“Phí tiên sinh?”
Lúc ngàn cân treo sợi tóc, nhân viên phục vụ nghi ngờ hỏi, khiến cho anh bỗng nhiên lấy lại tinh thần.
Anh ngơ ngác đứng đó, không biết vì sao anh lại chạy tới nơi này, nhưng những lời kia lại xuất hiện trong đầu anh.
“Số bạn gái anh ta kết giao đã lên tới ba chữ số rồi…”
“Anh ta về nước, nhất định là muốn chơi một chút….”
“Cô gái kia nhất định không trốn thoát khỏi lòng bàn tay anh ta…”
Những câu nói này giống như không ngừng lặp đi lặp lại bên tai anh, khiến anh nhíu mày, một phút sau, trong mắt anh lóe lên sự sắc bén.
Người quái dị giúp anh giải quyết Fire Wall, như vậy sao anh có thể trơ mắt nhìn cô bị người ta lừa? Nhưng cứ thế xông vào là không ổn…Anh quay đầu, phát hiện nhân viên phục vụ đang muốn mang thức ăn vào cho họ, trên chiếc xe đẩy là món chính của nhà hàng: Cua hoàng đế.
Đều sắp bị lừa lại còn nhớ đến ăn…Ý nghĩ này khiến cho trong lòng anh nổi nóng, hành động của anh gần như nhanh hơn lý trí, anh bỗng nhiên cầm chai dấm trên xe đẩy, đổ vào đĩa thức ăn.
“??” Nhân viên phục vụ hoảng sợ, mở to hai mắt nhìn, đối mặt với sắc mặt âm trầm của Phí Nam Thành, anh ta bị dọa, nhất thời ngậm chặt miệng.
Đế Vương Yến là sản nghiệp của tập đoàn Phí thị, nhân viên nơi này đều gặp qua Phí Nam Thành, ai dám nghi vấn với hành động của Boss?
Phí Nam Thành cho anh ta một ánh mắt, nhân viên phục vụ hiểu, anh ta không rõ lắm vì sao lại làm thế, nơm nớp lo sợ mở cửa phòng, lúc vô thức muốn đóng cửa, lại đối diện với đôi mắt đen nhánh của Phí Nam Thành, nhân viên phục vụ giống như được ‘đả thông kinh mạch’, anh ta cảm thấy mình có thể đọc hiểu ánh mắt của người khác, anh ta nuốt nước bọt, khép hờ cửa, lúc này mới mang thức ăn cho người trong phòng…
Phí Nam Thành thì đứng ở cạnh cửa, nghe ngóng động tĩnh ở bên trong. Không biết hương vị trong món cua này đủ để kí©ɧ ŧɧí©ɧ cho người quái dị tỉnh táo lại không, cô xấu như thế, sao có người thực lòng thích cô! Cô chớ có bị những lời ba hoa chích chòe của người này lừa!
………….
Trong phòng.
Thẩm Vu Quy mở to đôi mắt phượng, sau khi nhìn chằm chằm Tề Húc Nghiêu, hỏi ra câu: “Tại sao phải kết hôn cùng tôi”, anh ta liền lộ ra gương mặt cười như không cười nhìn cô, trong ánh mắt lộ ra hứng thú, đánh giá cô một lần, ngón tay dài đặt ở trước ngực, anh ta không trả lời mà hỏi lại: “Vấn đề này, không phải cô đã hỏi rồi sao?”
Trong lòng Thẩm Vu Quy lộp bộp, đầu ngón tay siết chặt, chẳng lẽ cô bị lộ?
Cô đang nghĩ nên che giấu như thế nào, lại nghe thấy anh ta nói: “Sao cô lại không tin lời tôi nói? Cùng cô kết hôn, dĩ nhiên là bởi vì tôi đối với cô…Vừa thấy đã yêu.”
Thẩm Vu Quy: ?!
Anh ta càng như thế, cô lại càng cảnh giác.
Cô không phải người đơn thuần như chị, từ nhỏ cô đã một mình lớn lên ở nước ngoài, để cho cô học xong một đạo lý, trên thế giới này, không có ai vô duyên vô cớ tốt.
Nhưng rõ ràng anh ta không muốn nói, cô có hỏi thêm cũng không được gì.
Đúng lúc nhân viên phục vụ mang cua đến, Tề Húc Nghiêu nói sang chuyện khác, gắp một miếng thịt cua đến trong bát Thẩm Vu Quy, giới thiệu: “Nghe nói đây là món đặc sản của nhà hàng, cua đều tươi mới, được nấu theo phương thức đặc biệt, cô thử xem.”
Người này vô cùng cảnh giác, muốn nói lời khách sáo cũng có chút khó.
Thẩm Vu Quy dứt khoát cúi đầu, bỏ thịt cua vào miệng, một phút sau, cô kinh ngạc mở to mắt.
??? Loại nhà hàng hải sản cao cấp như Đế Vương Yến, vì sao lại chua thế.
Đã thế Tề Húc Nghiêu còn hỏi: “Có phải ăn rất ngon không?”