Lục Lăng Tuyết vốn là cố ý.
Sau khi khỏi động máy, cảnh thứ nhất diễn chính là vai nữ số hai của cô ta gϊếŧ nữ chính, như vậy nữ chính Lạc Khuynh Thành mới có thể chết đi sống lại.
Nơi này đối với Lục Lăng Tuyết mà nói, thật sự là một cơ hội trời cho. Sau một tiếng bắt đầu, cô ta lại đổi suy nghĩ khác - cô ta đạp vào bụng Lục Diệp một cái.
Thế nhưng Lục Diệp đã sớm đoán được cô ta sẽ thay đổi trò gian trá để chỉnh cô, nên cô đã sớm quyết định cố ý ở đây chờ đợi rồi.
Cô thấy Lục Lăng Tuyết đạp đến, liền lập tức lóe thân.Chờ đến khi một đạp của Lục Lăng Tuyết đạp vào không khí, cô lại trộm đá một cái.
Không ai nhìn thấy động tác của Lục Diệp, chỉ có Lục Lăng Tuyết thấy.
Nhưng lúc cô ta phản ứng lại, cả người đều đã ngã trên đất.
Lục Lăng Tuyết rít lên một tiếng gào đau đớn.
Chuyện tới nước này, đạo diễn Trần cũng có chút không kiên nhẫn.Lúc này mới bắt đầu diễn mà thôi, Lục Lăng Tuyết đã liên tiếp phạm lỗi.
Đây không phải là làm chậm trễ người khác sao?
“Lục Lăng Tuyết, rốt cuộc cô muốn làm gì?”.Dù cho thiếu tình người thế nào đi nữa, đạo diễn Trần cũng thực sự không muốn cho Lục Lăng Tuyết một xíu mặt mũi nào.
Lục Lăng Tuyết vô cùng oan ức, lập tức chỉ vào Lục Diệp nói: “Đạo diễn, anh không phát hiện, vốn là Lục Diệp ở đó đá tôi một cái.”.
Lục Diệp kinh ngạc mà che miệng: “Có thật không? Em cũng không biết nữa… Lăng Tuyết, nếu em thật sự bất cẩn đá phải chị như lời chị nói, vậy thì thật sự xin lỗi.”.
Hừ, Lục Lăng Tuyết tát cô một cái, cô chỉ khiến cô ta ngã một cái, cũng không khỏi quá hời cho cô ta.
Phía trước Lục Lăng Tuyết xuống tay thật sự không nhẹ, giờ đã qua một hồi, gương mặt Lục Diệp vẫn có chút đau.
Có điều cũng quên đi, đối với Lục Diệp mà nói, không có gì hơn việc cô đóng phim.Nếu không cần thiết, cô cũng không muốn giữa lúc đang làm việc lấy việc công báo thù riêng mà báo thù Lục Lăng Tuyết.
Nhưng Lục Diệp cũng không muốn lại tranh giành gì với Lục Lăng Tuyết, đơn giản đề nghị: “Đạo diễn Trần, giờ Lăng Tuyết có vẻ bị thương, không bằng đẩy lùi cảnh quay của chị ấy về phía sau, để người khác lên diễn trước được rồi.”.
Lục Diệp nói cũng có lý, đạo diễn Trần liền gật đầu đồng ý.
Thế nhưng Lục Lăng Tuyết lại không chịu nghe theo sự sắp xếp của Lục Diệp, nên cô ta khập khiễng chạy đến trước mặt đạo diễn Trần tố cáo.
“Đạo diễn, anh căn bản không biết, vừa rồi rõ ràng là Lục Diệp cố ý đá tôi.”.Lục Lăng Tuyết vừa oan ức vừa yếu mềm nói: “Vốn dĩ tôi cũng không muốn như vậy, đạo diễn, anh nhất định phải tin tưởng tôi.”.
Đạo diễn Trần nâng mí mắt nhìn cô ta, nói: “Đã biết.”
Anh ta còn quá nhiều chuyện muốn làm, thật sự không muốn lãng phí quá nhiều thời gian trên người Lục Lăng Tuyết.
Thế nhưng Lục Lăng Tuyết vẫn không cam lòng, đặc biệt là bây giờ cô ta ở một bên gió lạnh thổi, mà Lục Diệp cũng đã bắt đầu cùng người khác diễn rồi.Vừa nhìn thấy cảnh Lục Diệp diễn, Lục Lăng Tuyết liền hận không thể xé nát cô.
Lục Lăng Tuyết ngồi một lát, Trần Y Y bỗng nhiên tới lấy một cái áo khoác.
Trần Y Y là nữ số ba trong đoàn phim, thuộc công ty giải trí Tinh Diệu.Hiện giờ danh tiếng của cô ấy rất lớn, hơn nữa vào giới được hai năm, thế mạnh vẫn rất ổn.
Dù sao cũng là ở Tinh Diệu, tài nguyên và phương hướng phát triển gần như đều đứng đầu.
Trần Y Y thuộc loại đơn thuần, trong sáng, thoạt nhìn thật giống như rất đơn thuần. Vì vậy Lục Lăng Tuyết đi tới cạnh cô ấy, nhiệt tình bắt chuyện.
“Chào cô, cô là Trần Y Y sao?”
Trần Y Y ngẩng đều, khó hiểu nhìn Lục Lăng Tuyết. Cô ấy không thể không biết Lục Lăng Tuyết, hơn nữa cô ấy cũng biết, là Lục Lăng Tuyết thay vị trí nữ số hai của cô ấy, nên Trần Y Y nhìn cô ta quả thật có chút không vừa mắt.
“Cô ở ngoài đời thật xinh đẹp, đẹp hơn trong TV nhiều, lần này nên tính là lần đầu tiên chúng ta hợp tác chứ?”
Trần Y Y đã thực không kiên nhẫn.