Cô ấy thực sự chẳng muốn cùng loại “nghệ sĩ dơ bẩn” như Lục Lăng Tuyết nói quá nhiều.
Cô ấy đi tới ngày hôm nay, tất cả đều dựa vào những tác phẩm đã đóng. Thế nhưng loại người như Lục Lăng Tuyết này, muốn tác phẩm không có tác phẩm, độ hot lại dựa cả vào scandal nữ nghệ sĩ, Trần Y Y thật sự khinh thường muốn chết.
“Cô có gì nói thẳng, tôi không rảnh nói chuyện phiếm với cô.”.
Hơn nữa thậm chí cô ấy cảm thấy, da mặt Lục Lăng Tuyết dày như vậy, có khi nào là kẻ ngốc không?
Lục Lăng Tuyết cũng không tức giạn, lại vô cùng bình tĩnh mở miệng: “Tôi biết trong lòng cô nhất định rất bất mãn với tôi, thật ra cô Trần, tôi cũng cảm thấy rất có lỗi với cô. Vốn dĩ cô là nữ số hai của bộ phim này, Lục Diệp chen vào, lại mạnh mẽ đẩy cô xuống số ba.”.
“A, là vậy sao?”. Thái độ của Trần Y Y với Lục Lăng Tuyết có vẻ tốt hơn một chút.
“Câu nói này tốt nhất cô nên nói với người khác, tôi nói thật, vốn dĩ tôi không thích vai nữ số hai.”. Trần Y Y lại nhìn Lục Lăng Tuyết một chút, sau đó liền đi.
Cô ấy chẳng có chút hảo cảm nào với Lục Lăng Tuyết.
Nhưng mà Trần Y Y lạnh nhạt, đích thật là phật lòng Lục Lăng Tuyết.
Vì thế Lục Lăng Tuyết vô cùng tức giận, lập tức đi tìm nữ số bốn, số năm của đoàn phim, bắt đầu điên cuồng nói xấu hai người Trần Y Y và Lục Diệp.
Trong đoàn kịch có không ít người tam quan bất chính, hơn nữa Lục Lăng Tuyết lại nhiệt tình, vui vẻ như vậy, tự nhiên cũng tin lời cô ta.
Thời gian thấm thoát đã đến buổi trưa, Lục Diệp quay phim cả buổi sáng, thật sự mệt muốn chết. Cô tùy tiện tìm cái ghế nằm nghỉ ngơi, vừa mới nằm xuống, liền cảm giác được có gì đó “nhúc nhích” dưới ghế của mình, Lục Diệp âm thầm hoảng sợ, lập tức cúi đầu nhìn, rất nhanh liền thấy được bánh bao nhỏ.
“Ô? Sao con lại ở đây?”
Lục Diệp ôm bánh bao nhỏ từ dưới ghế lên, đồng thời, cô cũng theo bản năng nhìn xung quanh.
Bánh bao nhỏ không thể tự mình tới được.
Quả nhiên sau đó, Chiến Vân Kỳ cũng không nhanh không chậm đi tới.
Nhưng cô không thấy Chiến Đình Kiêu.
Trong lòng Lục Diệp dâng lên một chút thất vọng, cô làm như không có chuyện gì xảy ra mà hỏi: “Sao hai người lại đến đây?”.
Chiến Vân Kỳ cực kì hưng phấn, “Tới thăm cô đó. Thím út, cô thật tàn bạo.”
Những chuyện vừa rồi, Chiến Vân Kỳ đều đã thấy. Không thể không ní, lúc Lục Diệp diễn thật sự rất xinh đẹp, nhanh nhẹ như một cái đèn pha.
“Vậy sao?”
Nhưng lúc cô đang đắc sý, bánh bao nhỏ lại xoay mặt cô.
Sau đó, cái miệng nhỏ dùng sức thổi thổi lên gò má cô.
Lục Diệp sửng sốt, không khỏi hỏi Chiến Vân Kỳ: “Vừa rồi? Hai người đến đây lúc nào?”.
Vốn dĩ cô muốn hỏi, bọn họ có nhìn thấy chuyện vừa rồi không? Nhưng như vậy lại có chút không đánh đã khai, nên Lục Diệp chỉ có thể hỏi ngược lại.
Chiến Vân Kỳ đương nhiên mà nói: “Thím hai, cô thật ngây thơ, cô đến lúc nào, chúng tôi cũng đến lúc đó.”.
Giờ cậu ta cũng không thấy kinh ngạc, dù sao cả buổi sáng, từ lúc Lục Diệp quay thử đến lúc đóng phim, hai cha con Chiến Đình Kiêu và Hữu Hữu vẫn luôn nhìn về phía Lục Diệp.
Đúng là một chút cũng không buông lơi.
Lục Diệp nuốt một ngụm nước miếng, cũng khó trách bánh bao nhỏ lại như vậy.
Lục Diệp ôm bánh bao nhỏ, nói: “Bánh bao nhỏ, con yên tâm, cô không đau chút nào cả.”.
Bánh bao nhỏ chu miệng lên, sau đó chậm rãi tới gần Lục Diệp.
Bé vừa mới thổi “vù vù” cho cô, giờ nhìn mặt cô, liền muốn hôn một cái.
Đối với bánh bao nhỏ mà nói, Lục Diệp giống như mẹ vậy.
Nghĩ đến đây, miệng nhỏ của bé đã xẹt tới, hôn trên mặt Lục Diệp một cái.
Lục Diệp nhất thời kinh ngạc: “Con. Oa, con nhiều nước bọt như vậy, lớp trang điểm của cô đều bị con hôn hỏng rồi. Mặc kệ mặc kệ, cô muốn đánh mông con.”