Yêu Vợ Như Mạng: Ông Xã Thần Bí Hư Hỏng

Chương 177: Anh xếp thứ hai!

Khuôn mặt nhỏ hưng phấn của cậu toả sáng, đôi mắt sáng lấp lánh, tất cả đều là vui sướиɠ sáng rọi, chỉ liếc cậu một cái, liền biết đứa nhỏ này đang đứng ở trong trạng thái cực độ vui vẻ hưng phấn.

Nhìn đứa bé vui vẻ, Diệp Tinh Bắc cũng vui vẻ, nhìn khuôn mặt nhỏ đáng yêu tràn đầy vui mừng, Diệp Tinh Bắc cũng tâm hoa nở rộ, ngay cả mấy vết máu đỏ chói mắt trên khuôn mặt kia, cũng có thể thoáng xem nhẹ một ít.

Dọc theo đường đi, mấy người nói nói cười cười, không vì hai cậu nhóc bị thương mà ảnh hưởng cảm xúc.

Trở lại biệt thự Cố gia, Cố Quân Trục mang hai cậu nhóc đi tắm rửa.

Cố Thanh Nhuận cũng bị kêu lại đây.

Sau khi tâm rửa xong, hai cậu nhóc phải buôi thuốc.

Thuốc ngoại thương của Cố gia đều là bên ngoài có tiền cũng mua không được, hiệu quả trị liệu cực tổt.

Diệp Tinh Bắc đơn giản rửa mặt một chút, thay đổi quần áo, liền vùi đầu vào phòng bếp.

Cô tràn đầy ý chí chiến đấu, lập chí muốn ở trong thời gian ngắn nhất, vỗ Lăng Việt cùng con trai cô thành hai bạn nhỏ trắng mập mạp.

Cho dù không trắng không béo, ít nhất cũng phải làm cho bọn nhỏ cao bằng những đứa bé cùng tuổi.

Hiện tại nàng nhi tử năm tuổi, nhìn qua như là ba bốn tuổi hài tử.

Lăng Việt tám tuổi, bác sĩ nói, cậu bị suy dinh dưỡng, còn có thiếu máu nghiêm trọng, bình quân cao chỉ bằng đứa bé sáu tuổi.

Con trai cô lại lùn, là bởi vì từ nhỏ bệnh tật ốm yếu, hơn nữa có bệnh suyễn, cô không dám cho con trai cô ăn bậy.

Lăng Việt lớn lên lùn, phỏng chừng đều là bị mẹ kế cậu bé lơ là.

Hiện tại, con trai cô trừ bỏ đã biết mấy đồ ăn đồ ăn không thể ăn, cái khác đều có thể ăn.

Lăng Việt tới nhà cô, cũng có thể ăn no.

Con nít lớn lên mau.

Cô tin tưởng, chỉ cần cô tỉ mỉ chăm sóc, hai đứa nhỏ này, đều sẽ giống nhũ danh con trai cô, khỏe lớn lên.

Trong nhà không có đồ thích hợp cho Lăng Việt mặc, Cố Quân Trục lâm thời phái người mua mấy bộ cho cậu, không phải rất vừa người, nhưng mà so với bộ đồng phục lắc lư của cậu thì đẹp hơn nhiều.

Người đẹp nhờ lụa, Phật dựa kim trang, Lăng Việt thay quần áo mới, lại đáng yêu thêm vài phần.

Ngay cả Tiểu Thụ đều chớp chớp con mắt nhìn Lăng Việt kinh ngạc cảm thán: “Anh Tiểu Việt thật xinh đẹp, còn đẹp hơn bạn gái đẹp nhất lớp học luôn!”

Cố Quân Trục bị cậu chọc cười, xoa bóp khuôn mặt nhỏ của cậu, “Con còn biết cái gì là xinh đẹp?”

“Đương nhiên!” Cậu bé nâng khuôn mặt nhỏ, nghiêm túc nói: “Mẹ xinh đẹp nhất! Thiên hạ đệ nhất xinh đẹp! Ba xinh đẹp nhì, anh Tiểu Việt xinh đẹp ba!”

Cố Quân Trục: “……”

Đây là cậu đang nói thích ai nhất thì phải?

Quả nhiên, cậu nhóc dù thích nh như thế nào, cũng không vượt qua được Diệp Tiểu Bắc.

Có điều, anh cũng nên thấy đủ, anh xếp thứ hai mà!

Diệp Tinh Lan, Diệp Tinh Ly cũng chưa có nhắc!

Này nếu để Diệp Tinh Ly biết, ở trong cảm nhận của cháu trai bảo bối anh, ngay cả Lăng Việt đều không bằng, xếp đến thứ tư thứ năm thứ sáu, Diệp Tinh Ly phỏng chừng lại phải khóc chít chít.

Cố Quân Trục rất vừa lòng, bế cậu bé lên, ở trên khuôn mặt phấn nộn của cậu dùng sức hôn một cái, “Bảo bối, ăn cơm đi!”

Cậu bé cười khanh khách, giơ cánh tay nhỏ lên hoan hô: “Tìm mẹ đi!”

Lăng Việt hâm mộ nhìn hai người thân mật cười đùa, trầm mặc đi theo phía sau bọn họ.

Cậu nhóc vào trên vai Cố Quân Trục vẫy tay với cậu: “Anh Tiểu Việt mau tới, đi ăn ngon! Chúng ta có thật nhiều thật nhiều đồ ăn ngon!”

Cậu bé mắt lấp lánh, trong mắt tràn ngập sự nhiệt tình.

Lăng Việt không tự giác cong cong khóe môi, đi nhanh hai bước.