, hiện tại lại nói... Nói như vậy đặc biệt làm mất mặt Lục Kiến Nghiệp.

Cái tát này thật đủ vang.

"Chiến tiên sinh, cậu không nhầm cái gì chứ?"

Trong lòng Lục Kiến Nghiệp rõ ràng, Chiến Đình Kiêu là người ông ta đắc tội không nổi. Nếu không khách khí một chút, chỉ sợ về sau còn có thể càng ngày càng nhiềuphiền toái.

"Không có nhầm đâu, tôi muốn ở bên Diệp Tử." Chiến Đình Kiêu nghiêm túc nhìn Diệp Tử, hàng vạn hàng nghìn dịu dàng mà nói: "Sao lại không nói cho ba chuyện tình hai chúng mình?"

Tim Lục Diệp đập nhanh.

Bắt đầu câu "ba vợ" kia của Chiến Đình Kiêu, vẻ mặt cô đã lờ mờ tới hiện tại.

Anh làm như vậy, chính là muốn mình hết giận sao?

Thế nhưng khi Lục Diệp nhìn vào đôi mắt thâm tình lại sâu thẳm kia của Chiến Đình Kiêu, giống như thấy được cả một vực sâu, tùy thời đều có thể đem người ta hút vào trong đó.

Không thể không nói, hành động của Chiến Đình Kiêu cũng không sai lắm... Hơn nữa hành động của anh, còn làm cho người ta sa vào trong đó.

Trong lúc Lục Diệp ngẩn ngơ, đã gật gật đầu.

Thế nhưng rất nhanh, cô liền phản ứng lại, không hiểu chuyện gì nói: "Sao lại không nói? Chiến Đình Kiêu, tôi..."

"Cái gì cũng đừng nói, anh đều hiểu được." Đầu ngón tay Chiến Đình Kiêu chạm vào trên môi Lục Diệp, ngăn lời nói kế tiếp của cô.

Má nó! Này mới thật sự là ảnh đế nha!

Cũng là lần đầu tiên Lục Diệp nhìn thấy cái dạng này của Chiến Đình Kiêu, không khỏi tò mò hơn vài phần.

Trong lòng cô đột nhiên thay đổi chủ ý, vì để muốn nhìn xem bộ dáng này cùng khi bình thường của Chiến Đình Kiêu khác nhau như thế nào, cũng vì tức chết Lục Kiến Nghiệp, cô quyết định, cùng đại boss tiếp tục diễn!

Lục Diệp cực kỳ tự nhiên khoác cánh tay đại boss, tựa như chim nhỏ nép vào người rúc vào trong l*иg ngực anh.

Thanh âm ôn nhu của cô, nghe thật ấm áp, "Đình Kiêu, thật ra... em sợ anh có gánh nặng..."

Chiến Đình Kiêu thuận thế đem Lục Diệp ôm vào người, khóe mắt cố ý vô tình liếc mắt qua hướng Lục Kiến Nghiệp một cái, nói: "Diệp Tử, anh chỉ quan tâm cảm nhận của em thôi. Nếu ai làm em khó chịu, anh nhất định cũng không để hắn sống sung sướиɠ!"

Nửa câu sau của Chiến Đình Kiêu cực kỳ lạnh lùng.

Tuy rằng thanh âm không lớn, lại cơ hồ làm cho người ta cảm thấy một loại cảm giác áp bách nặng nề.

Lục Kiến Nghiệp đứng ở đằng sau, không tự giác mà không dám nói chuyện.

Chiến Đình Kiêu kéo Lục Diệp về, đi đến trước mặt Lục Kiến Nghiệp, "Ba vợ, hôm nay tôi đưa Diệp Tử cùng đến. Diệp Tử ở bên tôi luôn nhắc tới ông nội của em ấy. Chắc ông cũng biết tôi cùng với Lục lão gia tử cũng có quen biết."

Chiến Đình Kiêu đã nói thì luôn phải dễ hiểu.

Lục Kiến Nghiệp không để ý đến lời nói của Lục Diệp, nhưng ông ta cũng không thể làm thế với Chiến Đình Kiêu!

Mà Lục Kiến Nghiệp cũng biết thủ đoạn của Chiến Đình Kiêu, ông ta tin, hôm nay không sợ mình nói bậy bạ gì về quá khứ, về sau Chiến Đình Kiêu tuyệt đối không có khả năng buông tha cho Lục gia.

Như vậy thật sự mất nhiều hơn được.