Trên mặt Thẩm Chỉ Lan lộ ra nụ cười đắc ý…
Náo đi.
Người nước ngoài này ngược lại đã giúp cô ta một tay, huyên náo càng lớn, khuyết điểm của Trương Thiên Thiên lại càng lớn, nhiều nhất cô ta chỉ gánh tội không quản lý tốt, nhưng Trương Thiên Thiên lại khác, cô ấy là người liên quan trực tiếp…
Nhưng nụ cười này của cô ta còn chưa có cười xong, liền nghe thấy một giọng nói mềm nhũn: “Để mình tới.”
Nụ cười của cô ta cứng đờ trên mặt, không thể tin nhìn về phía Thẩm Vu Quy.
Tất cả đều nhìn về người có phát âm tiếng Anh kém nhất lớp này, lộ ra vẻ mặt khϊếp sợ.
Lưu Linh nói thẳng: “Cậu đến? Bình thường đọc một đoạn còn ấp úng, cậu đến báo thù xã hội sao?”
Có người nói: “Đừng để ý đến cậu ta, hiện tại nhanh đi tìm người khoa tiếng Anh đi.”
Ngay lúc mọi người không tin cô, Thẩm Vu Quy từ từ đi đến chỗ vị khách ngoại quốc kia, cô ngẩng đầu lên, dùng tiếng Anh lưu loát nói: “Xin lỗi, anh vừa nói gì?”
Mọi người lập tức yên tĩnh, không thể tin nhìn cô.
Phát âm tiêu chuẩn…Thật sự là người quái dị kia sao?
Skay còn đang đứng ở cửa, sắc mặt anh ta có mấy phần khó coi, anh ta nhìn chằm chằm Thẩm Vu Quy.
Cô gái này…Vì sao lại có mấy phần quen thuộc? Lại có chút giống tên quỷ đáng ghét kia, không đúng, người kia không có vết bớt lớn như thế.
Skay có chút mù mặt với người Trung Quốc, trong lúc nhất thời không có nhận ra.
Trong lúc mọi người sợ hãi thán phục, Thẩm Vu Quy đã nói chuyện xong, cô nhìn về phía lễ tân, nói: “Anh ta nói nước nóng trong phòng có chút vấn đề, anh ta hỏi anh ta có thể đổi sang phòng đối diện không.”
Lễ tân nhanh chóng làm theo, lúc đưa chìa khóa phòng cho người kia, người kia liên tục nói cảm ơn.
Skay nheo mắt, anh ta cười lạnh, bỗng nhiên nói: “Tiếng Anh của cô rất tốt, cô lớn lên ở nước ngoài sao? Với trình độ tiếng Anh của đại học Hoa Hạ, hẳn là không nghe hiểu khẩu âm của anh ta.”
Tiếng anh tiêu chuẩn, mọi người đều nghe hiểu.
Ánh mắt tất cả mọi người đều phẫn nộ, cái gì gọi là trình độ tiếng anh của đại học Hoa Hạ…Làm như bản thân anh ta cao thượng, còn họ thì ti tiện!
Trong hoàn cảnh yên tĩnh, Thẩm Vu Quy giương môi, ưu nhã nói: “Rất xin lỗi, anh đoán sai rồi, tôi là người có trình độ tiếng anh kém nhất trong khoa máy tính.”
Nói đến đây, cô dừng lại một chút, nhướng mày bổ sung: “Tôi chưa từng đi ra nước ngoài, tất cả tiếng anh của tôi đều học ở đại học Hoa Hạ, đối với các người cũng có chút nghiên cứu. Hơn nữa tôi nghe nói, ở chỗ các người có rất nhiều trường dạy tiếng Trung, tất cả mọi người đều nói kiến thức Trung Quốc bác đại tinh thâm, học tiếng Trung mới là khó nhất.Hy vọng có một ngày, chúng tôi qua trường học các người làm khách, các người có dùng tiếng Trung giao lưu với chúng tôi.”
Lúc Thẩm Vu Quy nói xong những lời này, sắc mặt Skay đã càng thêm khó coi, anh ta không nghĩ tới mình lại bị giễu cợt.
Anh ta xanh mặt làm thủ tục nhận phòng, đi lên phòng.
Chờ đến khi anh ta đi, mọi người trong đại sảnh đột nhiên vỗ tay.
Còn có người bàn tán.
“Vừa rồi Thẩm Từ Tâm thật soái!”
“Đúng, không nghĩ tới tiếng anh của cô ấy tốt như vậy.”
“Thẩm Chỉ Lan cũng không bằng, hơn nữa cậu không cảm thấy, Thẩm Chỉ Lan có chút quá kiêu ngạo sao? Tính khí của Thẩm Từ Tâm vẫn luôn tốt….”
Thẩm Chỉ Lan làm sao cũng không nghĩ tới, cô ta không thành công làm khó xử Trương Thiên Thiên, ngược lại còn để cho người quái dị có danh tiếng lớn như thế! Nhưng từ khi nào thì tiếng Anh của người quái dị tốt như thế?
Ánh mắt cô ta giống như muốn bốc lửa, nhưng cô ta phải áp chế lửa giận của mình, cô ta còn đang nghi hoặc, lãnh đạo viện đã dẫn chủ nhiệm lớp đến: “Ai là nhóm trưởng phụ trách tiếp đón lần này.”